Chương 39: Đầu tư Cao Nguyệt
Thải Vi tiêu diệt xong đám zombie, nhưng nàng cũng không vì vậy mà vui mừng. Nàng chỉ đứng tại chỗ chờ đám người thu dọn chiến trường, cũng như phục hồi năng lượng.
Cao Đường tiến đến bên cạnh nàng, sau đó lên tiếng: “Ngươi cũng không cần quá lo lắng, Nguyệt Sinh ca có thể có công việc cần xử lý bên ngoài, nên tạm thời không thể về”
“Ta không phải lo cho Nguyệt Sinh trưởng căn cứ” Thải Vi lên tiếng phản bác.
“Vậy ngươi đang lo lắng gì?” Cao Đường vặn hỏi.
“Ta, ta chỉ lo lắng hắn rời đi thì căn cứ sẽ phải chịu đả kích rất lớn” Thải Vi có hơi ngập ngừng trả lời.
Cao Đường nở nụ cười quỷ quyệt, sau đó lại đổi lại thành một khuôn mặt nghiêm túc, nàng nheo mắt lại nhìn chằm chằm Thải Vi: “Có phải là vì căn cứ không? Hay là vì ngư…”
Chỉ là nàng chưa nói xong thì Thải Vi đã ngắt lời nàng: “Tất nhiên là vì căn cứ rồi”
Cao Đường không đáp lại mà chỉ nhìn chằm chằm Thải Vi, như thể nàng đã biết câu trả lời.
“Ánh mắt đó của ngươi là sao?” Thải Vi trừng Cao Đường.
“Không có gì, chỉ là thấy ngươi đẹp nên nhìn thôi” Cao Đường cười trả lời, sau đó nhìn về hướng khác.
“Hừ” Thải Vi hừ một tiếng rồi dùng bàn tay sờ lên lớp sơn trên mặt.
Ở trong căn cứ nàng có thể để lộ mặt thật của mình. Còn mỗi khi ra ngoài nàng thường sẽ bôi lớp sơn này lên mặt. Đây chính là thói quen của nàng. Bây giờ nàng đã là cấp 2 dị năng giả, nhưng vẫn chưa từ bỏ được.
Còn đối với Nguyệt Sinh, nàng thật đúng là có chút lo lắng. Cho dù trước đó Nguyệt Sinh chính là người gây ra áp lực lớn nhất cho nàng, nhưng cũng không thể bỏ qua việc nhờ hắn mà nàng có được ngày hôm nay được.
Trường Cửu tiến đến hai người, sau đó nhìn Thải Vi lên tiếng: “theo tuần tự thì hai viên tinh hạch này là của ngươi cùng Cao Đường”
Nói hắn đưa cho Thải Vi cùng Cao Đường mỗi người 1 viên tinh hạch.
“Tốt” Thải Vi cùng Cao Đường cũng không nói gì thêm.
Đây chính là ước định của bọn hắn, mỗi lần săn được tinh hạch sẽ chia theo thứ tự từng người một. Tuy như vậy có vẻ không công bằng cho Thải Vi, nhưng nàng cũng không nói gì.
Dù sao nếu nàng một mình đi săn sẽ rất nguy hiểm, đi nhóm như vậy sẽ an toàn hơn rất nhiều.
…
Rất nhanh mặt trời đã xuống núi.
Nguyệt Sinh đã trở về phòng của mình.
Hắn đang ngồi trên ghế sô pha nghiên cứu mặt bảng.
“Bây giờ ta cần trung bình gần 100 zombie mới có thể đổ đầy 1% thanh công cụ. Hầu như là gấp 3 lần trước kia” hắn thầm nghĩ.
Hắn không biết là lúc nào hệ thống lại thay đổi như vậy.
Có thể là qua một đoạn thời gian hệ thống sẽ yêu cầu hắn g·iết nhiều hơn để có thể làm đầy thanh kinh nghiệm.
Nhưng cũng có thể là do khi hắn đạt đủ 50 điểm lực lượng nên hệ thống yêu cầu nhiều hơn.
Nếu là cái trước thì hắn sẽ phải tăng tốc độ ra ngoài săn g·iết. Còn nếu là cái sau thì hắn có thể thư thả hơn một chút.
Cuối cùng Nguyệt Sinh nghiêng về đáp án thứ 2 nhiều hơn.
Chỉ là đáp án nào thì hắn cũng phải đối mặt với việc phải g·iết nhiều zombie hoặc là người hơn để có thể tiếp tục duy trì tăng tiến sức mạnh.
Như vậy, việc giải quyết sát khí tích tụ trên người hắn bây giờ nên được đưa lên hàng đầu.
Hắn sợ việc tốc độ sát khí phát triển vượt qua tốc độ tăng tiến thực lực dẫn đến việc hắn không thể khống chế đá·m s·át khí này.
Với việc hệ thống yêu cầu hắn phải g·iết nhiều hơn, nhưng tuổi thọ nhận lại được ít hơn. Chắc chắn tình huống xấu nhất này rất nhanh sẽ xảy ra.
Lúc này hắn lại nhớ tới Cao Nguyệt, hôm nay lúc ra ngoài hắn cảm ứng được nàng đã là cấp 2 dị năng giả. Như vậy năng lực của nàng có thể một phần giúp đỡ cho hắn hiện tại.
“Có thể nghĩ đến việc dồn tài nguyên cho nàng, để nàng nhanh chóng tăng lên cấp 3, thậm chí là cấp 4. Như vậy năng lực của nàng có thể ảnh hưởng đáng kể lên ta” một suy nghĩ hiện lên trong đầu Nguyệt Sinh.
“Nhắc tào tháo, tào tháo đến” Nguyệt Sinh nghĩ thầm.
“Vào đi” không đợi hai người gõ cửa, hắn đã lên tiếng.
Cao Phương cùng Cao Nguyệt hơi khựng lại một nhịp. Sau đó Cao Phương đẩy cửa vào.
Nhìn thấy đang ngồi trên ghế sô pha Nguyệt Sinh đang nhìn mình, Cao nguyệt có chút không khỏe.
“Nguyệt Sinh ca, ngươi trở về” Cao Phương mỉm cười chào hỏi.
“Nguyệt Sinh ca” Cao Nguyệt gật đầu sau đó lên tiếng.
Nguyệt Sinh cũng không đứng lên, chỉ có âm thanh khàn khàn vang lên: “Ngồi đi”
Nói hắn chỉ về ghế sô pha bên cạnh.
Cao Phương cũng không khách khí ngồi xuống. Chỉ là khi hắn nhìn vào đống tinh hạch trên bàn, hắn tâm thần rung lên. Lại thêm một viên tinh hạch cấp 2.
Như lần trước Cao Nguyệt đứng một bên Cao Phương.
Chỉ là không ai lên tiếng trước làm bầu không khí có chút im lặng.
Nhìn thấy Nguyệt Sinh chỉ nhắm mắt ngồi đó, không có vẻ gì muốn lên tiếng trước. Cao Phương chỉ có thể mở lời, hắn cũng không nói lời khách sáo, bởi hắn biết Nguyệt Sinh không thích. Nên trực tiếp vào trọng điểm:
“Bởi vì ca mấy ngày qua không ở đây, nên chúng ta cũng không tiếp tục bắt zombie. Không biết ca vẫn tiếp tục muốn zombie sống?”
Cao Phương đã cấp 2, phải đi săn zombie cấp 1. Nhưng trong căn cứ không phải còn rất nhiều người sao rảnh rỗi sao. Chỉ cần để bọn hắn đi bắt, sau đó hắn chiếm chênh lệch giá là được. Trước đó chính hắn cũng đang làm như vậy.
Chỉ là hắn không biết Nguyệt Sinh còn tiếp tục muốn zombie sống không.
“Vẫn tiếp tục như thường” chỉ thấy Nguyệt Sinh mở mắt lên tiếng.
“Tốt” Cao Phương vui vẻ đáp. Sau đó hắn tiếp tục nói: “Ta có chuyện này cần nói một chút. Gần đây dị năng giả trở nên nhiều hơn, người chúng ta ra ngoài thường xuyên đụng vào. Thỉnh thoảng lại có xảy ra xung đột…”
Chỉ là chưa để hắn hết lời, Nguyệt Sinh đã cắt ngang: “Những chuyện đó các ngươi tự xử lý. Sau này những chuyện tương tự cũng không cần nói cùng ta”
Cao Phương trong long mừng thầm, đây chính là ý muốn của hắn. Chỉ là bên ngoài hắn vẫn giả bộ bình thường nói tốt.
Hôm nay hắn mục tiêu chính là muốn hỏi Nguyệt Sinh có tiếp tục giao dịch zombie không, mục tiêu đã đạt được cũng nên rời đi. Chỉ là trước khi rời đi hắn biểu lộ bất đắc dĩ nói:
“Nguyệt Sinh ca, trước đó ngươi rời đi. Bên dưới hơn 600 zombie chúng ta bắt về vẫn chưa được xử lý, ngươi xem?”
Nguyệt Sinh bất động thanh sắc lấy ra 6 viên tinh hạch từ đống tinh hạch trên bàn, sau đó đẩy qua cho hắn rồi nói:
“Giết chúng sau đó bón cho đám dây leo đi”
Hiện tại hắn cũng không có ý định xuống g·iết đám zombie kia.
Thu vào tinh hạch, Cao Phương cũng nghiêm túc đáp: “tốt”
Chỉ là Cao Phương chưa kịp cáo từ rời đi, Nguyệt Sinh âm thanh lần nữa vang lên: “Cao Nguyệt, ngươi dùng năng lực của ngươi lên người ta đi”
Cao Nguyệt đứng một bên không hiểu, lần trước hắn cũng yêu cầu nàng tương tự. Nhưng khi nàng hỏi thì Nguyệt Sinh cũng không nói gì.
Nàng cũng chỉ có thể tiến lên trước dùng năng lực của mình lên Nguyệt Sinh, chỉ thấy nàng đưa 2 tay về phía trước, song chưởng hướng về Nguyệt Sinh.
Hai tay của nàng bắt đầu sáng lên ánh sáng lục, trên người Nguyệt Sinh cũng bắt đầu sáng lên.
Chỉ là mới dùng năng lực chưa đến 10 hơi thở, Cao Nguyệt sắc mặt trở nên tái nhợt.
Ngồi một bên đang chuẩn bị lên tiếng nhắc nhở, thì thấy đối diện Nguyệt Sinh chỉ đơn giản hất nhẹ một tay trong không khí. Cao Nguyệt như bị cự lực gì đó đẩy lui về sau 1 bước, cũng như ngắt lại tiêu hao dị năng.
Thấy được cảnh này, Cao Phương nhăn mày. Dị năng này của Nguyệt Sinh hắn chính là lần đầu tiên thấy.
Cao Nguyệt có nói cho hắn là Nguyệt Sinh có khả năng khống lửa, cộng thêm trước đó khả năng hồi phục kinh người, lực cũng rất lớn. Bây giờ thêm 1 năng lực không biết.
Tuy hắn cũng có 1 vài suy đoán, nhưng cũng chỉ để trong lòng. Bây giờ căn cứ cần thực lực của Nguyệt Sinh cũng như khả năng săn bắn của hắn.
Thu hồi tâm thần, Cao Phương đứng lên đỡ lại Cao Nguyệt.
Nguyệt Sinh hơi cảm nhận một chút cơ thể, hắn cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn một chút. Trong lòng thầm nghĩ: “Có thể làm”
“Tốt, đây là tinh hạch ta cung cấp cho ngươi” nói Nguyệt Sinh lấy ra trong đống tinh hạch ra mười viên đẩy về phía Cao Nguyệt.
Nhìn thấy biểu hiện này của Nguyệt Sinh, Cao Nguyệt trên khuôn mặt tái nhợt có chút sững sờ. Nàng nghi ngờ hỏi:
“Nguyệt Sinh ca, đây là?”
“Sớm ngày lên cấp 3, sau đó định kỳ dùng năng lực của ngươi lên người ta, còn lại không cần hỏi” Nguyệt Sinh đáp.
Cao Nguyệt mặc dù còn có nghi ngờ, nhưng cũng chỉ có thể nhận. Dù sao đây cũng là tinh hạch cho không.
“Nhớ kỹ đống tinh hạch này là cho ngươi tăng cấp” Nguyệt Sinh ngữ khí có chút nguy hiểm.
“Tốt, ta đã biết” Cao Nguyệt khẳng định.
Một bên Cao Phương có chút thất vọng. Nhưng cũng không nói gì nhiều, em gái hắn mạnh lên cũng là chuyện tốt.
Nguyệt Sinh đột nhiên lên tiếng: “Tìm cho ta vài bộ y phục rộng rãi một chút”
Nhìn thấy bao phủ trong rèm cửa rách nát Nguyệt Sinh, Cao Nguyệt đáp tốt.
“Tốt, nếu không có chuyện gì nữa. Các ngươi có thể lui” Nguyệt Sinh đuổi khách
Cao Phương cùng Cao Nguyệt thực ra có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng biết Nguyệt Sinh sẽ không trả lời. Nên cũng chỉ nói tốt sau đó rút lui.