Tiểu Thuyết Thanh Gươm Diệt Quỷ: Cơn Gió Dẫn Lối

Chương 18: CUỘC ĐIỀU TRA LÚC NỬA ĐÊM 2




“Ulatroi, trong này tối quá.”

“Mặc dù bây giờ không thích hợp để nói về cái này lắm nhưng tôi có cảm giác như chúng ta đang chơi thử thách lòng can đảm ấy, thật thú vị làm sao”.

“Cẩn thận dưới chân đấy, Kanae-sensei.”

“Un, cảm ơn anh.”

Rengoku cầm một ngọn đuốc trong khi Uzui sử dụng ánh sáng trên điện thoại của mình. Hai người họ dẫn đầu xuống hành lang tối đen như mực, Kanae và Tomioka đi theo phía sau.

“Hay là chúng ta kiểm tra cái chậu trong phòng sinh học trước đi.”

Họ không thể chắc chắn nơi mà thứ kì lạ kia xuất hiện, vì vậy họ quyết định bắt đầu từ một nơi đã biết vị trí từ trước

“Okê! Nếu tôi không nhớ nhầm, thì có phải là có một ông già bò ra từ cái bình và bò quanh phòng sinh học, đúng không nhể?

“Đừng tự tiện liên kết chúng lại với nhau chứ đồ ngốc này.”

Câu chuyện kỳ lạ ban đầu càng trở nên vô lý và rùng rợn hơn. Họ tiến về phía trước, cố gắng tìm hiểu nội dung của các tin đồn.

– Nó có ba miệng, một mắt và nhiều tay.

– Yêu quái sẽ tán công vào người mà nó nhắm tới.

– Nó thường khoe khoang về những điều kỳ quặc. Nếu lờ nó đi, yêu quái sẽ cù bạn.

– Nó đi một mình thì phải. (Theo một cậu nhóc thích chơi hình nhân cho biết.)

– Nếu nhìn kỹ, mặt trái và mặt phải của nó không quá đối xứng. Nhưng nếu nói cái này ra, yêu quái sẽ nổi điên lên, nó sẽ phun ra những lời sỉ nhục.

– Nó tin rằng đó là mình một nghệ sĩ nhưng lại có tiếng cười như tên biến thái vậy!

“Vậy thì liên quan đến yêu quái bò dọc hành lang—”

-Nó bò khắp trường khóc.

-Nó phun ra những lời cay nghiệt…

-Nó trông giống như một người lớn tuổi mặc kimono nhưng nếu nhìn kỹ, nó có sừng mọc ra từ đầu và răng nanh. Trông không giống con người chút nào.

-Nó sẽ tấn công những con nhỏ hơn nó rồi cướp đồ của chúng.

-Nó đã cố gắng tấn công Tokito ở khối trung học cơ sở nhưng đã bị cậu ấy cho ăn một cú và bây giờ có một vết sưng lớn trên đầu.

“Nhưng đây không phải là vấn đề quan trọng nhất…”

Uzui thở dài.

Bám vào người khác, cù, trộm cắp, những điều này con người cũng có thể làm được. Bên cạnh việc có vẻ ngoài đáng sợ, cácyêu quái chỉ làm những việc phiền phức mà thôi. Ngoài ra, yêu quái bò lổm ngổm trên hành lang còn thua một thằng nhóc học sinh cấp hai thì đúng là quá ăn hại. Uzui không thể tin được mình lại đi làm cái nhiệm vụ dở hơi này. Ngay từ đầu anh đã không nhiệt tình với việc này, bây giờ  lại càng thất vọng hơn.

Ngược lại..

“Chúng ta chắc chắn không để thêm người nào bị hại nữa !!”

Rengoku tức giận và mặt đanh lại.

“Quấy rối mọi người là sai !!”

“Ý tôi là, mặc dù đó là sự thật….”

(pass chương sau: uzuibimaam)

“Dù thế nào đi nữa, họ cũng không thể làm hại học sinh !! Tôi, Rengoku Youjuro, chắc chắn sẽ đánh bại chúng!”

Thầy giáo lịch sử nhiệt huyết tuyên bố.

Như thể chứng minh tuyên bố của anh, một âm thanh rùng rợn đột nhiên phát ra từ sâu trong hành lang mờ mịt.

Guuuuuuuuu…….. huuuuu…cồm cộpppppppppp

Âm thanh của một thứ gì đó đang bò dọc theo mặt đất vang lên…Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng khóc và một giọng nói khàn khàn than thở:

“Tại sao… .mọi người cứ bắt nạt ta …… ta không làm gì sai …… tại sao ……”

Giọng đau khổ đó tiếp tục càu nhàu:

“Không phải lỗi của ta …… .ta không có lỗi… .nếu muốn trách thì trách đôi tay này …… .nhưng, tại sao mọi người lại bắt nạt ta …… .ah …… thật đáng ghét …… .thế giới đầy rẫy của những con người độc ác và tàn bạo, những người luôn hành hạ “kẻ yếu” …… ”

Uzui dừng bước và dùng điện thoại để bật sáng theo hướng phát ra giọng nói.

“Áaaaaaaaaa——————-”

Một ông già với hai chiếc sừng nhọn hoắt và làn da nứt nẻ đang run rẩy dưới ánh đèn. Ông già đó mặc một bộ kimono cũ kĩ mà nhìn thoáng qua, người ta có thể nghĩ đó là con người. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ khiến người ta nhận ra nó rất quái dị, có một vết sưng to từ trán đến đỉnh đầu của nó. Đây chắc hẳn là do Tokito khối THCS đá đây mà.

(……  Đùa nhau à? Xuất hiện thật kìa!!!.)

Anh đã cho rằng đây rất có thể là một sự hiểu lầm giữa các học sinh, nhưng Uzui chưa bao giờ nghĩ rằng nó thực sự tồn tại….

Uzui không biết phải làm gì vào lúc đó. Nếu bên kia là con người, anh ấy có thể đánh bại họ….

Nhưng anh ta không thể giải quyết một yêu quái bằng nắm đấm của mình.

“Oi, Rengoku, muối…ném muối đi. Lấy muối ra đi…ném nó….. ”

Uzui nói rồi quay sang bên cạnh nhưng không thấy Rengoku đâu cả.

“Ahh? Người đâu… .Á? ”

Anh nhìn thấy Rengoku đã nhanh chóng đi qua yêu quái mà không chút do dự, Uzui sửng sốt và mở to mắt.

(Ảnh đang làm gì vậy? Bộ ảnh không thấy nó sao? Không, không, không, anh ấy định sống mái với nó một trận hay gì????)

Từ khi quen nhau từ khi còn là học sinh, Uzui chưa từng thấy sợ hãi như bây giờ.

Ủa, mà ai lúc nãy bảo sẽ oánh nhau với yêu quái vì học sinh thân yêu ấy nhể???

(Chẳng lẽ Rengoku đã có chiến lược sao? Nhưng anh ta đâu có phải là loại người suy nghĩ trước khi làm đâu?)

Khi Uzui chìm trong bối rối, Kanae lùi nhẹ về phía sau, lúc này Uzui mới nhận ra còn có Kanae ở đây.

“Kanae-sensei, cô ổn chứ?”

Uzui thể hiện sự quan tâm của mình đối với nữ giáo viên vừa mới vào trường. Tận mắt chứng kiến một yêu quái gớm giếc như vậy, chắc hẳn cô ấy kinh hãi lắm.

“Nếu cô sợ hãi, hãy nhắm mắt lại và nắm lấy …”

Uzui nói được nửa chừng thì dừng lại, bởi vì anh phát hiện ra cô không sợ hãi chút nào.

Cô giáo sinh học xinh đẹp nhanh chóng đi qua Uzui và đứng trước mặt ông già. Bằng chất giọng trong và sáng, cô bắt đầu hát:

“Rin-Byou-tou-sha-kai—”

Sau khi hát Kuji-in * xong, cô ấy rút ra một thứ trông giống như lá bùa từ túi trong của áo khoác và ném chúng vào trán ông già kia.

(editor: mình không biết nó là cái gì, đại khái là bài hát để thanh tẩy hay gì đó.)

Khi lá bùa chạm vào vết sưng, cơ thể yêu quái ngay lập tức bốc cháy.

“Yaaaahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh !!”

Ông ta hét lên một tiếng khủng bố.

“……….Nà ní?”

Bởi vì tình hình phát triển quá đột ngột, Uzui hoàn toàn bị sốc. Sau đó Kanae cười toe toét và nói:

“Bây giờ ổn rồi.”

“Á aaaaaa.”

Tiếng thét không phải đến từ Uzui, mà là từ Tomioka.

Anh nhìn Kanae rồi từ từ lùi về sau.

“Đi thôi nào.”

“Ừ.” Nhìn thấy Kanae đang hờ hững thúc giục bọn họ đi tiếp, Uzui muốn nói gì đó…

“Vừa rồi, đó là—”

“Có vấn đề gì không?”

Kanae quay đầu lại với một nụ cười đẹp như tiên nữ. Mặc dù giọng điệu và thái độ của Kanae vẫn nhẹ nhàng, kiên định như mọi khi nhưng thay vào đó, Uzui cảm thấy rằng cô ấy đang đe dọa anh đừng hỏi thêm nữa nên anh chỉ có thể nuốt lời muốn nói xuống. Trong tình huống này, đôi co với phụ nữ chỉ có thiệt mình thôi. Đây là một kinh nghiệm xương máu mà Uzui đã học được.

“Mọi người đang làm gì vậy?! Nhanh lên, đi đến phòng sinh học thôi!! ”

Rengoku, người đã đi trước nhận ra rằng hai người kia không theo sau mình. Anh cố gắng vẫy tay với họ.

Anh chàng này không khác gì mọi khi. Không, còn hơn thế nữa. Ngay từ đầu, có vẻ như anh ấy còn không bận tâm đến sự việc kỳ lạ xảy ra vừa rồi.

Mặc dù cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng Uzui vẫn đuổi theo người đồng nghiệp đầy nhiệt huyết của mình và đi về phía phòng sinh học. Tomioka bám đuôi Uzui. Không biết có phải anh có sợ Kanae hay không, nhưng Tomioka luôn đề phòng đằng sau mình và giữ một khoảng cách nhất định giữa hai người. Anh ấy thậm chí còn cố gắng ôm cánh tay của Uzui nữa.

(Oi Oi Oi…. Cái này chắc không quá đáng lắm nhỉ?)

Anh chàng này cũng thật kỳ lạ. Tomioka chẳng lẽ là một kẻ gan bé đến vậy sao?

Tuy nhiên, Uzui đã hiểu đây vốn là Tomioka trước kia nên anh nhanh chóng từ bỏ suy nghĩ quái dị kia ra khỏi đầu.

Tuy nhiên, anh cứ cảm thấy ớn lạnh lạ thường và cơ thể mệt mỏi vô cùng. Chỉ cần hoàn thành cuộc tuần tra trong học viện rồi đi ăn một ít mì Ramen là ok hết. Nghĩ đến viễn cảnh của một tương lai tươi sáng, Uzui nhanh chóng chạy nhanh về phía phòng sinh học.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.