Chương 12: Chìa khóa thần bí
Tô Lãng giờ phút này không cần nghĩ cũng biết, Liễu Khuê đang vui sướng vì bước đầu tiêu hao lông dê của Tiêu Phàm, không trách được nàng, trước kia lần đầu thành công, hắn còn muốn tổ chức buổi tiệc lớn.
Vật phẩm thứ hai là một thanh bát phẩm pháp khí, Cố gia trưởng lão đấu giá Trúc Cơ đan thất bại, lần này liền thành công lấy được vật phẩm này.
Nói một chút về pháp khí, Tinh Thần đại lục đan dược, trận đồ, pháp khi chia làm cửu phẩm, thấp nhất cửu phẩm, cao nhất nhất phẩm.
Nhất phẩm pháp khí hay còn gọi là nhất phẩm Linh Bảo, bởi pháp khí từ tứ phẩm trở lên, có thể sinh ra linh trí. Trên nhất phẩm còn có Thánh khí, Thần khí, Hỗn Độn chí bảo.
Thiên Hỏa Bảo Liên của Tiêu Phàm chính là một trong thập đại Thần khí.
Tô Lãng trước kia cũng sở hữu một món Thần khí cùng hai món Thánh khí, nhưng đều đổi từ chỗ hệ thống, cho nên ba món kia hiện tại liền ở không gian hệ thống, hắn muốn lấy lại là không có cách nào.
Tố Thanh cũng không có câu giờ, liền nhanh chóng giới thiệu vật phẩm thứ ba, đó là một cái chia khóa hình tia sét, uốn lượn như rồng, chế tác từ kim loại đen nhám, bề mặt đầy vết nứt nhỏ và những dấu khắc cổ ngữ mờ dần theo thời gian. Ánh sáng xanh tím yếu ớt từ lôi điện phát ra theo từng vết nứt, tạo cảm giác như những tia sét bị phong ấn bên trong.
Phần tay cầm của chìa khóa có hoa văn xoắn ốc cổ xưa, tạo nên vẻ quyền uy và bí ẩn như đã tồn tại từ hàng ngàn năm trước, mang dấu ấn của một thời đại xa xưa.
Nàng giới thiệu món bảo vật này nói:
"Đây là bảo vật mà chúng ta nhiều năm trước đạt được, không ai biết được lai lịch của nó là gì, nhưng nhìn hoa văn cùng màu sắc, có lẽ là chìa khóa mở ra một cái bí cảnh của một vị lôi hệ tu sĩ nào đó, giá khởi điểm 400 linh thạch."
Đây không phải lần đầu Vạn Bảo lâu đấu giá thứ này, cứ cách một đoạn thời gian, Vạn Bảo lâu sẽ mang ra đấu giá, nhưng đáng tiếc bởi không có thông tin cụ thể cho nên không ai dám bỏ ra con số 400 linh thạch mua đi.
Cái này tương đương giống việc chọn hộp mù.. Liễu Khuê trong lòng suy đoán. Nàng muốn dùng hệ thống xem xét thuộc tính, đáng tiếc đều là dấu chấm hỏi.
Tô Lãng ánh mắt co rụt, nội tâm kinh đào hãi lãng, nhưng bên ngoài hắn giả vờ như trấn tỉnh. Thứ này người khác không biết nhưng Tô Lãng biết.
Bởi trước kia hắn từ trên người một tên Thiên Mệnh Nhân nhìn thấy, đây không sai là một cái chìa khóa, chìa khóa dùng để mở một cái bí cảnh gọi là Lôi Đình Thần Điện, từng là đạo tràng của Thượng Cổ Lôi Thần, Thiên Mệnh Nhân chính là tử trong Lôi Đình Thần Điện nhận được truyền thừa [Cửu Thiên Thần Lôi Quyết].
Nghe hắn nói lúc đó, bên trong thần điện còn có một tầng sâu thêm, nhưng hắn thực lực lúc đó không có khám phá được, trừ khi tu luyện tới tầng thứ tám của công pháp, chỉ là còn chưa đi được bao xa, đã gặp phải s·át n·hân Tô Lãng.
Tô Lãng trong lòng thầm nghĩ nếu hắn lấy đi cái chìa khóa này, Thiên Mệnh Nhân kia có được sinh ra?
Nhưng rất nhanh hắn có suy đoán của mình, Thiên Mệnh Nhân có thể so với con đĩa càng sống dai, so với tiểu cường còn muốn cường hơn, bọn họ khí vận nghịch thiên, không có truyền thừa này cũng sẽ có tương đương truyền thường khác, với lại ai nói Lôi Đình Thần Điện chỉ có một cái chìa khóa.
Nếu như cái trước, đối phương có truyền thừa khác, Tô Lãng sẽ giảm không ít áp lực, nếu như cái sau, còn có chìa khóa khác, Tô Lãng cũng không lo lắng, hắn có thể lấy tên kia ra làm "bia đỡ đạn" trên mặt nước hứng chịu mọi thứ, dù sao Thiên Mệnh Nhân so với tai tinh càng khủng bố hơn.
Thứ này, hắn phải có được, Tô Lãng thầm nghĩ, cái này cũng trùng hợp quá đi.
"410."
Tố Thanh đang muốn cất đi món đồ này, dù sao đã mang ra bốn lần, đến nay vẫn không ai mua, nhưng nghe có tiếng nói cất lên, liền quay đầu nhìn, thấy người ra giá chính là Tô Lãng, nàng liền ngạc nhiên, còn tưởng mình nghe lầm:
"Tô thiếu, ngươi xác định?"
"Ừm." Tô Lãng gật đầu, tỏ ý ngươi không có nghe lầm.
Tiêu Phàm đừng nói là hắn, bên người là tàn hồn Độ Kiếp cũng không nhìn ra thực hư lai lịch món đồ này. Hắn liền hỏi:
"Sư tôn, món đồ này nên thế nào?"
Tàn hồn đại năng trầm mặc nói:
"Có lẽ là một món đồ tốt, nhưng ta không biết lai lịch của nó, như vậy không khác gì chọn mù, bí cảnh dù là truyền thừa hay không, đều ẩn giấu sát cơ, mạo hiểm vào mà không chuẩn bị kỹ càng có thể sẽ m·ất m·ạng vô ích. Chờ khi ngươi đủ mạnh, đủ hiểu biết, cơ hội sẽ tự nhiên đến thôi."
Tiêu Phàm lông mày dãn ra, bí cảnh hung hiểm hắn cũng từng đối mặt qua, nhớ lại lần đó, hắn nội tâm còn có chút hoảng sợ.
Món đồ này rất nhanh liền thuộc về Tô Lãng, đây chính là lợi thế của hắn, có ánh mắt hơn so với đám người. Nhưng Lôi Đình Thần Điện hắn còn không có biết vị trí, chỉ nghe nói nó ẩn hiện đâu đó tại thương khung mỗi khi sấm chớp bão tố nổi lên, rất khó tìm được vị trí.
Nhưng có thứ này trong tay Tô Lãng liền nắm thế chủ động, tương lai nếu như đối phương vẫn theo con đường Lôi Thần truyền thừa, nhất định sẽ bị chìa khóa này thu hút đến.
Đây là Tô Lãng từ nhiều sự kiện đúc kết ra được, mỗi tu sĩ đều có tính thu hút lẫn nhau, cảnh giới càng cao cái này càng rõ, đặc biệt là những người được gọi là Thiên Mệnh Nhân. Thế giới này giống như xoay quanh bọn họ, mọi phiền phức sự kiện đều xảy ra trên người bọn họ, thậm chí tần sức so với người khác còn thêm khủng bố.
Một người một đời có thể chỉ gặp ba bốn sự kiện quan trọng, còn đối với tu sĩ cảnh giới cao nói chung, Thiên Mệnh Nhân nói riêng, một ngày đối mặt với ba bốn sự kiện cũng không có gì lạ.
Cho nên không cần quá ngạc nhiên khi những người gọi là nhân vật chính đi đến đâu có chuyện đến đó, đây chính là vận mệnh của bọn họ, Tô Lãng mơ hồ suy đoán mục đích của hệ thống chính là thoát khỏi "bàn tay" của vận mệnh. Nhưng nhìn hiện tại đến xem, Tô Lãng có thể sống lại được, nói rõ hệ thống còn chưa đặc thủ.
Đám người xung quanh nhận biết Tô Lãng liền không ngừng chúc mừng hắn, đây chính là khi ngươi có một gia đình tốt, không cần quá nổi bật cũng sẽ có người lấy lòng của ngươi.
Một tên đệ tử thế gia nào đó cười nói:
"Chúc mừng Tô thiếu, bên người có hồng nhan, chẳng lẽ Tô thiếu liền muốn mua món đồ này tặng cho Liễu tiểu thư?"
Tặng cái mả mẹ nhà ngươi, món đồ này một trăm, một ngàn cái Liễu Khuê cũng không bằng.. Tô Lãng thầm chữi nhân vật quần chúng ngu xuẩn, hắn cũng không phải là loại đam mê nữ sắc, nhưng thánh nữ của Hợp Hoan giáo đúng thật là rất thơm.
Liễu Khuê ánh mắt cũng nhìn sang hắn, đúng là thiếu niên, cấp thấp tán gái này sử dụng vẫn rất hiệu quả, dù không biết đây là thứ đồ gì, nhưng ngươi đã có lòng, Liễu Nữ Đế ta xin nhận..
Chỉ là qua hồi lâu thấy Tô Lãng cất vào trong tui, sau đó lại như một tôn Phật tượng, nàng khóe miệng hơi giật giật một chút.
Tại buổi đấu giá, không khí đang dần lắng lại thì bỗng từ phía trước, Tố Thanh nhẹ nhàng đứng lên. Với dáng vẻ uyển chuyển mà kiên định, nàng chậm rãi đưa tay vào trong một chiếc hộp ngọc bích trạm trổ tinh xảo. Khán phòng im bặt, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào nàng, hồi hộp chờ đợi xem vật phẩm quý giá nào sẽ xuất hiện.
Khi nắp hộp được mở ra, một cuộn trục cũ kỹ, viền ngoài có những dấu hiệu cháy sém, xuất hiện trong tay Tố Thanh. Thoáng chốc, cả căn phòng như sáng bừng lên bởi những tia sáng đỏ rực tỏa ra từ cuộn trục. Không khí xung quanh trở nên nặng nề, như bị một nguồn năng lượng nóng bỏng bao phủ.
Tố Thanh mỉm cười, giọng nói vang vọng, lấp lánh ý vị sâu xa: “Các vị đạo hữu, món đồ đặc biệt này không hề có trong danh sách đấu giá ban đầu. Đây c là Liệt Thiên Diễm Quyết, một môn công pháp có thể tu luyện tới Kim Đan viên mãn, giá khởi điểm 2000 linh thạch."