“Huynh không cần khuyên ta, ta nhất định phải đi, loại chuyện tốt này sao có thể để huynh chiếm một mình được. Chúng ta là một môn phái, Hùng ca sao có thể độc chiếm ưu việt chứ.” Kim Phi Dao căn bản không ngheHùng Thiên Khôn giải thích, càng không để nàng đi thì nàng lại càng muốn đi.
Hùng Thiên Khôn đau đầu không thôi, sao lại khó nói rõ ràngvới nàng như thế chứ, “Ta không phải đi cướp bóc, chuyện này vô cùngnguy hiểm. Đối phương là tu sĩ Luyện Hư trung kỳ, mà thứ đó lại khôngthể thu vào trong túi càn khôn, thể tích rất lớn, muốn giấu cũng khôngđược. Nếu muội muốn gì thì cứ lấy ở chỗ của ta đi, lấy hết cũng đươc.”
Để khuyên nàng, Hùng Thiên Khôn lấy cả túi càn khôn của mình ra, nhét vàotay Kim Phi Dao, chỉ hy vọng nàng cầm thứ gì đó rồi không đi gây rốinữa.
Kim Phi Dao ném bộp túi càn khôn lên bàn, mất hứng nói:“Huynh có ý gì? Chẳng lẽ cảm thấy ta vướng chân vướng cẳng? Hiện tại tuvi của ta cao hơn huynh, dưới đòn của các chủ Luyện Hư kỳ kia thì có cơhội chạy lớn hơn huynh.”
Sau đó, nàng nhíu mày, mất kiên nhẫn nói: “Hay là huynh không muốn ta cầm đi thứ gì trong đó, cảm thấy phí cônghuynh chịu khổ bấy lâu? Được, ta không đi nữa, huynh tự đi đi, Kim Khônmôn cũng đổi thành Hùng Khôn môn đi, ta không muốn chiếm tiện nghi củahuynh, hừ!”
Nói xong, nàng liền làm bộ như muốn đi, Hùng ThiênKhôn đành phải đưa tay cản lại: “Sao muội lại không chịu nghe khuyên bảo như vậy, lại còn muốn tách khỏi ta? Ta cho muội đi là được.”
“Vậy còn được. Huynh yên tâm, nếu trong đó có nhiều của cải thì ta sẽ chiavới huynh.” Kim Phi Dao hài lòng ngồi xuống, bộ dạng đắc ý dào dạt.
Hùng Thiên Khôn không thể không thở dài, “Ai muốn cái gì trong đó chứ, tahiện tại không thiếu mấy cái đó, nếu muội muốn gì thì ta sẽ tìm chomuội.” hắn còn không nói tới chuyện linh thạch của Kim Phi Dao, hắnkhông muốn phân chia rạch ròi với nàng như vậy, nếu không thì có thể hai người sẽ thật sự biến thành bằng hữu bình thường.
“Ta muốn Thiết Hồn mộc, huynh có không?” Kim Phi Dao nhìn hắn, cười nói.
“…” Hùng Thiên Khôn nhìn nàng, thật sự không còn cách nào, đành phải nói:“Nếu muội nhất định phải đi thì chúng ta phải có kế hoạch chu toàn, tasẽ nói cho muội kế hoạch của ta, nếu có chuyện gì xảy ra thì chúng tamuốn chạy trốn cũng khó.”
“Uhm.” Kim Phi Dao gật đầu, một bộ chăm chú lắng nghe.
Hóa ra Hùng Thiên Khôn vốn định lấy trộm ngọc giản mở khố phòng trước, sauđó dùng bí pháp phục chế một chiếc, rồi tìm thời điểm vắng người sẽ đivào khố phòng, nếu cần thiết thì có thể diệt khẩu người trong đó rồi lấy Thiết Hồn mộc ra. Thiết Hồn mộc không thể cho vào túi càn khôn cho nênphải nhân lúc bốn phía không có người mà mang đi, nguy hiểm nhất chínhlà giờ phút này.
Khoảng cách từ khố phòng về đến phòng hắn khá xa, ý Hùng Thiên Khôn là luyện chế một ít Ôn Đài thạch, để nó bao phủ bênngoài Thiết Hồn mộc, ngụy trang Thiết Hồn mộc thành một pho tượng, nhưvậy là có thể cho vào bao mang đi, nói là khách nhân tặng.
Kim Phi Dao vừa nghe vừa gật đầu, sau đó nghĩ nghĩ lại cảm thấy không đúng, thứ to như vậy lại để trong phòng, chẳng lẽ không sợ bị người ta phát hiện? Vì thế nàng hỏi: “Thứ này lớn như vậy, nếu bị mất chăc chắn sẽ có người phát hiện, huynh định giấu nó thế nào?”
“Ta có cách có thể luyệnchế ra nó trong hai canh giờ, đến lúc đó sẽ không bị ai phát hiện.” Hùng Thiên Khôn đương nhiên có cách, liền giải thích cho nàng.
“Haicanh giờ, nói dài thì không dài nhưng ngắn thì cũng không phải.” Kim Phi Dao cười nói với hắn: “Cách này của huynh quá tệ, không có kế hoạch nào tốt hơn sao? Ẩn Thân phù ta đưa cho huynh chắc chắn đã dùng hết rồi, dù gì cũng là chuyện vài năm trước, lát nữa ta lại cho huynh một ít. Huynh dán Ẩn Thân phù lên Thiết Hồn mộc, không dám nói có thể tránh được tusĩ cao giai nhưng ít nhất có thể làm cho người khác không nhìn thấy nó.”
Hùng Thiên Khôn nào đã dùng hết Ẩn Thân phù, đã mấy trăm năm rồi, hắn cũngchỉ mới dùng mấy tờ trong vài tình huống bất đắc dĩ, sau đó thì vẫn luôn để trong túi càn khôn, không hề động đến. Thấy Kim Phi Dao hỏi như vậy, hắn có chút khó nói, nếu nói vẫn chưa dùng hết thì liệu nàng có hiểulầm hắn là tên biến thái, ngay cả Ẩn Thân phù cũng luyến tiếc dùng?
Nhưng hắn vẫn thì thào đáp: “Chưa dùng hết, vẫn còn mấy tờ, chỉ là ta không muốn dùng.”
Kim Phi Dao lắc đầu, Hùng ca thật quá tiết kiệm, ngay cả mấy tờ Ẩn Thân phù cũng không nỡ dùng hết, “Hùng ca, huynh không cần tiết kiệm như vậy.Thế này đi, ta sẽ dạy phương pháp vẽ Ẩn Thân phù cho huynh, sau nàyhuynh có thể vẽ cả đống mà dùng. Tuy nhiên, phù này phẩm giai rất thấp,thỉnh thoảng dùng thì được chứ đừng dùng trước mặt tu sĩ tu vi cao hơnmình quá nhiều, sẽ bị nhìn thấu ngay.”
Hùng Thiên Khôn cơ hồ lệrơi đầy mặt, Kim Phi Dao hoàn toàn hiểu lầm hắn, không nghĩ hắn là tênbiến thái mà coi hắn là một người khắc khổ. Hắn có chút kháng cự, muốntừ chối ý tốt của Kim Phi Dao, “Không cần, nếu có nhiều Ẩn Thân phù thìchẳng phải đã mất đi ý nghĩa vốn có của nó sao.”
“Hả?” Kim Phi Dao có chút mờ mịt nhìn hắn “Ý nghĩa gì? Không phải để dùng sao?”
“Không có gì, ý ta là nếu bị nhiều người biết tới thì Ẩn Thân phù sẽ không còn tác dụng nữa. Ai cũng biết có thứ gọi là Ẩn Thân phù thì chắc chắn sẽbày phòng bị lên cấm chế, như vậy sẽ mất đi ý nghĩa xuất kỳ bất ý củanó.” Hùng Thiên Khôn ho một tiếng, vội vàng nghĩ ra lý do.
Hóa ralà như vậy, Hùng ca đúng là chu toàn, Kim Phi Dao cười nói: “Hùng ca yên tâm, ta không nói cho ai hết, huynh cứ yên tâm mà dùng. Ta viết lạiphương pháp chế phù cho huynh, lúc rảnh thì huynh vẽ ra trăm tờ mà dùng, không cần tiết kiệm. Huynh là chủ của cả một môn phái, đừng có tỏ ranghèo quá.”
“Đã biết!” Hùng Thiên Khôn đành phải đồng ý, chờ Kim Phi Dao viết xong cách vẽ Ẩn Thân phù vào ngọc giản rồi nhận lấy.
Thực ra hiện tại hắn căn bản không có cơ hội dùng Ẩn Thân phù, phẩm giai quả thật quá thấp, còn không bằng thuật ẩn nấp hắn học từ lão nhân kia. Tusĩ cao giai có ai dùng mắt nhìn đâu, đều dùng thần thức cả, Ẩn Thân phùphẩm giai thấp như vậy còn có công dụng gì.
“Hùng ca, đến lượt tanói kế hoạch của mình. Huynh thì không cần đi, để ta đi là được rồi, nếu huynh có rảnh thì gọi các chủ tới ăn uống tán gẫu, không phải là lôikéo hắn gì mà ít nhất có thể chứng minh bản thân trong sạch, để hắnkhông hoài nghi huynh.” Kim Phi Dao nói.
“Vậy kế hoạch của muội là gì?” Hùng Thiên Khôn nhìn nàng, hỏi.
Kim Phi Dao mờ mịt nhìn lại hắn: “Nói xong rồi!”
“Muội nói gì?”
“Không phải ta bảo huynh nghĩ cách để đừng bị nghi ngờ sao, chính là như thế.”
Hùng Thiên Khôn ngẩn người, đây hoàn toàn là không nói gì nha.
“Cái khác thì ta còn chưa nghĩ ra, chờ ta lấy ngọc giản mở khố phòng rồi nói sau. Để tránh hiềm nghi, chúng ta nên ít gặp mặt thì hơn, huynh mà tìmta thì rất dễ thấy, cứ để ta đi tìm huynh. Huynh chỉ cần chờ là được,không cần xen vào việc khác.” Kim Phi Dao vỗ tay quyết định, Hùng ThiênKhôn còn chưa kịp mở miệng đã bị bác bỏ, lại còn bị làm như phế vật,không cần làm gì cả.
Điều này làm cho Hùng Thiên Khôn thấy khóchịu, trước kia hắn không hề thấy mình vô dụng, sao cứ gặp Kim Phi Daolà hắn lại không có chút tác dụng nào.
Thấy sắc mặt hắn không tốtlắm, Kim Phi Dao vỗ vai hắn khuyên nhủ: “Hùng ca cứ yên tâm, ta nhấtđịnh sẽ lấy được Thiết Hồn mộc cho huynh, huynh đừng quá lo lắng, ta làm việc thì huynh yên tâm.”
Chính vì là muội làm việc cho nên ta mới lo lắng đó. Những lời này Hùng Thiên Khôn thật sự không thể nói ramiệng, lúc này hắn phát hiện hắn và Kim Phi Dao có rất nhiều việc khôngthể trao đổi với nhau, tư duy của hắn và nàng hoàn toàn không cùng mộthướng.
“Đến đây, đến đây đi. Ta đã vào đây cả nửa ngày rồi, yêntĩnh như vậy rất khả nghi, hãy gọi bọn hắn đưa ít rượu và thức ăn đến,chúng ta phải hàn huyên, ăn uống no say một bữa.” Kim Phi Dao ha ha cười nói.
Hùng Thiên Khôn bất đắc dĩ cười cười, nói: “Như vậy cũng tốt, phí tổn cứ tính cho ta.”
“Tính gì mà tính, tất cả chi tiêu của ta ở Bách Hoan các đều miễn phí, cácchủ bao hết. Huynh cứ việc bảo bọn họ mang rượu và đồ ăn tốt nhất lênđi, không thể lãng phí được.” Kim Phi Dao lắc lắc tay, giảo hoạt nói.
Không ngờ các chủ Bách Hoan các lại có quan hệ này với Kim Phi Dao, HùngThiên Khôn do dự, “Muội và hắn có quan hệ tốt như vậy, nếu muội giúp tađi trộm Thiết Hồn mộc của hắn thì liệu có ảnh hưởng đến quan hệ của haingười không?”
“Ai quan hệ tốt với hắn?” Kim Phi Dao chớp mắt mấycái, không rõ vì sao Hùng ca đối với người khác thì hung tàn vô cùng màvới lời mình nói thì đều hướng sang phía tốt như vậy.
“Không phải muội nói muội không phải trả bất kỳ chi phí nào sao?” Hùng Thiên Khôn phát hiện hình như mình đã hiểu lầm cái gì đó.
Kim Phi Dao ha ha cười: “Tên kia muốn người của ta làm việc cho hắn cho nên mới bảo trả hết toàn bộ tiêu phí của ta. Ta nghĩ hắn hiện tại tám phầnlà đang rất hối hận, nếu ta chiếm cả hồng bài của hắn, chỉ sợ hắn sẽthập phần muốn đuổi ta đi.”
“Muội đừng có náo loạn nữa, những kẻLuyện Hư kỳ đó hỉ giận bất định, muội vẫn nên chú ý một chút.” HùngThiên Khôn thật sự không có cách nào với nàng, nhiều năm như vậy khônggặp, tính cách đã thay đổi thành xằng bậy thế này.
“Mặc kệ hắn,mau mau bảo bọn hắn mang đồ ăn lên đi, hai chúng ta không say không về.Còn những nam nhân đang chờ bên ngoài kia cứ để cho bọn họ ngồi chờ đi.” Kim Phi Dao không quản nhiều như vậy, đĩnh đạc ngồi tựa vào ghế, vỗ bàn hô.
Hùng Thiên Khôn lắc đầu, mở cửa ra bảo người bên ngoài bưngđồ lên, còn dặn dò không gặp ai khác, không cho ai tới quấy rầy mình.
Đến khi các chủ biết, tâm tình rất không dễ chịu. Không ngờ người này lạichiếm cả hồng bài của mình, nếu không phải mấy ngày nữa sẽ có người cựckỳ quan trọng tới thì hắn cũng không muốn giữ lại nữ nhân này. Các nữnhân khác đã bị hắn chơi chán, lần này mà không có nữ nhân mới thì saunày có khả năng sẽ khó hợp tác.
Chỉ cần người đó đi là hắn sẽ giải quyết gia hỏa ăn không uống không, dám coi đây là nhà mình này.