Tận Thế Xuyên

Chương 17: Sắn bắn zombie




Chương 17: Sắn bắn zombie
“Ca, ngươi tính ra ngoài một mình sao?” Cao Nguyệt lo lắng.
“Ừm, vì đẩy nhanh quá trình, ta cũng chỉ có thể tự mình ra tay. Dù sao tinh hạch có hạn cần lấy sớm vào tay mới an tâm”
“Cũng đúng, nhưng nếu gặp zombie cấp 1 ngươi tốt nhất không được làm liều” Cao Nguyệt nhắc nhở.
“Ngươi không tin ta?” Cao Phương có vẻ không vui.
“Ta chỉ lo lắng cho ngươi” Cao Nguyệt thấp giọng.
“Tốt, ngươi nghỉ ngơi đi. Có thể lúc nữa phải vất vả ngươi” Cao Phương để lại lời như vậy, sau đó rời đi.
“Ta biết” Cao Nguyệt nhìn rời đi Cao Phương, sau đó về phòng.

Một đám cỏ đột nhiên bị tách ra, bước ra từ đó một đám người.
Thanh Nguyên được bao bọc bởi thật dày áo quần, trên khuôn mặt thanh tú của hắn có vẻ không vui, trong tay cầm một ống thép dài hơn 1 mét mở miệng than vãn:
“Đống cỏ này thật là cứng, đẩy nó ra rất mất thể lực. Cao Kiến, lát nữa ngươi thay ta đi đầu”
“Tốt” phía sau tóc vàng đáp.
Lần trước Thanh Nguyên cùng Cao Kiến đi cùng Nguyệt Sinh được hắn mở đường, chỉ cần đi theo sau nên không cảm nhận được đống cỏ này thật sự khó chơi như vậy.
Nhưng bởi vì lần trước đi cùng nhau nên hai người bọn hắn cũng rất dễ hiểu tìm tới nhau trong nhiệm vụ lần này.
Đi sau Cao Kiến, một khuôn mặt đen sì Nghiên Thải Vi lên tiếng:
“Các ngươi có nghĩ rằng Cao Phương có tinh hạch thật không?” nàng nói ra nghi ngờ của mình.
Cao Kiến đi phía trước lên tiếng xác nhận:

“Có là có, dù sao hôm qua Nguyệt Sinh ca chính thu được 4 viên linh hạch. Nhưng ngươi cũng không cần hy vọng xa vời quá, từng đó linh hạch để cho dị năng giả còn không đủ dùng, đến tay ngươi cũng chỉ còn không khí thôi”
Nghiên Thải Vi nghe vậy cũng không mất hy vọng: “Chắc chắn sẽ có cơ hội thôi”
Phía sau cũng che kín người Cao Đường hỏi đi trước mình Nghiên Thải Vi: “Thải Vi ngươi giao đồ ăn cho Nguyệt Sinh trưởng căn cứ không phải có nhiều hy vọng hơn sao?”
“Nếu có cơ hội ta đã không phải ra ngoài, đó là ngươi chưa thấy được lúc ăn uống của hắn, rất đáng sợ. Với lại hắn ăn quá nhanh, hầu như ta vừa đặt khay đồ ăn xuống, hắn đã ăn hết rồi. Nên ta cũng chỉ có thể rời đi” Nghiên Thải Vi nói ra sức ép mà mình phải chịu thời gian qua.
Cao Đường cũng không thấy tận mắt nên cũng không đồng cảm với Nghiên Thải Vi được, nàng chỉ có thể ậm ừ qua chuyện.
Đột nhiên phía trước Thanh Nguyên đặt ngón tay lên miệng ra hiệu mọi người im lặng:
“Phía trước có tiếng động”
Tất cả đám người lên tinh thần.
“Lý thúc, ngươi đoạn hậu. Để ta lên trước” đi cuối cùng thanh niên 1 mét 9 khuôn mặt góc cạnh rõ ràng nhưng hiện tại nghiêm túc rẽ ra đám cỏ tiến lên trước.
“Tốt” Lý Bác khuôn mặt trung niên cũng nghiêm túc đồng ý.
Trường Cửu đi đến ngang hàng với Thanh Nguyên, hai người cũng chỉ gật đầu xem như chào hỏi.
Phía sau Cao Kiến cũng tiến lên cùng với hai người.
Hiện tại 3 người chính là lực lượng chính trong nhóm này, cho nên rất tự giác đứng ra phía trước.
“Hình như chỉ là một con lạc đàn” Thanh Nguyên đè lại âm thanh của mình.
“Như vậy dễ dàng hơn nhiều” Cao Kiến lên tiếng.
“Ta sẽ đối đầu trực tiếp với nó, hai người vòng ra hai bên đánh lén như thế nào?” Trường Cửu đưa ra ý kiến.
“Tốt” hai người cũng không nhiều lời. Ở đây thể lực mạnh nhất chắc chắn là Trường Cửu, nên hắn đối đầu trực tiếp là thích hợp nhất.

Thanh Nguyên cùng Cao Kiến tách ra, sau đó biến mất trong đám cỏ.
Trường cửu nắm chặt thanh sắt trong tay bắt đầu tiến lên.
GRÀOO
Chỉ là không đợi hắn tiếp cận, con zombie có vẻ như đã ngửi được mùi con người nên đã gào lên, sau đó bắt đầu tăng tốc lao về phía hắn.
Thấy zombie bắt đầu lao về phí mình, hắn không còn lao lên nữa, mà lùi lại đằng sau chừa chỗ trống sau đó tại chỗ tụ lực. Hai tay nắm chặt cây côn sắt, chậm rãi đưa lên đầu.
Khi thấy zombie lao ra khỏi đống cỏ, hắn nhanh chóng vụt thẳng đứng một gậy vào cái tay phải đang duỗi về phía trước của con zombie.
Một lực phản chấn lại về tay của Trường Cửu làm thân hình hắn hơi lắc một chút, nhưng nhìn lại 4 ngón tay phải của con zombie đã biến dạng, hắn vui mừng.
GRÀOO
Con zombie vồ trượt con mồi, nó gào lên sau đó lần nữa lao về phía Trường Cửu.
Chỉ là nó chưa kịp tiến thêm nữa thì một cái gậy sắt bên phải lao thẳng xuống đầu của nó, thân hình nó hơi lảo đảo qua bên trái.
Đang muốn điều chỉnh thân hình nó lại bị một gậy lao xuống đầu từ bên trái, lần này đầu nó thụt vào một cái lỗ, chỉ là nó vẫn không có dấu hiệu c·hết đi mà hơi khuỵu xuống.
Bắt được thời cơ, Trường Cửu lao lên bồi cho nó thêm một gậy trên đầu nữa.
Chịu không nổi lực lượng, con zombie ngã xuống phía trước, hai tay không ngừng bay múa loạn xạ.
Không cho nó cơ hội đứng dậy, hai bên Thanh Nguyên cùng Cao Kiến lao ra liên tục đánh vào đầu của nó đến khi không còn nguyên dạng.
Nhìn về phía t·hi t·hể trước mặt, 3 người nhìn nhau cười không có một chút buồn nôn nào ở đây cả.
Tuy là hơi khó khăn để hạ nó một chút nhưng không ngờ 3 người bọn hắn lại có thể kết hợp thuần thục đến vậy.
Chỉ là lúc này Lý Bác tiến lên trước xối cho bon hắn một chậu nước lạnh:

“Cao Phương yêu cầu là zombie sống, không phải xác c·hết. Các ngươi đánh nát hết như vậy thì làm sao đưa về”
Ý thức đến điều này, 3 người khuôn mặt tái xanh, bởi vì quá kích thích mà bọn hắn quên mất điều này.
Tiến lên phía sau nhìn thấy cảnh này Nghiên Thải Vi cùng Cao Đường co người lại, một tay che bụng một tay che miệng ngăn cho đồ ăn không trào lên.
“Nếu như vậy, thì nhiệm vụ này khó khắn hơn chúng ta nghĩ” Trường Cửu nhíu mày. Hắn nghĩ đến phản ứng dãy dụa của zombie lúc nãy, hắn không nghĩ ra phương pháp khống chế được thứ này.
Những người còn lại cũng gật đầu đồng ý.
“Cao Đường, Thải Vi hai người thấy sao rồi?” Trường Cửu nhìn về phía 2 người.
“Chúng ta đã ổn” hai người điều chỉnh bản thân lại một chút rồi trả lời, bây giờ không phải lúc tỏ ra yếu đuối.
“Vậy chúng ta tiếp tục” Trường Cửu lên tiếng. Có vẻ như sau chuyện vừa rồi hắn đã trở thành người có tiếng nói nhất ở đây.
Đám người vẫn tiến lên trước với nguyên đội hình lúc đầu, Trường Cửu vẫn là người đi cuối cùng để đoạn hậu, nếu có gì đột xuất xảy ra thì với chiều cao của hắn cũng có thể nhanh chóng di chuyển giúp đỡ.
Đi được một đoạn, phía trước âm thanh được đè thấp của Thanh Nguyên vang lên: “Có vẻ phía trước có zombie, nhưng âm thanh được tạo ra khi dịch chuyển qua cỏ rất nhiều. Ta đoán có rất nhiều zombie”
Trường Cửu cùng đám người đứng lại vểnh tai lên, cảm nhận được âm thanh rất hỗn tạp, hắn nhẹ giọng: “Đường vòng”
Đi qua rất lâu đám người cũng tìm được mục tiêu của mình là 2 con zombie lang thang. Trên đường đám người cũng bắt gặp rất nhiều zombie, nhưng phần lớn là tụ tập 3 con trở lên, bọn hắn nhưng không dám chắc sẽ xử lý được.
“ m thanh được tạo rất rất đơn điệu, chỉ có một hoặc hai con, là hai con” Thanh Nguyên xác nhận.
Trường Cửu dừng lại lên tiếng: “Đợi một chút”
Đợi đám người dừng lại hắn nói ra kế hoạch của mình: “lát nữa ta và Cao Kiến sẽ mỗi người đối đầu 1 con. Thanh Nguyên, Lý thúc, Thải Vi, Cao Đường bốn người đi đường vòng hỗ trợ. Thanh Nguyên, Thải Vi hỗ trợ cho ta. Lý thúc, Cao đường hỗ trợ cho Cao Kiến” hắn dừng lại một chút chờ mọi người tiếp thu.
“Tốt” đám người đáp ứng.
Trường cửu lấy ra trong ba lô một cuộn dây thừng, cắt thành 2 đoạn ngắn 4 mét, mình giữ một đoạn còn một đoạn trao cho Cao Kiến sau đó tiếp tục nói:
“Sau khi hạ gục nó xuống đất, tập trung đánh vào tay và chân để phế nó đi. Cuối cùng dùng dây thừng trói nó lại. Được không?”
“Tốt” đám người đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.