[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 283:




Tiếp theo đó Diệp Thu Văn xin nghỉ một tuần không đi học, bởi vì nửa khuôn mặt của cô ta đã bị Nguyễn Trường Phú đánh sưng lên, trán cũng bị mấy hòn đá nhỏ làm bị thương, cũng không biết phải mang bộ dạng gì ra ngoài gặp người khác.

Cô ta ở nhà cũng hầu như không ra khỏi phòng, mỗi lần đều chờ người nhà ăn cơm xong, xuống dưới lầu tùy tiện ăn vài miếng rồi lại trở về phòng. Cô ta cố gắng không gặp bất cứ ai, đặc biệt là Phùng Tú Anh, người đã từng tin tưởng cô ta nhất.

Mặc dù cô ta đã kiểm điểm trước tất cả mọi người ở trường nhưng cô ta không hề nói lời xin lỗi với bất kỳ ai ở nhà.

Cô ta ở trong phòng chỉ dựa vào giường nhìn cửa sổ ngẩn người, rất nhiều lúc mắt cũng không chớp một cái.

Mấy ngày qua đi, khi vết thương trên trán tiêu sưng rồi kết vẩy, tinh thần cô ta mới có vẻ trở nên bình thường lại.

Cô ta lấy cặp sách của mình để sắp xếp liền thấy có một bức thư màu đỏ trong cặp sách.

Cô ta mở tờ giấy màu đỏ ra, chỉ thấy trên đó viết sáu chữ —— không hối hận, không bỏ cuộc.

Chỉ cần một cái liếc mắt cô ta cũng có thể nhận ra là chữ của ai, là của Lục Viễn Chinh.

Cô ta không nhịn được, bịt miệng, mắt thoáng cái lại ướt đẫm, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống làm nhòe đi những dòng chữ đó.

Một lúc lâu sau, cô ta hít mũi, run giọng khàn khàn nói: “Không hối tiếc, không bỏ cuộc.”

Chuyện xảy ra với Diệp Thu Văn, Nguyễn Khiết, Nguyễn Thu Nguyệt và Nguyễn Hồng Quân quả thật có ảnh hưởng nhưng ảnh hưởng không lớn lắm, chủ yếu là quan hệ của bọn họ và Diệp Thu Tĩnh vốn bình thường, trong lòng nhanh chóng không quan tâm đến nữa.

DTV

Là em trai ruột của Diệp Thu Văn, Diệp Phàm chịu ảnh hưởng lớn hơn một chút, nhưng cậu ấy không tỏ bất cứ thái độ gì đối với việc này.

Ảnh hưởng lớn nhất là Nguyễn Trường Phú, Phùng Tú Anh và Nguyễn Thu Dương, Nguyễn Trường Phú không thể không bị Diệp Thu Văn liên lụy, ở đơn vị phải chịu ánh mắt và áp lực khác thường, cùng với một số ảnh hưởng vô hình hoặc lâu dài khác.

Phùng Tú Anh đương nhiên bị Diệp Thu Văn làm mất mặt nghiêm trọng nhất. Sau khi xảy ra chuyện cũng không dám ra ngoài gặp người khác, càng không dám nói chuyện với ai khác. Ngay cả lúc mua đồ ăn cũng chọn lúc ít người, vội vàng đi ra ngoài lại vội vã trở về, sợ người khác dùng ánh mắt mà chì chiết bà ta.

Nguyễn Thu Dương thì chủ động xa lánh Diệp Thu Văn, tâm tình bị ảnh hưởng nghiêm trọng, ở trường cũng luôn cúi đầu không nhìn ai.

Mà tố chất tâm lý của Diệp Thu Văn so với tưởng tượng của mấy người Nguyễn Khê tốt hơn rất nhiều, thậm chí còn tốt hơn Phùng Tú Anh rất nhiều. Sau khi khuôn mặt cô ta bớt sưng và vết thương trên trán kết vẩy, cô ta trở lại trường học tiếp tục đi học, chỉ là từ đó trở thành một kẻ độc lai độc vãng.

Có cùng hoàn cảnh với cô ta tất nhiên còn có Lục Viễn Chinh.

Như vậy thoạt nhìn bọn họ hình như cũng không cô đơn, đại khái trong lòng còn tràn đầy lực lượng.

Tình yêu đối đầu với thế giới, tự nhiên có vẻ đẹp tráng lệ của nó.

Sóng gió lớn đến đâu cũng có một ngày bình yên trở lại.

Từ sau khi Diệp Thu Thư tiếp tục đi học, mấy người Nguyễn Khê dần dần không chú ý đến chuyện này nữa. Họ vẫn tiếp tục sống trong thế giới nhỏ bé của họ, sống trong góc mà không có nhiều ánh đèn sân khấu, làm những điều lặp đi lặp lại.

Cuộc sống của họ không có gì thay đổi, nhưng gia đình nhà họ Nguyễn đã thay đổi rất nhiều.

Diệp Thu Văn đương nhiên không còn là cô con gái đáng tự hào của gia đình nữa, cô ta thậm chí còn trở thành người không có địa vị và tiếng nói nhất trong nhà.

Phùng Tú Anh bởi vì chuyện này mỗi ngày đều cúi đầu khom lưng, ngoại trừ nấu cơm lo liệu việc nhà, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, chăm sóc mấy đứa nhỏ chu oàn cũng không mở miệng nói thêm lời nào, như mất đi năng lực ngôn ngữ vậy.

Hiện tại người trong gia đình mà bà ta gần gũi nhất, bình thường cùng bà ta nói chuyện nhiều hơn một chút là Nguyễn Thu Dương. Nguyễn Thu Dương ở bên ngoài với Tô Manh Manh, về đến nhà liền ở cùng Phùng Tú Anh, hai mẹ con thân thiết hơn người khác một chút.

Hai người phụ nữ bị Diệp Thu Văn tổn thương, khi ở nhà sẽ giúp nhau trải qua nỗi đau, phần lớn thời gian đều trầm mặc.

Diệp Thu Tĩnh từng là sức mạnh của bọn họ, bây giờ là cái gai trên mặt bọn họ.

Mà quan hệ giữa Diệp Thu Văn và Nguyễn Trường Phú lại càng tệ hơn đến mức đóng băng. Một cái tát của Nguyễn Trường Phú quá tàn nhẫn, đánh sưng mặt Diệp Thu Văn, cũng chính là đánh vào trong lòng cô ta. Đương nhiên Diệp Thu Văn cũng khiến Nguyễn Trường Phú vô cùng thất vọng.

Kỳ vọng cao bao nhiêu thì cũng sẽ thất vọng bấy nhiêu, lời này quả thực không sai chút nào.

Khi thất vọng với một người đến cực điểm thì chỉ có thể xem người đó như không tồn tại mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.