Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 468: Cắn




Bộp một tiếng, Lý Mộc bị Tạ Lập ném xuống đất. Hắn lấy một chiếc khăn ra lau tay, lạnh giọng nói: “Cất thi thể đi, tà tu rất thích các thithể tu sĩ từ Nguyên Anh kỳ trở lên.”
“Dạ!” Sử Như vội lên tiếng,ra lệnh cho hạ nhân đưa thi thể Lý Mộc đi, sau đó dè dặt cẩn trọng hỏi:“Các chủ, việc này là do Lý Mộc làm?”
“Không phải hắn, hắn sợ bịta trách tội cho nên mới chạy trốn. Ta sưu hồn rồi, việc này không cóquan hệ gì với hắn, thật sự là gia hỏa vô dụng, lãng phí thời gian củata.” Tạ Lập lạnh mặt nói.
Trương Cảnh Thành liền hỏi: “Các chủ, đã không phải do Lý Mộc gây nên, vậy giờ chúng ta phải làm gì?”
“Tiếp tục tìm, dám nháo sự trên địa bàn của ta, phải tìm bằng được người chota, Liên đăng Cửu Hồn đài đang thiếu nguyên thần.” Tạ Lập liếc nhìn SửNhư và Trương Cảnh Thành, hai người nhất thời cảm thấy như lọt vào hầmbăng, tự dưng run lên.
Hai người thầm nghĩ, chẳng lẽ các chủ cũng hoài nghi bọn họ? Nếu bị dùng Sưu Thần thuật thì cũng chỉ có đường chết.
Nhưng Tạ Lậ lại không động thủ, chỉ nhìn hai người đầy sát ý: “Nếu không tìmđược nguyên hung thì ta cũng chỉ có thể tìm hai người các ngươi. Cònthất thần ra đó làm gì, không mau đi tìm cho ta?”
“Dạ!” Sử Như vàTrương Cảnh Thành vội vàng dẫn người rời đi, hung thần ác sát tìm kiếm.Tạ Lập nghĩ nghĩ, bỏ ý định quay lại tìm Nhâm Ngân, phải trước hết đi ổn định cảm xúc của đám tu sĩ đang tranh cãi ầm ĩ đòi rời đi kia đã. Đương nhiên, biện pháp chỉ có một, đó là dùng sát ý và uy áp, không nghe lờithì ra oai phủ đầu, giết vài kẻ là có thể làm bọn chúng yên tĩnh lại.
Hắn rất không thích ầm ĩ, như vậy sẽ chỉ làm hắn cảm thấy phiền lòng, dục vọng giết người sẽ càng thêm mãnh liệt.
Người của Bách Hoan các tìm kiếm linh thú lông đen khắp nơi, mà thân là linhthú lông đen, Kim Phi Dao, lại hóa thành tiểu Thao Thiết, dán Ẩn Thânphù chạy xuống phía dưới của Phi Thiên thuyền, trong một khoang thuyềnrất ít khi có ngoại nhân tiến đến. Nơi khống chế Phi Thiên thuyền chínhlà ở đây.
Nàng không có cách nào đoạt lại Hoa Uyển Ti và HùngThiên Khôn từ tay Nhâm Ngân Luyện Hư kỳ, nếu cứ thế xông tới, chỉ sợ sẽrơi vào hoàn cảnh không tốt đẹp gì. Đối phương không phải là Nhâm HiênChi, nếu thật sự là tên kia thì chỉ cần Hoa Uyển Ti là có thể đuổi hắn.
Cách cứu người mà Kim Phi Dao nghĩ ra chính là phá hủy Bách Hoan các, khôngphải chỉ làm nơi này loạn lên trong chốc lát mà ít nhất cũng phải làmcho Phi Thiên thuyền ngã xuống, chỉ cần tất cả mọi người hoảng loạn thìnàng không tin Nhâm Ngạn có thể thải bổ. Còn về phần có chạy thoát đượckhông thì chờ về sau hãy nói, trước tiên cứ phải nháo lớn cái đã.
Nơi khống thuyền nằm trong khoang thuyền, vì chung quanh đều phải kiểm tracho nên nơi này cũng có rất đông phục vụ đang cẩn thận tra tìm. Trongkhoang thuyền không có nhiều phòng lắm, rất nhiều nơi thông thoáng đếntận cuối thuyền, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chỗ.
Phi Thiên thuyền của Bách Hoan các quá lớn, trên sàn tàu lại có quá nhiềuphòng ốc, bởi vậy mà nhân thủ thường không đủ. Tra xét nơi này một lượtxong bọn họ liền mau chóng đi sang nơi khác, nếu không nhanh thì khôngthể tra hết toàn bộ thuyền được.
Hơn một ngàn căn phòng mà phảitra xét từng cái, may mà ai ai cũng có thể sử dụng thần thức, nếu khôngthì có làm mấy ngày cũng không xong.
Kim Phi Dao ngồi rất lâu cạnh cửa của khống thuyền thất, ở cửa có cấm chế cường đại, nàng không cócách nào xông vào, vì thế liền di chuyển sang góc bên cạnh, chờ chonhững người phục vụ điều tra xong.
Thấy người đã đi gần hết, KimPhi Dao thò đầu ra hết nhìn trái lại nhìn phải, có bốn gã phục vụ KếtĐan kỳ đang canh giữ ở lối vào khoang thuyền, không cho người khác tiếnvào. Nàng yên tâm quay trở lại chỗ nấp, thịt chưởng phủi một cái lấy túi càn khôn, lấy linh bút vẽ một pháp trận nho nhỏ lên vách tường.
Vẽ pháp trận xong, nàng liền chui vào trong đó, nếu có người đi ngang quacũng chỉ có thể nhìn thấy một góc tường trống không. Nhỏ bé đúng là cólợi, linh lực của pháp trận dao động nhỏ không gây chú ý, không giốngnhư pháp trận to, mở ra một cái là làm cho linh khí thiên địa bốn phíarung động.
Ngồi trong pháp trận chưa đầy nửa trượng này, Kim PhiDao há mồm, lộ ra hai hàm răng trắng bóng, bắt đầu gặm vách tường. Váchtường bị nàng gặm ra từng miếng một, nàng nhổ vào trong pháp trận rồilại quay sang gặm cắn tiếp.
Khống thuyền thất mặc dù có cấm chếcường đại nhưng chỉ có ở cửa, còn những nơi khác vì không có cửa sổ chonên đều được làm từ loại Cương Văn mộc vô cùng cứng rắn, với chất liệunày thì không cần sử dụng loại cấm chế gì, tu sĩ Nguyên Anh kỳ dùng pháp bảo trung phẩm đánh một kích cũng chỉ có thể đánh ra một vết mờ trênđó. Chính vì tài liệu tốt như thế cho nên làm cho người ta hết sức antâm, chỉ làm cấm chế ở cửa.
Dù là ai cũng không thể nghĩ rằng có người có hàm răng tốt như thế, lại còn nhàn rỗi ngồi ở một góc gặm tường.
Mà loại người đầu óc mọc trên mông, hoàn toàn không làm việc theo lẽthường như Kim Phi Dao lại đang làm chuyện đó. Cương Văn mộc quả thựcrất cứng cho nên nàng chỉ có thể cắn từng chút từng chút một. Tuy nhiên, hiện tại thân hình nàng rất nhỏ, chỉ cần cắn ra một cái lỗ bằng con chó con là có thể đi vào, không cần tốn quá nhiều thời gian.
Saukhoảng một khắc, Kim Phi Dao đã cắn Cương Văn mộc thủng một lỗ bằng bàntay, bên trong chính là khống thuyền thất. Nàng sợ dùng thần thức sẽ bịphát hiện nên chỉ thò đầu vào nhìn, mông vẫn để ở ngoài.
Bên trong là một gian phòng rất lớn, có sáu pháp đài hình lục giác với pháp vănphức tạp, bên trên bày đầy linh thạch hạ phẩm. Ở giữa pháp đài có mộtđường lục quang bắn thẳng lên một mặt kính lắp trên trần, sau đó phản xạ xuống tạo thành một quầng sáng màu trắng. Giữa quầng sáng có quang ảnhmột chiếc phi thiên thuyền, vừa nhìn tạo hình là biết chính là phi thiên thuyền của Bách Hoan các.
Ở một chỗ khác trong quầng sáng cóquang ảnh hình thành những khối màu tối, Kim Phi Dao nhìn vài lần, cảmthấy rất quen mắt. Nàng đột nhiên nhớ ra, đây không phải là bản đồ Thầncấp giới sao? Hóa ra Bách Hoan các dùng loại bản đồ cao cấp như vậy.
Vì có cả cột sáng lẫn quầng sáng nên trong khống thuyền thất không cầndùng vật dụng chiếu sáng nào cả, ngoài khu vực giữa phòng thì ở bốn góccó hơi tối. Cái lỗ Kim Phi Dao cắn ra vừa vặn được thân hình nàng lấpđầy cho nên ánh sáng bên ngoài không lọt vào trong khiến cho người trong phòng không biết vách tường đã bị đào thủng.
Đúng lúc này, phápvăn trên đài phát ra tiếng rắc, có hai viên linh thạch hạ phẩm đột nhiên tối sầm lại, linh khí đã bị dùng hết. Lúc này liền có một người phục vụ Trúc Cơ kỳ bước nhanh tới thay linh thạch.
Kim Phi Dao đếm, pháthiện toàn bộ khống thuyền thất chỉ có sáu tu sĩ Trúc Cơ kỳ, điều này cóchút ngoài dự kiến của nàng. Theo như nàng đoán thì một nơi quan trọngnhư vậy hẳn là phải tìm tu sĩ Hóa Thần kỳ hoặc Nguyên Anh kỳ đến trôngcoi mới đúng.
Tuy nhiên, nhìn quang cảnh tối mù ảm đạm ở đây thìtu sĩ cao giai sẽ rất nhàm chán. Nếu thực sự có người bắt nàng làmchuyện này, chỉ sợ nàng cũng phát hỏa.
Sáu gã tu sĩ phờ phạc ỉuxìu ngồi sau pháp đài, hễ thấy có linh thạch hóa thành bụi là đứng lênthay viên mới vào, thu dọn linh thạch đã dùng hết. Công việc đơn giảnlại hết sức nhàm chán, hơn nữa số lần lại nhiều, bọn họ ngồi xuống chưanóng chỗ đã phải đứng lên đổi. Kim Phi Dao nhìn một lát mà đã thấy bọnhọ thay linh thạch hơn mười lần.
Nàng nhịn không được oán thầm,các chủ này quá keo kiệt, lại dùng linh thạch hạ phẩm để khu động phithiên thuyền, lại còn chở nhiều người như vậy. Ít nhất cũng nên sử dụnglinh thạch trung phẩm, như vậy thì vài ngày mới cần đổi một lần, sử dụng linh thạch hạ phẩm lượng tiêu hao quá lớn.
Tuy nhiên, nghĩ lạithì đây mới là tiết kiệm nha. Linh thạch trung phẩm và linh thạch hạphẩm hoàn toàn là hai đẳng cấp, cũng đâu phải một mình mình ngồi trênphi thiên thuyền mà cần dùng đồ tốt cho bớt việc? Chở nhiều người nhưvậy vẫn nên dùng linh thạch hạ phẩm thì tốt hơn, dù sao cũng không phảihắn tự mình đổi linh thạch.
Thấy bên trong không có ai tu vi cao,Kim Phi Dao cười hắc hắc, chui cả người vào trong. Lúc này, sáu gã tu sĩ Trúc Cơ lập tức phát hiện nàng. Sau khi thấy rõ là một tiểu linh thúthì mấy người đều sửng sốt, lại nhìn thấy chân tường xuất hiện một cáilỗ to bằng bàn tay.
“Sao lại thế này?” mấy người nhảy dựng lên,Cương Văn mộc sao có thể bị thủng? Nhớ lại chuyện vừa rồi có người vàokiểm tra, mà con linh thú trước mắt này đúng là lông đen sừng cong, hẳnlà linh thú mọi người đang tìm kiếm.
“Bắt lấy nó, chúng ta sẽ có thưởng!” sáu người kinh hỉ, đây là bánh thịt từ trên trời rơi xuống nha.
Kim Phi Dao nhảy lên, giơ bàn chân nho nhỏ ra muốn đánh bọn họ. Hiện tạichân nàng chỉ bé như quả sơn trà, quá nhỏ, không ai để trong mắt, thậmchí khi thấy bàn chân đánh tới bọn họ còn không thèm tránh đi mà muốnnhân cơ hội bắt nàng.
Nhưng khi bàn chân bé tẹo đánh vào mặt mộtgã tu sĩ thì một tiếng oanh vang lên, tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ kia đã bịđánh bay ra ngoài, đập vào vách tường. Sau đó, nàng phi thân, nâng chânsau lại đá một tu sĩ khác, động tác nàng nhanh như thiểm điện, nhảy tớinhảy lui trong không trung, chỉ vài cái xoay người đã đánh ngã cả sáungười.
Sáu người này đến lúc chết vẫn không biết vì sao một conlinh thú bé như thế lại có khí lực cường đại đến vậy, chỉ động vài cáiđã hạ sáu gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Kim Phi Dao dừng lại, khôi phụcnhân thân, vỗ vỗ tay nói: “Lại dám xem nhẹ ta, còn không thèm trốn, kểcả có nhỏ thì khí lực Thao Thiết cũng không hề nhỏ đi chút nào nha. Tuynhiên, nghĩ lại thì đây đúng là cách hay, về sau cứ dùng chiêu này độtkích người khác, nhất là các nữ tu sĩ, rất nhiều người thích các linhthú đáng yêu. Đến lúc đó sẽ bổ nhào vào lòng các nàng, sau đó tung mộtchưởng, khẳng định là bách phát bách trúng.”
Nghĩ xong chủ ý tàác, nàng quét mắt lên người sáu tu sĩ kia, bọn họ chuyên phụ trách đổilinh thạch vậy thì trên người chắc chắn mang theo linh thạch. Tuy chỉ là linh thạch hạ phẩm nhưng dù sao có vẫn hơn không.
Nàng thuần thục lấy túi càn khôn trên người bọn họ, dùng thần thức nhìn lướt qua, nhấtthời có chút thất vọng. Trong mỗi túi càn khôn có dấu hiệu Bách Hoan các đều không có hơn một ngàn linh thạch hạ phẩm, xem ra các chủ này đúnglà rất keo kiệt.
Thu linh thạch, Kim Phi Dao liền nhìn lên quầngsáng to lớn giữa phòng, chỉ cần hủy diệt cái này thì phi thiên thuyền sẽ rơi xuống. Sẽ rơi xuống đâu đây? Xuống biển ở Linh cấp giới hay là lụcđịa? Nghĩ đến đây, nàng lại cười hắc hắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.