Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Chương 59: Chương 59




Tu Nhiễm nhìn thấy Hoài Uyển lập tức nhíu mày rất cao: "Ngươi biết mà, ta không bao giờ nhận nữ đệ tử, huống chi con rắn nhỏ ngươi bế đến đã lâu vẫn chưa tu thành hình người, có thể thấy là kẻ ngộ tính không cao."

Thế là ta đành nói rõ thân thế của nàng cho Tu Nhiễm, ông vô cùng kinh ngạc nói với ta: "Nếu ta nhận nàng làm đệ tử, e rằng chỉ có thể toàn lực bảo vệ nàng, còn về tu luyện. . ."

"Nàng có phong ấn trên người, phong kín huyết mạch của nàng, nên mới hiện ra vụng về như vậy, chuyện tu luyện của nàng, ông cứ tận lực là được."

Ta nói và tặng cho ông viên dạ minh châu quý giá của mình.

Tu Nhiễm vui vẻ nhận lấy dạ minh châu, chính thức nhận Hoài Uyển làm đệ tử thứ năm dưới tọa.

Có một lần ta nhận lệnh của Thiên đình đi bắt g.i.ế.c một con kỳ lân thú, không ngờ lại gặp phải Thái tử của Ma tộc là Vinh Xuyên.

Kẻ thù gặp nhau, mắt đỏ ngầu, hắn ta rất muốn g.i.ế.c ta để trả thù.

Đáng tiếc là ta nhận lệnh Thiên đình, phía sau còn có một đám thiên binh thiên tướng đi theo, hắn ta không phải đối thủ của ta, đành tức giận bỏ chạy.

Sau khi bắt g.i.ế.c con kỳ lân thú đó, những vảy kỳ lân đó cứng cáp vô cùng, rất thích hợp để làm một món trang bị phòng thủ.

Thế là ta đã đưa một phần tu vi của mình vào những vảy đó chế thành Thiên Cơ Tán, nhờ Tu Nhiễm trao cho Hoài Uyển.

Khi có thời gian, ta sẽ đến cung điện của Tu Nhiễm để xem Hoài Uyển.

Nàng tu luyện rất chăm chỉ, có một lần chỉ thấy nàng hỏi Tu Nhiễm với vẻ mặt ngây thơ: "Sư tôn, tại sao mỗi lần con cảm thấy tu vi sắp đột phá một tầng, sắp lĩnh ngộ được điều gì đó, thì dường như trong cơ thể luôn có một nguồn lực ép con xuống. . ."

Tu Nhiễm luôn nói rằng nàng tu luyện chưa đủ, nhưng nàng đâu biết đó là phong ấn trên người đang ép nàng.

Mỗi lần nhìn thấy ta, đôi mắt nàng luôn sáng lấp lánh.

Ta chỉ cảm thấy tâm trạng của mình cũng trở nên vui vẻ, ta nghĩ, đợi nàng lớn hơn một chút, lớn hơn một chút nữa, ta sẽ cưới nàng về.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Bích Nhan đã tìm được đệ đệ của mình ở phàm trần.

Nàng ta không dám tùy tiện đưa lên thiên giới, nên đến thương lượng với ta.

Ta nghĩ Tế Thủy phu nhân đã qua đời, chuyện hứa với đệ đệ của nàng ta năm xưa đương nhiên do ta tiếp quản.

Ta suy nghĩ nửa ngày, đã gửi một người cho Tu Nhiễm làm đệ tử, thì gửi thêm một người cũng chẳng sao.

Đó là một con tiểu hồ ly rất đẹp.

Có thể thấy đó là kẻ có thiên phú cực cao, Tu Nhiễm chỉ liếc mắt nhìn hai lần, đã cảm thán chưa từng thấy kẻ có thiên phú như vậy, không từ chối mà nhận vào môn hạ làm Tiểu Lục.

Hoài Uyển tuổi còn nhỏ, chưa từng gặp ai đồng lứa, lần này gặp một con tiểu hồ ly xinh đẹp, Hoài Uyển rất vui vẻ, cũng rất quan tâm chăm sóc tiểu sư đệ của mình.

Nhưng ta lại hối hận.

Ánh mắt của nàng không còn dừng lại ở một mình ta, nàng bắt đầu chú ý nhiều hơn đến tiểu sư đệ của mình, nàng còn khổ sở vì tiểu sư đệ của mình bị thương da thịt.

Khi nàng bị Yên sơn tam công chúa bắt đến Yên sơn, ta gấp gáp định xông đến Yên sơn, Bích Nhan ngăn ta lại, nói Tu Nhiễm cùng Thương Bắc đã đưa nàng về.

Trùng hợp, Tu Nhiễm cau mày đến đại điện của ta, mở miệng nói: "E rằng phong ấn trên người nàng sắp phong không nổi nữa rồi."

"Ôngnói gì?"

Ta kinh ngạc nhìn hắn: "Sao lại thế được?"

"Ta mời Lão Quân đến bắt mạch cho Tiểu Ngũ, Lão Quân nói mạch tượng của Tiểu Ngũ không bình thường, rõ ràng ở trong hầm băng ba ngày ba đêm, khí tức trong cơ thể đáng lẽ phải rất yếu ớt, không ngờ khí tức của nàng như một ngọn lửa đang bảo vệ tâm mạch, và còn có xu hướng muốn lan tỏa khắp cơ thể, e rằng tu vi mà nàng tự tu luyện ngày đêm không bao lâu nữa sẽ phá vỡ phong ấn."

Ta thầm kêu không hay, nếu lúc này nàng tự phá vỡ phong ấn, thì chân thân của nàng sẽ không giấu được.

Điều này chắc chắn sẽ gây nghi ngờ cho Ma tộc, đến lúc đó sẽ gây nguy hiểm tính mạng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.