Chương 32: Dị năng thứ 3
Nhìn thấy biến mất cuối đường chân trời Nguyệt Sinh. Đám người tiến lên xem xét chiến trường.
“Thật kinh khủng sức mạnh” một người đàn ông trung niên cầm đầu 3 người cảm thán.
“Đúng vậy” hai người phía sau cùng đồng ý.
Nhớ lại cuối cùng lúc người kia cùng zombie cao lớn đánh nhau, đám người rùng mình.
Nhìn xem phía trước mấy chục căn nhà bị cày nát, có thể thấy được lúc đó chiến đấu tràng cảnh sẽ kinh khủng như thế nào.
Chỉ là lúc này trung niên nữ phụ phía sau bước ra nói nhỏ: “Bạch Vân huynh, người này chính là người lúc trước g·iết Tào Hoành”
Bạch Vân hơi suy nghĩ một chút sau đó nhiêm túc nói: “Tào Hoành c·ái c·hết là do hắn tự gây họa chuốc lấy, chúng ta cũng đã đền bù thỏa đáng. Chúng ta không còn liên quan đến việc này. Nghe rõ?”
“Rõ” Trần Dung trả lời.
Nhìn thấy Lục Tam Nương cùng Trần Đông tiến lại gần, Bạch Vân cười nói: “Tam Nương cô nương, ngươi quen biết vị kia?”
Lục Tam Nương cũng cười đáp: “Không tính là quen biết, chỉ là trước đó gặp mặt vài lần”
“Ồ, nói nghe một chút” Bạch Vân tò mò.
….
Đang ngồi trước bàn làm việc xem xét một chút sổ sách Cao Nguyệt bỗng nhiên nghe được tiếng gõ cửa.
“Vào đi” nàng lên tiếng.
Một thanh niên đi vào trước bàn làm việc nói: “Đám người của Thanh Nguyên bị t·ấn c·ông, tổn thương rất nghiêm trọng. Cần Cao Nguyệt tỷ kiểm tra”
Hơi nhăn mày Cao Nguyệt đáp: “Dẫn họ vào phòng bên cạnh, ta sẽ qua kiểm tra”
“Tốt” người kia đáp rồi lui ra.
Cao Nguyệt nhăn mày, bị t·ấn c·ông cũng không phải là một dấu hiệu tốt. Dù sau đám người Thanh Nguyên chính là dị năng giả. Muốn làm b·ị t·hương bọn họ đến mức phải cần đến mình trợ giúp, tất nhiên là không đơn giản.
Thu xếp một chút, nàng ra ngoài.
…
Nhìn thấy tái nhợt Trường Cửu cùng bị ăn mòn không còn nhân dạng Lý Bác đang được đặt trên giường. Cao Nguyệt nhanh chóng điều khiển dị năng.
Hai bàn tay của nàng sáng lên ánh xanh lục, sau đó cả người Lý Bác cùng Trường Cửu cũng được bao bọc lại bởi ánh sáng xanh lục này.
Rất nhanh v·ết t·hương của Lý Bác không còn bị ăn mòn nữa, da thịt cũng bắt đầu mọc ra, da non bắt đầu hình thành. Mà một bên Trường Cửu sắc mặt cũng không còn tái nhợt, v·ết t·hương ở bụng không còn bầm tím, Trường Cửu có thể cảm nhận được xương bị nứt cũng bắt đầu liền lại.
Trường Cửu cùng Lý Bác mở mắt ra nói: “Đa tạ ngươi Cao Nguyệt”
“Chỉ là trong phận sự mà thôi, hai người không cần cảm tạ ta. Nhưng có thể kể cho ta biết là đã xảy ra chuyện gì?”
Đứng một bên Thanh Nguyên bắt đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Nghe xong Cao Nguyệt trầm Mặc nói: “Việc này ta sẽ báo Với ca ca cùng Nguyệt Sinh ca. Các người nghỉ ngơi đi, nếu thấy không được thì không nên ra ngoài”
“Tốt” đám người đáp ứng. Nhưng hiện tại còn sớm, bọn hắn phải tranh thủ ra ngoài tìm kiếm thêm zombie.
…
Đang trên đường kéo zonbie về căn cứ Ninh Thanh Phong cùng Đường Y bỗng nhiên gặp một đám người.
Nhìn xem tổ hợp kỳ lạ 4 tên tráng hán cùng một cô gái này, Ninh Thanh Phong cùng Đường Y cũng không muốn rắc rối chỉ tập trung việc của mình.
Chỉ là liếc thấy tinh thần uể oải hơn nữa còn b·ị t·hương đám người, Đường Y hơi đề phòng.
“Lão đại, phía trước 2 người kia rất có thể là cùng một bọn với đám người trước đó” lão tứ âm tàn nhắc nhở.
Chỉ là phía sau có âm thanh nhắc nhở vang lên: “đừng có gây phiền phức nữa”
Lão tứ giật bắn mình, quay người lại nở nụ cười mà hắn xem là đẹp nhất sau biểu lộ ra vẻ hèn mọn: “A Cửu cô nương nói đúng”
Hai nhóm người rất nhanh lướt qua nhau.
“Thật là kỳ lạ, không biết bọn hắn muốn zombie sống làm gì?” lão nhị tò mò.
Nhưng cũng không ai đáp lời hắn.
…
Nhìn vào sổ sách một chút, Cao Nguyệt lên tiếng: “Ninh Thanh Phong, tổng cộng hôm nay ngươi đã có 160 con zombie. còn Đường Y ngươi thiếu một chút chỉ được 139”
Nghe được mình đã đủ số lượng để đổi tinh hạch, Ninh Thanh Phong có chút kích động. Hắn lên tiếng:
“Ta đã đủ số lượng, vậy ta có thể đổi?”
“Ngươi muốn đổi ngay bây giờ?” Cao Nguyệt nhìn một chút hắn sau đó liếc về Đường Y.
Ninh Thanh Phong biết Cao Nguyệt đang nghĩ gì, nhưng ngữ khí hắn chắc chắn: “đúng”
Nghe vậy, Cao Nguyệt không còn nói gì, chỉ móc móc trong túi ra một viên tinh hạch. Sau đó đặt lên bàn đẩy về phía Ninh Thanh Phong.
Nhìn thấy thật sự là tinh hạch, Ninh Thanh Phong đưa tay ra nắm lấy. Cảm nhận được từ lòng bàn tay truyền đến xúc cảm, hắn tâm thái mới từ từ thả lỏng xuống. Hắn thật sự sợ là Cao Nguyệt sẽ kiếm cớ gì đó không đưa tinh hạch ra.
Đường Y ở một bên cũng có chút kích động. Nếu như vậy, ngày mai nàng cũng sẽ có 1 viên tinh hạch vào tay. Con đường trở thành cấp 2 đã không xa.
Nhìn thấy kích động 2 người, Cao Nguyệt lại nhớ đến lần đầu lấy được tinh hạch từ Nguyệt Sinh, nàng cũng chính là như vậy. Nhưng nàng còn có một việc muốn nhắc nhở 2 người:
“Hôm nay nhóm Thanh Nguyên vừa bị t·ấn c·ông bởi một nhóm người từ nơi khác đến. Hai người lúc ra ngoài thì nên cẩn thận một chút”
Ninh Thanh Phong cùng Đường Y nhìn nhau, sau đó Ninh Thanh Phong lên tiếng: “Nhóm người lạ mặt? Bọn hắn trông như thế nào?”
Cao Nguyệt miêu tả lại một lần những đặc điểm mà Thanh Nguyên đã kể cho nàng: “Một nhóm 5 người, 4 tráng hán mang áo ba lỗ cùng 1 người phụ nữ trang quân phục, còn có mang theo 1 thanh kiếm”
“Chúng ta trên đường về có bắt gặp bọn hắn.” Đường Y lên tiếng.
“Các ngươi đã gặp? Có xảy ra xung đột?” Cao Nguyệt ngạc nhiên.
“Đúng vậy, nhưng chúng ta chỉ đi ngang nhau. Hơn nữa bọn hắn còn b·ị t·hương” Ninh Thanh Phong thuật lại.
Cao Nguyệt hơi suy nghĩ một chút, sau đó hỏi thêm: “Bọn hắn có địch ý với các ngươi?”
“Chúng ta cũng không cảm nhận được địch ý từ bọn họ, chỉ có một tên mặt mũi xấu xí nhìn ta, làm ta có chút không thoải mái thôi” Đường Y nhớ lại.
Cao Nguyệt biết được hỏi nữa cũng không thêm được gì nên thôi: “Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi đi”
“Tốt” hai người đáp.
…
Nguyệt Sinh đang tổng kết lại một chút kinh nghiệm lúc chiến đấu với con zombie to lớn kia, lúc đó nếu hắn đánh toàn lực thì rất nhanh có thể đánh bại nó.
Nhưng hắn nhìn ra được con zombie này trước khi biến dị, rất có khả năng chính là quyền sư, mang trong mình rất nhiều kỹ thuật chiến đấu. Nên hắn đã giảm sức mạnh của mình bằng với nó, để có thể học được chút gì. Đúng là hắn đã học được rất nhiều thứ từ con zombie này, bổ sung rất tốt cho khuyết thiếu kỹ thuật chiến đấu trầm trọng của hắn.
Sau đó hắn lại nhìn trong tay 2 viên tinh hạch màu đỏ sậm, bên trong chúng thỉnh thoảng lại ánh lên 2 sợi chỉ đang lưu động rồi lại biến mất. Tuy mỗi cái chỉ to bằng 2 ngón tay nhưng uy áp mà nó tỏa ra làm người kinh sợ, như thể phía trước mặt là 2 con zombie còn sống đang gào thét về phía hắn.
Nguyệt Sinh cảm nhận được trong chúng tràn đầy sự tàn bạo, máu tanh, lại có một chút ấm áp. Hắn bỗng nhớ lại trước lúc c·hết con zombie kia đã khóc.
Nhưng hắn rất nhanh cũng không nghĩ về nó nữa, hắn quan tâm chính là g·iết 2 con zombie kia đã đóng góp cho hắn 13% thanh kinh nghiệm. Đây chính là 13 năm tuổi thọ của hắn, không ngờ chỉ cần g·iết 2 con zombie cấp 2 lại tăng nhiều thanh kinh nghiệm như vậy.
Hôm nay bởi vì giành thời gian khá nhiều cho 2 con zombie cấp 2, nên tiến độ g·iết zombie của hắn có giảm một chút. Nhưng bù lại hắn phát hiện nhiều zombie cấp 1 hơn, nên có thể bù lại một phần chậm trễ. Ngoài ra zombie hôm nay căn cứ bắt được cũng lên đến 600 con, cũng không tệ thu nhập.
Hơi động một chút, một mặt bảng xuất hiện trước mắt hắn.
Tính danh: Cổ Nguyệt Sinh
Tổng hợp thể lực: 40
Tuổi thọ: 32/62
Dị năng:
Cường hóa tốc độ cấp 2 (14%)
Khống hỏa cấp 2 (8%)
Số lần có thể mở cửa thế giới: 2
Thanh kinh nghiệm thể hiện 36.5%
Nhìn mười mấy viên tinh hạch cấp 1 ở trên bàn, lại nhìn lại 2 viên tinh hạch cấp 2 trong tay. Hắn nhét 1 viên vào miệng.
Viên tinh hạch rất nhanh trôi tuột vào trong bụng hắn.
Hắn cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ đang tràn vào cơ thể. Nhưng hắn lại không điều chỉnh những dị năng khác đi hấp thu nguồn năng lượng mạnh mẽ này.
Lần này hắn muốn chính là hấp thu dị năng của viên tinh hạch này, nói đúng hơn là dị năng của con zombie cao lớn kia.
Hắn dùng khí huyết điều chỉnh nguồn năng lượng tuôn ra từ viên tinh hạch, để tạo thành một nguồn năng lượng mới trong cơ thể của hắn. Chỉ là hắn mới có ý định đó trong đầu, phần bụng của hắn lại truyền đến từng cơn từng cơn nóng rực. Thỉnh thoảng như có như không tiếng gầm truyền ra.
Chỉ là những thứ này cũng không làm ảnh hưởng đến tốc độ hấp thu năng lượng từ viên tinh hạch của hắn.
Thời gian trôi qua, hắn bắt đầu cảm nhận được một nguồn năng lượng mới trong cơ thể của hắn đang dần định hình.
Sau một khắc, dị năng mới của hắn đã hình thành.
Hắn trong lòng hơi động, bên ngoài da của hắn bắt đầu hình thành một lớp đá dày bao phủ toàn thân. Làm quen một chút năng lực của mình, hắn tản ra dị năng.
Lớp đá không được dị năng duy trì bắt đầu nứt ra sau đó rơi xuống trên ghế sô pha cùng sàn nhà.
Hắn không để ý mà nhìn lại phía mặt bảng, phía trên đã hiện thêm một dị năng mới.
Thạch giáp cấp 2 (8%)
“Chỉ được 8%” Nguyệt Sinh thầm nghĩ, nhưng hắn cũng không thất vọng. Giữ lại được 8% năng lượng cũng đã cao rồi.