Tận Thế Xuyên

Chương 33: Săn bắn zombie cấp 1




Chương 33: Săn bắn zombie cấp 1
Sáng hôm sau.
Nguyệt Sinh nhìn trước mặt đống dây leo, hắn ban sơ chính là muốn tiêu diệt nó. Nhưng khi hắn thấy được dị năng quả mọc ra từ trên cây, hắn lại có ý định nuôi đám dây leo này.
Hiện tại nó đã phát triển gấp 3 lần trước kia có thừa.
Nó bắt đầu men theo mặt tường trước bò lên, vì thế mặt trước tòa nhà cũng bị nó bao phủ hết một phần 3. Từng sợi dây leo đan dệt vào nhau không chừa một khoảng trống để cỏ có thể sinh trưởng.
Nó như một cái máy xay thịt, mỗi ngày đút cho nó bao nhiêu zombie cũng không bao giờ đủ. Dưới đống dây leo này có thể nói là thi hài đã chất thành núi.
Hắn đi tới nơi cắm rễ của đám dây leo.
Chỉ thấy dưới mặt đất mọc lên một gốc cây lớn, không bóng loáng như đám dây leo của nó, ngược lại có một chút sần sùi. Từ thân cây chính đó nó lại chia thành nhiều dây leo nhỏ, sau đó cuộn thành một đoàn bất quy tắc.
Từ một đám dây leo nhỏ đó lại chia thành nhiều dây leo nhỏ nữa, không ngừng trườn bò khắp nơi. Nó chính là dùng những dây leo nhỏ này để bắt zombie, cuối cùng dùng đỉnh nhọn cắm sâu vào zombie đó.
Nhưng thứ Nguyệt Sinh để ý chính là lấp ló giữa đám dây leo những cái búp non, chúng được mọc ra từ thân cây chính. Hắn cảm nhận được trong những búp non này tồn tại năng lượng đặc biệt, tuy hắn không biết để làm gì.
Nhưng hắn biết nó tồn tại chính là có lý của nó, chỉ là không biết có ích hay hại mà thôi.
Thu hồi tầm mắt, hắn rời khỏi đây.

Nhìn thấy Nguyệt Sinh rời đi, Cao Nguyệt ngồi lại bàn làm việc. Nàng chính thông qua cửa sổ tầng hai quan sát hắn, chỉ là đám dây leo bây giờ đã bao phủ mặt trước của tòa nhà nên tầm nhìn hơi hạn chế.
Nàng đã đi qua quan sát gốc cây kia nên cũng biết trên chúng bắt đầu mọc ra chồi non. Nên nàng đoán Nguyệt Sinh chính là vì những chồi non này nên mới có quyết định nuôi đám dây leo.
Nàng cũng thật sự tò mò là dùng hàng ngàn con zombie có thể nuôi ra được thứ gì.
Tuy nhìn đống zombie có chút nguy hiểm, làm mọi người lo sợ. Nhưng thời gian qua nó sống rất hòa bình với mọi người, nên đám người cũng không còn quá lo sợ nữa.
Bỏ chuyện dây leo qua một bên, Cao Nguyệt có chút lo nghĩ về đám người đột nhiên xuất hiện. Hôm qua nàng đã nói chuyện này cho ca ca của nàng, nhưng cũng chỉ nhận được câu trả lời là ra ngoài cẩn thận hơn một chút.
Nàng biết tại vì sức mạnh của căn cứ quá yếu nên ca ca của nàng mới quyết định như vậy. Nàng chỉ mong là đám người kia sẽ chỉ đi ngang qua đây, như vậy sẽ không cần lo lắng sẽ đụng chạm nữa.
Nghe mô tả của đám người Thanh Nguyên, dị năng của đám người kia chính là thích hợp để âm người. Nên nếu chúng để ý đến căn cứ, lúc đó sẽ rất phiền. Còn có một dị năng giả rất mạnh đi theo chúng còn chưa hiển lộ thực lực đâu.
Nên hiện tại tránh xa chúng là điều cần thiết.
“Haizz. Nếu có thể mạnh hơn thì tốt” nàng thở dài.

Trước cổng sau, đám người Thanh Nguyên đang chờ lấy Thải Vi.

“Xin lỗi mọi người. Ta tới muộn” Thải Vi trong lớp sơn màu đen tỏ vẻ có lỗi. Nàng bởi vì phải đem thức ăn cho Nguyệt Sinh nên tới muộn.
Phía sau Cao Đường kinh ngạc lên tiếng: “Thải Vi, ngươi mạnh lên?”
“Có thể do ta hấp thu trưởng căn cứ thưởng cho linh hạch, nên mới mạnh hơn một chút” Thải Vi hơi cảm thấy có lỗi với đám người.
Đám người không ngừng hâm mộ, bọn hắn phải cực khổ kiếm linh hạch, nàng thì nhảy qua bước này trực tiếp cầm linh hạch.
“Tốt, chúng ta cũng nên xuất phát” Trường Cửu lên tiếng kéo đám người lại.
“Tốt” đám người đáp.
“Thải Vi đã mạnh hơn, như vậy nếu như hôm nay chúng ta đụng độ với đám người kia, phần thắng sẽ cao hơn rất nhiều” Cao Kiến lên tiếng.
“Không nên khinh thị, bọn hắn còn một người chưa ra sân đâu” Lý Bác cải biến.
“Ha ha, ta cũng chỉ nói vậy thôi” Cao Kiến cũng chỉ đùa một chút.

“Phía trước có đánh nhau” Cao Đường tai hơi rung rung nhắc nhở đám người.
“Ngươi có nghe ra bao nhiêu người?” Trường Cửu đi phía trước hỏi.
“Ta có nghe cả tiếng zombie, rất có thể là một người một zombie. Còn có ai đứng bên nhìn không thì ta không biết” Cao Đường nghiêng tai lắng nghe sau đó đáp.
“Là zombie cấp 1?” Trường Cửu nghi ngờ.
“Có thể” Cao Đường cũng không xác nhận.
“Nếu không chúng ta qua xem một chút, nếu người kia không xử lý được, chúng ta có thể giúp đỡ.” Cao Kiến đề nghị.
Đám người có chút động tâm.
“Tốt, chúng ta qua xem một chút” Trường Cửu lên tiếng.
Chỉ là trên đường đi, đám người nhìn thấy 2 bên đường thỉnh thoảng lại có một vài con zombie bị phế tứ chi nằm la liệt trên đất.
Nhìn thấy hình ảnh quen thuộc này, đám người đoán 8,9 phần mười là người của căn cứ.
Ở giữa Cao Đường đột nhiên dừng lại: “chiến đấu dừng lại”
“Nhanh như vậy?” Thanh Nguyên có chút ngạc nhiên.
“Chúng ta đi đường khác thôi. Ta nghĩ ta đã đoán ra được là ai?” Trường Cửu lên tiếng.
“Là ai?” Thanh Nguyên tò mò.

“Ngươi nhớ được mấy con zombie hồi nãy làm sao bị phế không?” Trường Cửu không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Chúng b·ị đ·ánh nát tứ chi. Không phải chúng ta cũng có thể dùng trường côn cũng có thể làm sao?” Thanh Nguyên hơi không hiểu.
“Không, nó càng giống như bị người dùng nắm đấm đấm gãy. Mà trong căn cứ người có thể một chọi một với zombie cấp 1, vừa dùng nắm đấm thì chỉ có Cao Phương” Lý Bác phân tích.
Đám người tỉnh ngộ. Đám người cũng không nghi ngờ Nguyệt Sinh, bởi vì Nguyệt Sinh sẽ không đi săn còn sống zombie. Thêm nữa hắn chiến đấu với zombie cấp 1 cũng sẽ không kéo dài như vậy, mà chỉ dùng duy nhất một đòn.
“Đi thôi” Trường Cửu hơi có chút thất vọng dẫn đám người rời đi.

Vừa mới hạ một nhóm zombie, đám người chuẩn bị lên đường thì đột ngột âm thanh của Cao Đường vang lên: “Ta cảm nhận được trong căn nhà đối diện có zombie, rất có thể là cấp 1”
Đám người nhìn về phía đối diện mười mấy mét có một căn nhà 2 tầng lầu.
Trường Cửu nhìn về phía Cao Đường như thể xác nhận.
Cao Đường gật đầu.
“Tốt, chúng ta vào xem thử” Trường Cửu lên tiếng.
“Tốt” đám người cũng có chút kích động. Dù sao đây cũng là zombie cấp 1”
Nhìn khóa trái cửa trước mặt, Trường Cửu chỉ là đưa chân ra đạp một cái.
RẦM
Sau đó hắn dẫn đầu đám người vào trong.
Phòng khách có một chút bụi bặm cùng lộn xộn, đám người cẩn thận bước đi.
“Ta cảm nhận được nó ở lầu trên. nhưng không hiểu sao khí tức của nó đang dần yếu đi” Cao Đường có chút không hiểu nói.
“Tốt” Trường Cửu đi tới cầu thang, theo sau là Thanh Nguyên, Thải Vi, Cao Đường, Lý Bác, cuối cùng là Cao Kiến.
Phía cuối bậc thang là một hành lang lớn. Bên phải bọn hắn có 2 cánh cửa, bên trái là một cánh cửa khác.
“Phòng bên phải gần chúng ta. Nó đang đứng yên, mọi người cẩn thận” Cao Đường nhắc nhở.
“Tất cả chờ ở đây, ta lên trước” Trường Cửu phóng lên trước đạp bay cánh cửa gỗ, sau đó nhanh chóng lui lại.
Chỉ là khi Trường Cửu cẩn thận tiến vào trong, hắn nhìn thấy căn phòng lộn xộn nhưng không có zombie nào cả.

Sau đó hắn nhìn về phía đối diện, nơi đó có đặt một cái tủ gỗ 4 cánh âm tường khá cao.
Trường Cửu nhìn về phía ngoài Cao Đường, sau đó hất hất đầu về phía cái tủ như đang xác nhận là có phải zombie ở bên trong không.
Cao Đường đứng ngoài hành lang, thông qua cửa lớn nhìn vào trong, sau đó gật đầu nói: Cánh cửa thứ 2 từ bên trái qua”
Cuối cùng nàng còn lấy tay chỉ chỉ như thể sợ Trường Cửu sẽ nhầm.
Trường Cửu được Cao Đường xác nhận xong, hắn liền có ý tưởng quay đầu về phía Thanh Nguyên:
“Thanh Nguyên, cho ta mượn tạm trường côn”
Cầm trường côn trong tay, Trường Cửu cầm nó trong tư thế phóng lao. sau đó phóng về phía cánh của thứ 2. Hắn cũng biết một chút zombie cấp 1 sẽ âm người nên cẩn thận là hơn.
GRÀOO
Cây côn thành công xuyên qua cánh cửa, dư thế không giảm xuyên qua con zombie làm nó gào lên
Con zombie chỉ có thể phá bay cánh cửa sau đó lao ra ngoài. Nhưng nó vừa ra ngoài thì đã bị một nắm đấm tiếp cận, chỉ là rất nhẹ nhàng nó đã tránh thoát qua một bên.
Nhìn thấy con zombie tránh thoát qua 1 bên. Trương Cửu chỉ hơi ngạc nhiên, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thời gian qua làm cho hắn bình tĩnh ứng đối.
Chỉ là hắn lao lên t·ấn c·ông liên tiếp 2 lần đều bị nó nhẹ nhõm né tránh, hơn nữa còn để lại trên cánh tay hắn 1 vết cào sâu thấy xương.
Thấy vậy Thanh Nguyên nhanh chóng cùng dị năng cường hóa tốc độ lao lên, lựa chọn lúc zombie dùng 2 tay t·ấn c·ông Trương Cửu, hắn rút trường côn còn đang dính trước ngực con zombie sau đó cho nó một côn.
Nhưng bởi vì tốn chút thời gian rút côn ra, nên con zombie đã kịp thời gian phản ứng. Nó lui lại một nhịp, làm trường côn chỉ có thể vụt qua không khí.
Chỉ là vừa lùi lại một nhịp, liền có một viên to bằng 2 nắm đấm bóng nước bay đến trước người nó. Lần này nó đã không kịp né tránh chỉ có thể đưa 2 tay ra trước người đón đỡ.
ẦM
Con zombie b·ị đ·ánh đụng vào bức tường đằng sau, làm cho bức tường rung lên.
Liếc mắt một chút không biết lúc nào đã vào trong phòng Thải Vi, Trường Cửu lên tiếng khen: “Làm tốt lắm”
Nhưng không đợi Thải Vi lên tiếng đáp, hắn đã lần nữa lao lên.
Chưa kịp phản ứng con zombie bị nắm đấm của Trường Cửu liên tiếp nện vào đầu.
Nhìn đã nát bét đầu con zombie, Trường Cửu cảm thấy rất thỏa mãn, dù hai nắm đấm của hắn cũng có những v·ết t·hương sâu thấy xương.
Chỉ là chiến đấu đã kết thúc, nhưng vẫn còn một chuyện quan trọng đó là phân chia chiến lợi phẩm.
Hơi trầm mặc một chút, Trường Cửu lên tiếng: “Ta tính toán như thế này như thế nào? Viên tinh hạch này ta sẽ lấy. Sau đó, chúng ta chỉ cần tích lũy 750 com zombie, để đổi lấy 5 viên tinh hạch cho các ngươi. Ta xem như là ứng trước 1 viên tinh hạch?”
“Tốt” Đám người đồng ý.
Thấy đám người đồng ý, Trường Cửu vui vẻ thu lại viên tinh hạch. Chỉ cần hắn thu được tinh hạch trước 1 ngày, thì hắn có thể mạnh lên trước 1 ngày.
Lý Bác nhìn thấy v·ết t·hương trên người của Trương Cửu, hắn lên tiếng: “Chúng ta cũng nên trở về. Vết thương zombie để lại không thể lơ là quá lâu”
“Tốt” Trường Cửu lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.