Tận Thế Xuyên

Chương 38: Trở về




Chương 38: Trở về
Thấy hoàn cảnh quen thuộc, Nguyệt Sinh cau mày.
Vừa mới đây thôi, hắn đã sử dụng một lần mở cửa thế giới. Xem thử sẽ có hiệu quả gì không.
Chỉ là hắn không nghĩ tới, sử dụng 1 lần lại đưa hắn về thế giới hiện thực.
Như vậy, nếu hắn ở hiện thực thực hiện một lần mở cửa thì sẽ tiến vào thế giới kia. Còn nếu hắn ở trong thế giới kia sử dụng thì sẽ trở lại hiện tại.
“Như vậy, nếu ta có đầy đủ số lần mở cửa thế giới thì có thể tự do đi lại giữa 2 bên” Nguyệt Sinh thầm nghĩ.
Thế giới zombie này hệ thống sức mạnh đang dần được hình thành. Còn thế giới mà hắn tiến tới kia hệ thống sức mạnh đã hoàn thiện rồi. Rất có thể có loại công pháp có thể giúp hắn loại bỏ, thậm chí thu được lợi ích từ sát khí trên người.
Đối với hắn, thứ hiện tại ảnh hưởng nhất tới hắn chính là việc trên người hắn tồn trữ quá nhiều sát khí. Chỉ cần giải quyết được việc này, con đường phía sau của hắn sẽ tươi sáng hơn rất nhiều.
Thu hồi tâm thần, hắn nhìn ra bên ngoài. Hiện tại trời đã sáng, hắn cũng không có việc gì làm. Thế giới kia hiện tại hắn vẫn chưa muốn quay lại.
Cho nên việc ưu tiên hiện tại chính là đi săn.

Đang cau mày kiểm tra sổ sách Cao Nguyệt, đột nhiên bị tiếng gõ cửa dồn dập làm khó chịu.
Từ khi mấy ngày trước Nguyệt Sinh đột nhiên biến mất. Bởi vì không có nguồn cung cấp tinh hạch, nên Cao Phương đã dừng việc săn zombie còn sống.
Gần đây căn cứ cũng đang trong giai đoạn mở rộng, cùng việc số lượng zombie cấp 1 tăng cao. Làm cho công việc của nàng cũng nhiều lên, đúng lúc này lại bị tiếng gõ cửa dồn dập làm phiền não.

Nàng đang chuẩn bị quát người bên ngoài, thì cửa phòng đột ngột bị mở ra.
Một tên thanh niên lao vào phòng thở hổn hển hô lên: “Cao Nguyệt tỷ, là Nguyệt Sinh ca, hắn… hắn trở lại”
Cao Nguyệt chuẩn bị giáo huấn một chút tên này, thì nàng khựng lại. m thanh của nàng cao hơn thường ngày: “Ngươi nói gì? Nguyệt Sinh ca, hắn trở lại?”
Tên thanh niên kia trả lời: “Đúng vậy, ta vừa thấy hắn đi xuống cầu thang”
“Hắn muốn ra ngoài?” Cao Nguyệt hỏi lại.
“Có lẽ vậy, ta cũng không rõ” tên kia vừa nói xong thì đã thấy Cao Nguyệt đã biến mất trước mặt hắn. Khi nhìn lại thì đã thấy nàng đứng bên cửa sổ nhìn xuống.
Thông qua khe hở dây leo Cao Nguyệt nhìn thấy Nguyệt Sinh đang quan sát lấy gốc dây leo, không phải nói đúng hơn là những búp non trên thân của nó.
Nàng thở dài, khi nhớ đến những búp non cùng đống tinh hạch còn được để lại. Nàng biết hắn sẽ trở lại, chỉ là thời gian 3 ngày có chút dài, nàng thật sự lo lắng.
Chỉ là khi nhìn thấy thân ảnh đó, nàng đột nhiên an tâm hẳn.

Nhìn thấy đống dây leo không phát triển hơn bao nhiêu so với lúc hắn rời đi, Nguyệt Sinh nhăn mày.
Trước lúc xuống đây, hắn đã kiểm tra thời gian. 3 ngày, hắn đã rời đi 3 ngày, nhưng đám dây leo vẫn vậy. Những chồi non kia cũng chỉ có lớn hơn một chút, không có dấu hiệu nào của thành thục hay nở hoa gì cả.
Cộng thêm núi thây zombie không hề thay đổi, hắn biết là trong 3 ngày không còn ai cho đám dây leo này ăn.
Nhìn lại một chút, hắn cũng coi như thôi. Hắn không ngờ thời gian trong thế giới kia lại trùng với thời gian của thế giới hiện thực.

“Lần sau chú ý hơn một chút” hắn nhắc nhở trong lòng.
Càng rời xa căn cứ hắn càng cảm thấy khác lạ. Chỉ 3 ngày thôi mà như 3 năm vậy.
Ngoài đường cỏ dại bị thanh lý đi rất nhiều. Không, phải nói đúng hơn là bị người ra ngoài nhiều hơn dẫm đạp.
Trước 3 ngày trước, hắn phải đi rất xa mới có thể nhìn thấy 1,2 nhóm dị năng giả ra ngoài đi săn. Nhưng giờ đây, số lượng dị năng giả gấp đôi có thừa
Nhưng cảm nhận được trong không khí tràn ngập năng lượng, hắn cũng hiểu ra phần nào.
Bây giờ đám sương hồng đã mỏng hơn rất nhiều, nhưng bù lại trong không khí lại dày đặc năng lượng. Quả dị năng mọc nhiều hơn, zombie tiến hóa thành zombie cấp 1 cũng nhiều hơn.
Thu tất cả những hình ảnh này vào trong mắt. Trong đầu hắn hiện lên một đoạn trích từ trong một cuốn sách hắn đã đọc được ở thế giới kia: “thịnh thế được bắt đầu đầu cũng như kết thúc bởi đã có kẻ ngã xuống”.
Di chuyển được một lúc, hắn nhìn thấy một nhóm 6 người đang bị t·ấn c·ông bởi zombie.
Nhìn trước mặt nhóm 6 người bị g·iết dần bởi nhóm gần 100 con zombie. Bọn hắn người thì phun lửa, người thì lách trái lách phải, người thì dùng tấm thân của mình đột phá vòng vây.
Nhưng tất cả đều vô vọng, bởi trong đám zombie đó có 1 con cấp 2. Dưới trướng của nó còn có 3 con zombie cấp 1 cùng gần 100 con zombie khác. Dưới sức mạnh này, nhóm 6 người cũng chỉ có thể bỏ mạng.
Chỉ là trong khoảnh khắc cuối cùng, có một người có vẻ đã nhìn thấy Nguyệt Sinh. Hắn đã đưa tay về phía Nguyệt Sinh cùng với nói gì đó, từ khẩu hình miệng, Nguyệt Sinh có thể đoán được là ‘cứu ta’.
Nhưng Nguyệt Sinh bình tĩnh nhìn tất cả những thứ này.

Chờ tất cả 6 người đã bị xé xác bởi đám zombie, hắn mới nhảy xuống từ tốn nói: “sáu người các ngươi yên nghỉ đi thôi. Các ngươi đã hoàn thành một việc rất quan trọng, đó là đóng góp cho thịnh thế này rồi”
Nói xong hắn lao về phía đám zombie.

Sau khi g·iết đám zombie kia, Nguyệt Sinh một đường tiến lên đột nhiên dừng lại.
Bởi vì hắn nhìn thấy người quen.
Xa xa một đám người đang chiến đấu với một nhóm mấy chục con zombie, trong đó có 2 con cấp 1 đang chỉ huy. Chỉ là trận đấu này quá nghiêng về một bên.
Mà nhân vật chính là một cô gái được bao phủ bởi nhiều lớp áo, trên khuôn mặt, bàn tay được bôi một lớp sơn màu đen.
Đòn t·ấn c·ông của nàng có vẻ chậm hơn so với đồng đội, nhưng đòn t·ấn c·ông của nàng có thể so với cả nhóm cộng lại.
Chỉ thấy nàng đưa 2 tay ra phía trước ngực, như trong tư thế cầu nguyện. Chỉ là ở giữa có một khoảng trống, giữa khoảng trống đó bắt đầu hình thành một quả bóng nước.
Quả bóng nước lại bắt đầu xoay tròn lên, sau đó càng ngày càng nhanh. Khi nó lớn bằng quả đấm tay, nó cũng đã hình thành một cái lốc xoáy nhỏ. Nàng nhẹ nhàng đẩy lốc nước này ra phía trước.
Lốc xoáy khi thoát ra khỏi nàng, nó càng ngày càng nhanh, càng ngày càng lớn. Nơi mà nó đi qua, zombie liền bị quấn vào lốc xoáy đó, hình thành càng lớn lốc xoáy.
Khi lốc xoáy đạt đến chiều cao của tòa nhà 2 tầng, 2 con zombie cấp 1 cũng bị nó cuốn vào. Sau đó chẳng mấy chốc bị xoắn nát.
Đến lúc này, nàng mới thả 2 tay mình xuống. Chỉ là lúc mà nàng thả tay ra, cơn lốc kia không có người nắm giữ đột ngột đổ ập xuống đường, tạo ra một dòng chảy nhỏ tỏa ra xung quanh.
Nguyệt Sinh nhìn thấy điều này cũng không tỏ vẻ gì, nàng bây giờ đã là cấp 2, g·iết 2 con zombie cấp 1 còn không làm được, thì có thể trở thành 1 phần dinh dưỡng cho thịnh thế được rồi.
Chỉ là hắn vẫn cảm thấy sự cẩn thận của nàng làm nàng đang trở nên có chút cách biệt với thế giới. Nhìn xung quanh đồng bạn của nàng mà xem, không ai mang một đống áo quần dày trên người nữa.
Mà chỉ khoác lên một chút áo quần mỏng, dù sao đám người biết lớp áo quần dày kia trong mắt zombie cấp 1 chỉ như tờ giấy lộn. Hơn nữa còn làm cho bọn hắn khó hoạt động hơn.
Sau khi quan sát một lúc, Nguyệt Sinh quyết định tiếp tục lên đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.