Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 16: Thâm uyên dị thú




Chương 16: Thâm uyên dị thú
. . .

Trở lại chiến hạm.

Nan nhanh chóng được đưa vào buồng y tế cấp S, bắt đầu tiến hành trị liệu, tái tạo huyết nhục.

Nàng b·ị t·hương quá nặng, trên thân bị cắn nát ở nhiều nơi, cho nên cần phải nằm buồng điều trị đặc biệt. Loại này buồng y tế cao cấp chỉ có những siêu cấp tập đoàn mới có, giá trị rất đắt đỏ, dinh dưỡng trong đó thuộc loại quý hiếm khó tìm.

Basan ở đó lặng im theo dõi, không có rời đi.

Cho đến khi lấy được toàn bộ bí mật từ nàng, Basan là sẽ không rời khỏi nàng một bước.

Bỗng dưng!

Uỳnh uỳnh mấy t·iếng n·ổ lớn từ lòng đất phát ra, lát sau một loạt xúc tu kinh khủng mang theo màu tím gai nhọn phá đá từ trong đất chui ra, truy theo ba người đang trên đà chạy trốn.

"Nhanh, báo động toàn quân, rút lui!"

Jasin Pakar quát vang như sấm, đồng thời truyền tin qua mắt công nghệ báo cho Basan.

Quái vật cấp 97.

Basan biết được tin tức càng là kinh ngạc, nhưng cũng chỉ là như vậy.

Bây giờ mục đích đã đạt được, lão sẽ không rời chiến hạm, không muốn bỏ qua Nan mà đánh g·iết dưới kia quái vật, không cần thiết.

Lúc này, ba người siêu cấp cường giả ai nấy chật vật chạy trốn về chiến hạm, có người không nhịn được mắng: "con bà nó thật là xui xẻo, gặp phải đầu quái vật sắp đột phá, đánh qua một lát liền giúp nó đột phá cấp 97, tức c·hết ta."

Cấp 96 và 97 cách nhau một cái rãnh trời, chỉ cần bước qua được lạch trời, chiến lực sẽ gia tăng đến mức độ khủng bố, ba người không thể nào đối phó cho nên mới chật vật chạy trốn.

Gia tộc Ather bắt đầu triệu hồi cường giả và người máy chiến đấu.

"Chuẩn bị rút lui!" Jasin Pakar ra lệnh.

Đinh Tuyết hiện tại đang ở trên chiến hạm, nàng vừa mới liên lạc gia tộc và Đông Dương học viện, nhận được bọn họ đồng ý và ủng hộ hết mình, cho nên dự định quá giang chiến hạm đến thành phố không gian Horos.
Đây là một cơ hội, bỏ lỡ sẽ tốn hao đại giới, bằng Đinh Gia hiện tại gia tộc tài lực cũng phải đại xuất huyết một lần mới mua được vé tàu, còn chưa kể tốn hao thời gian dài vượt qua xa xôi không gian tới đó.
Chưa tính trên đường còn gặp phải tình huống không may các loại vân vân.

Triệu hồi xong tất cả nhân thủ cùng q·uân đ·ội, chiến hạm bắt đầu cất lên, phá không mà đi, chớp mắt liền thẳng đến bầu trời cao, phá xuyên đám mây ra ngoài không gian.

Ameron chiến hạm đi xa, đã chạy ra địa cầu, tiến về vành đai không gian.

Bên dưới mặt đất.

Đầu này quái vật kinh khủng cấp 97 đi ra.
Đó là một đầu sinh vật thuộc về Thâm Uyên dị chủng. Cái gọi là dị chủng chính là ám chỉ khả năng đột biến tiến hóa vô chừng, không có định hướng, bất kỳ một sự kết hợp giữa hai cá thể cũng sinh ra một loài mới không có trong sử sách.
Bởi vì là dị chủng, giống loài chưa từng xuất hiện, loài người hiểu biết về nó quá ít, khả năng đối phó rất là hạn chế, gặp phải vô vùng khó khăn.

Quái vật triệu hồi ra rất nhiều loài sinh vật cấp thấp từ trong thâm uyên, đem chúng đẩy ra ngoài, bắt đầu càng quét khu rừng hoang dã, ngay cả quân kiến cũng bị nó quét qua.

Điều kinh khủng nhất xảy ra.

Sinh vật thâm uyên khí tức có thể l·ây n·hiễm, nó c·hất đ·ộc trên thân có thể để cho sinh vật sinh ra biến dị nhanh chóng, cho dù là cây cối hay động vật, một khi bị tiêm nhiễm kết quả cuối cùng là sinh ra biến dị hoặc là c·hết. Nhưng mà chưa hết, trong số những sinh vật biến dị đi ra từ thâm uyên, hãy có một loại Dị Chủng mang theo ký sinh trùng, loại này trùng chuyên xâm nhập xác c·hết đem nó khống chế đứng dậy, có thể chiến đấu giống như khôi lỗi và còn sinh sôi nhân rộng ra ngoài.

Sự xuất hiện của thâm uyên sinh vật và dị chủng ký sinh trùng tạo thành ác mộng với mọi loài sinh vật, khiến cho con người lâm vào nguy cơ chưa từng có.

Quân kiến đông đảo chớp mắt ngắn ngủn thời gian đều bị l·ây n·hiễm đồng hóa thành thâm uyên sinh vật, nhiều loại kiến thậm chí sinh ra biến dị lần 2.

Là chân chính biến dị, không phải tiến hóa, bởi vì phía sau biến dị loài Kiến mang theo hơi thở c·hết chóc từ thâm uyên, hình dáng cũng biến hóa nghiên trời lệch đất không theo bất kỳ quy luật, không nhận di truyền ước thúc.

Ồ ạt quân kiến biến dị, cùng với thâm uyên quái vật từ hố sâu leo ra không ngừng lan tỏa, săn g·iết l·ây n·hiễm toàn khu hoang dã.

Con người thông qua thiết bị quan trắc giá·m s·át nhìn thấy ai nấy tê cả da đầu.

Rất nhiều con người còn tại dã ngoại trong rừng không kịp chạy ra, rốt cuộc nằm lại, Võ Giả bị g·iết c·hết và ký sinh trùng khống chế thành khôi lỗi, Dị Năng Giả bị l·ây n·hiễm c·hất đ·ộc và sinh ra biến dị, trở thành dị chủng hòa nhập vào thâm uyên sinh vật quân đoàn.

Một trận tai họa bắt đầu từ khu hoang dã, càn quét qua các thôn trấn xung quanh, lan nhanh đến các thành lớn, tiếp tục đi xa không có dừng lại.

Càng là đi xa, thâm uyên quân đoàn số lượng càng là nhân lên khủng bố, giống như khối tuyết cầu, càng lăn xuống hố sâu càng lâu càng lớn.

Đông Dương Liên Bang chính phủ khẩn cấp điều động q·uân đ·ội, cùng với cường giả tiến hành chặn g·iết, muốn đem thâm uyên sinh vật tiêu diệt trấn áp.
Bất quá kết quả không như trong dự liệu, q·uân đ·ội người máy số lượng quá ít so với thâm uyên đại quân, hỏa lực lại có hạn, càng là kém linh hoạt do đó nó như muối bỏ bể, b·ị đ·ánh liên tục bại lui, bị trấn áp tàn khốc dẫn đến thiệt hại nặng nề.

Đáng sợ nhất là các loại v·ũ k·hí năng lượng hiện đại con người vậy mà không xuyên phá được thân giáp đầu kia cấp 97 quái vật, ngược lại còn đem nó biến lớn.
Người đứng đầu Đông Dương liên bang là chủ tịch Hồ Chí Thành đích thân dẫn đội cường giả xông đánh Thâm Uyên dị thú, bất quá bị nó đả thương, phảy chạy trở về.
Vây đánh thất bại, Đông Dương Liên Bang chính phủ buộc phải cầu cứu Liên Minh Chính Phủ Địa Cầu.
Harris Arman lập tức điều động nhân loại cường giả cấp 98 và q·uân đ·ội người máy hỗ trợ, tiến hành khoanh vùng vây g·iết đầu kia siêu cấp quái vật, nhưng kết quả sau cùng cũng không thành công.
Thâm Uyên dị thú quá mạnh, cùng vị này cường giả cấp 98 đánh nhau bất phân thắng bại.

Tại đánh lâu phía dưới, Thâm Uyên quái vật không c·hết ngược lại nhân loại c·hết mất một đám lớn cường giả, bị đầu kia quái vật ăn hết sau khi, lần nữa mạnh mẽ ra.
Kết quả vị này cường giả cấp 98 bị nó đả thương, buộc phải rút lui.

Cho đến lúc này, con người chân chính cảm thấy hoảng sợ.

Các chính phủ liên tục điều động q·uân đ·ội người máy đi qua hỗ trợ, ý định nhanh chóng khống chế tình hình, dập tắt nguy cơ không để thâm uyên quái vật quân đoàn tiếp tục càn quét, nhưng tình thế vượt quá dự liệu, không như ý muốn.

Rốt cuộc, con người ý thức được trận này diệt vong nguy cơ là không thể sớm giải quyết, từ đó quyết định chuyển sang phòng vệ ngăn chặn, trường kỳ chiến đấu.

Cuộc chiến, vốn khởi nguồn từ sự trốn chạy của hai đứa trẻ, bây giờ lan ra trở thành là ‘nhân loại cuộc chiến bảo vệ địa cầu’.


. . .

Ngũ Linh bí cảnh.

Bắc khu cấm địa một nơi nào đó.

Lục Kha ngâm mình trong Hàn Đàm lạnh giá tu luyện Băng Phách Luyện Thể Quyết.

Chỉ thấy từng luồng hàn khí lạnh thấu xương ngấm qua da thịt đi vào cốt tủy, sau đó ngự trị tại trong tủy mạch, bắt đầu quá trình hàn khí luyện cốt.

Băng Phách Luyện Thể bước đầu dùng hàn khí tôi thể, quá trình này thống khổ cực kỳ, nếu là không đủ ý chí rất khó khăn chịu đựng.

Môn này tu luyện pháp nói là luyện thể, không bằng nói tôi luyện ý chí, chỉ cần bất kỳ một cái suy nghĩ tiêu cực, ý chí liền không vững vàng, thành quả liền phế.

Chính là như thế, Hải Ba lão mới đem bộ này công pháp giao cho Lục Kha tu luyện, bởi hắn ý chí rất mạnh, là ý chí mạnh mẽ nhất trong đám trẻ mà lão từng thấy.

"Tiểu tử, cố gắng lên."

Hải Ba lão trong lòng thầm mong.

Bộ này công pháp đặt ở Thủy Linh Tộc mấy ngàn năm nhưng chưa từng có ai luyện thành, quá khứ có người luyện đến tầng thứ cao giai đoạn nhưng cực cảnh cuối cùng để ngưng tụ Băng Phách Thể thì không, ai nấy đều thất bại.

Chưa từng có ai ngưng tụ thành công Băng Phách Thể.

Chỉ là một loại thể chất cấp độ thấp nhất nhưng khó khăn như vậy, đủ thấy những người thân mang Bảo Thể Bá Thể Linh Thể là như thế nào nghịch thiên, càng không nói đến Thánh Thể Thần Thể vô cùng hiếm thấy tồn tại.

Đau! Quá đau!

Nỗi đau hàn khí xâm nhập da thịt cốt tủy, khiến cho lục phủ ngũ tạng đều dần đông lại thành băng, để cho linh hồn cũng phải run rẩy.

Đó chỉ mới bắt đầu.

Quá trình tu luyện dài dằng dặc, thống khổ cũng kéo dài không dứt, dần dần c·hết lặng.

Không biết đi qua bao lâu, Lục Kha bỗng nhiên mở mắt.

Thứ nhất đoạn, 《hàn cốt》 thành!

Muốn luyện thành Băng Phách Thể, trước hết phải luyện thành 《hàn cốt》《băng tủy》《băng phủ》《băng phách》《băng thể》năm cái giai đoạn.

Luyện thành hàn cốt chẳng qua là bước đầu, cũng là dễ dàng nhất một bước.

"Ta đã có hàn cốt, hẳn là chịu được hàn băng chi khí, có thể mượn nhờ thủy khí tu luyện Quy Kinh."

Nơi này hàn đàm rất lớn, nghe sư phụ nói rất sâu, Lục Kha cũng không biết nó sâu bao nhiêu, hiện tại vị trí bất quá hai mươi mét nước bề mặt, áp lực quá nhỏ, muốn tu luyện Quy Kinh đạt hiệu quả tốt cần phải đi xuống.

Không chút do dự, Lục Kha hướng xuống sâu hơn.

30m.
40m.
50m.
. . .
80m.

Đúng lúc này, bên dưới đáy nước xông lên một đầu sinh vật, là Băng Giải, một loài cua băng sống trong hàn đàm.

Đầu này Cua Băng chỉ to bằng một quả bóng, toàn thân trắng bóng không pha tạp, nhìn nó các chân to lớn cứng cáp, Lục Kha nước miếng bất giác chảy ra.

"Rất lâu không ăn cua loại hải sản a."

Cua Băng xông tới, cho rằng Lục Kha chẳng qua là miếng mồi ngon, ngụm nước phao phao bắn ra, nhưng Lục Kha dễ dàng tránh né, lướt qua bọt nước lao tới đem nó bắt lấy.

"Còn muốn phản kháng?" Cua Băng hai cánh tay kẹp lấy da thịt cánh tay, nhưng Lục Kha mặc kệ đau đớn, đem nó bẻ gãy.

Rắc!

Tiện thể ném vào miệng, cắn nhai.

Răn rắc!

Nghe tiếng xốp giòn, Cua Băng kinh hãi. Nó trong đầu tự hỏi đây là quái vật gì, làm sao lại lợi hại như vậy?

Nhai xong chiếc càng, Lục Kha lại bẻ xuống mấy chân cua, tiếp tục gặm ăn.

"Quá ngon!"

Thịt cua rất ngọt, Lục Kha cảm thấy so với địa cầu đám kia con cua chất thịt phải cao hơn mấy bậc.

Lục Kha không biết nơi này cua sống qua thời gian rất dài, nhờ áp lực hàn đàm tu luyện cho nên chất thịt săn chắc dai ngon, so sánh với địa cầu đám kia con cua phải cao quý hơn nhiều lắm.

Ăn ngon như vậy, Lục Kha làm sao bỏ qua cơ hội.

Hắn đem đầu này cua ăn xong, lại truy tìm cái khác cua, lát sau bắt gặp mấy đầu cua đang ve vãn trong vách đá, đem chúng nắm tới.

Ngon! Quá đã!

Lại ăn xong mấy đầu cua băng còn nhỏ, Lục Kha tiếp tục truy tìm, hắn lúc này đã quên mất xuống hàn đàm nhiệm vụ, cái gì tu luyện đầu không nhớ nổi.

Ăn ăn ăn. . .


Ăn đến no căng cả bụng, Lục Kha nghỉ lại dưới vách đá xả hơi, lại đem Quy Kinh khẩu quyết dẫn ra tu luyện.

Một luồng hấp lực đem dòng nước hội tụ xoay vòng quanh thân, bắt đầu rất nhỏ rất nhẹ nhưng dần dần biến mạnh, cùng lúc đó trong thân chỗ kia thịt cua năng lượng cũng phân giải đi ra, hòa nhập vào Lục Kha thân thể.

Oanh!

Võ Đồ cấp 1.

Trước đó không có công pháp vận chuyển, mặc dù thể chất cường độ thay đổi tăng lên, nhưng Lục Kha chưa thể nào có tu vi, bây giờ vận chuyển công pháp tức thì xảy ra đột phá.

Oanh!

Võ Đồ cấp 2.

Thân thể tích trữ dồi dào, Lục Kha liên tục phá cảnh, thân thể tiếng vang trầm đục không ngừng vang lên.

Oanh!

Võ Đồ cấp 3.

Vẫn còn tiếp tục. . .

Oanh!
Oanh!
Oanh!

Lại một tiếng chấn động vang lên, Lục Kha chính thức đột phá Võ Đồ cấp 6.

Những năm này tích lũy, tất cả đều dùng xong.

"Võ Đồ cấp 6 a." Lục Kha mở ra đôi mắt sáng rỡ, trong lòng kích động, "ta bây giờ chiến lực vào khoảng 600 - 700, so với quá khứ tăng lên một đoạn lớn."

Nếu như hôm nay không có ăn được chỗ này cua, Lục Kha cảm nhận cao nhất chỉ đột phá cấp 5, đó là tính gộp cả hàn khí hấp thu trong quá trình tu luyện Băng Phách Luyện Thể Quyết, nếu không chỉ đến cấp 4 là tối đa.

Kinh qua bốn lần luyện thể, cộng thêm tích lũy trước đó, đạt đến Võ Đồ cấp 5 đã là việc tốt, bây giờ lên cấp 6 thật quá dự tính.

Thật đáng chúc mừng!

Phải bắt mấy đầu cua để mở tiệc ăn mừng.

Lục Kha lực tiêu hóa rất mạnh, chớp mắt đã tiêu xong chỗ thịt cua trong bụng, tiếp tục truy tìm.

Lần này đi xuống sâu hơn, cua băng cũng lớn ra, nếu như trước đó chỉ là cấp 1, bây giờ là cấp 2, thân cua đã lớn ra gấp rưỡi.

Đối phó cua băng cấp 1 có thể dùng thân thể lực lượng đem bắt lấy, nhưng cua băng cấp 2 không phải dễ như vậy bắt, Lục Kha mấy lần bị nó bóng nước phao phao bắn phá cho choáng váng chạy ra.

Lại một đám con cua tụ lại đem hắn vây công, phao phao bắn ra bóng nước đem hắn xoay vòng đến chóng mặt.

"Đám này con cua thật là khốn kiếp!"

Hắn tức giận gầm lên, vung quyền đánh ra.

Chỉ là Quyền pháp trong nước phát ra lực lượng rất yếu.

Đây là bị Thủy Thế áp chế, để Lục Kha quyền kình hạn chế, lực lượng giảm xuống bảy tám thành.

Còn lại ba thành lực lượng, đánh g·iết một đầu cấp 2 cua băng cũng đủ.

Quần sát một lát, Lục Kha cảm thấy mệt mỏi, kéo lấy mấy đầu con cua xác c·hết trở lại tảng đá, đem nó gặm ăn.

Khổ cực, nhưng đáng giá.

Ăn uống no nê một hồi, lại dùng Quy Kinh tu luyện hấp thụ thịt cua năng lượng, Lục Kha lại cảm nhận được sắp đột phá, hẳn là chỉ cần ăn năm bảy đầu con cua liền sẽ thăng cấp.

"Trước không vội." Lúc nãy chiến đấu để hắn rất phí sức, rõ ràng quyền pháp đánh ra uy lực giảm sút quá nhiều, chiến đấu như vậy không có hiệu quả.

Đó là gặp cua băng cấp thấp, nếu như gặp phải một đầu cấp cao cua băng, hắn chạy cũng chạy không thoát, rất có thể sẽ bị nó ăn.

Loại này không an toàn tính chiến đấu, Lục Kha thầm nghĩ không cần phải mạo hiểm.

"Trước làm ra cải biến quyền pháp lại nói."

Muốn cải biến quyền pháp, trước hết phải biết nó nhược điểm, ở trong nước khác biệt bên ngoài, quyền pháp nhược điểm cũng vậy khác biệt, muốn biết rõ chỉ có "luyện".

Luyện!

Lục Kha bắt đầu luyện.

Vẫn là một quyền đó, vẫn là cách thức đó, bắt đầu luyện lại, ngay ở trong nước.

Quá trình tu luyện nhàm chán.

"Ta quyền vẫn không có cách nào cải biến, có phải hay không vấn đề không đến từ ta thân thể hay lực lượng, mà là do nước?"

Lục Kha đăm chiêu suy nghĩ, bắt đầu cải biến phương hướng.

Nhớ lại hình ảnh cơn sóng, từng cơn từng cơn sóng điệp gia, sóng lúc đầu quá nhỏ, nhưng sóng sóng điệp gia sẽ tạo ra một lực lượng rất lớn, đủ để san bằng bờ đá.

Vấn đề là làm sao tạo ra sóng trong nước và duy trì nó lan xa, chờ đợi đến lúc sóng sóng điệp gia?


"Việc này cần nhiều hơn tinh lực suy nghĩ."

Trước đó nên lấy lực lượng làm chủ, do đó Lục Kha lại ngồi xuống vận chuyển quy kinh tu luyện.

Một lát sau, phát hiện Quy Kinh vận chuyển thành thói quen về sau, cũng không cần đầu nhập tinh thần tập trung, Lục Kha lại đem tinh thần phân ra, một bên tu luyện một bên suy nghĩ nghiên cứu cải biến quyền pháp.

Nhất tâm nhị dụng.

Là Dị Năng Giả hệ Tinh Thần, việc phân thần là không khó khăn, chẳng qua tinh thần phân ra sẽ suy yếu, nhưng nếu như chỉ để bình thường vận chuyển công pháp không cần đầu nhập quá nhiều tinh thần, như vậy đủ.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Lục Kha ở dưới hàn đàm ngày thứ 7, bỗng dưng nước hồ chấn động, lát sau một người nhảy ra.

"Nha, Võ Đồ cấp 7, không tệ!"

Hải Ba lão nhận ra Lục Kha biến hóa, gật đầu khen ngợi.

"Sư phụ, ta muốn xuống sâu hơn để luyện Quy Kinh, ngài giúp ta quét dọn một chút bên dưới và thay ta hộ pháp được chứ?"

Bên dưới hàn đàm có rất nhiều cua băng, một số rất lớn, cấp độ khá cao, hắn Lục Kha là không dám mạo hiểm xuống đó tu luyện.

Tốt!

Hải Ba lão xông vào trong hồ, đi xuống 150 mét, nhìn Lục Kha hỏi ý, "thế nào?"

Ta muốn tại 200m nước tu luyện."

Hắn bây giờ cường độ thân thể đủ để tại 300m nước ở lại, nhưng mà hàn khí quá mạnh để Lục Kha không dám xuống đó, chỉ dừng lại ở 200m sâu.

Hải Ba lão tiếp tục đi xuống.

Trên đường, lão tiện tay đem cua băng dọn dẹp, gom lại ném vào một chỗ để làm thức ăn.

Nhìn thấy đám này con cua, Lục Kha nước miếng chảy dài.

Nhìn hắn bộ dáng, Hải Ba lão lắc đầu, đem chỗ cua băng ném qua.

"Cho ngươi!"

"Hắc hắc, đa tạ sư phụ."

Lục Kha không chút khách sáo, lập tức ngồi xuống gặ ăn, vừa ăn vừa vận chuyển Quy kinh tu luyện.

Ăn hết một nhóm, Hải Ba lão lại đem về một nhóm, ăn hết nhóm thứ ba con con cua, Lục Kha lực lượng tăng mạnh.

Oanh!

Võ Đồ cấp 8.

Hắc!

Nhìn thấy Lục Kha dùng cách này tu luyện, Hải Ba lão nhếch miệng cười.

Đúng là quái vật!

Khả năng tiêu hóa thật đáng sợ, chính là Hải Ba lão cũng phải đem hắn xem là quái vật.

Người khác thể chất đặc biệt, có sức ăn như vậy không có gì lạ, đàng này Lục Kha thường thường một cái người thường không có gì lạ, lại có khả năng tiêu hóa hấp thụ khủng bố, đó mới là quái vật.

Người thường, ai so với hắn ăn được nhanh.

Không có!

Ăn hết chỗ cua, Lục Kha lại tiếp tục tu luyện Băng Phách Luyện Thể Quyết.

Hắn muốn tăng lên khả năng chịu đựng, để xuống sâu hơn.

Hắn cần áp lực nước mạnh mẽ hơn, dù là dùng tu luyện Quy Kinh, Luyện Thể Quyết hay là Quyền pháp, cái nào cũng cần áp lực nước gia tăng, càng khủng bố càng hiệu quả.

"Sư phụ, ta phát hiện cua băng đối với ta thể phách tăng lên có hiệu quả, ngài giúp ta bắt lấy một số."

Hải Ba lão nhẹ điểm một cái gật đầu, đi ra bắt lấy một nhóm cua băng mang về.

Một nhóm, lại một nhóm bị Lục Kha ăn hết. Hắn ăn đến hàm răng ê ẩm tê dại, nhưng vì Băng Phách Luyện Thể Quyết hiệu quả mang lại khá tốt, lại nhịn xuống, ăn tiếp.

"Ngươi không cần phải tiếp tục đột phá Võ Đạo cảnh giới." Hải Ba lão nhắc nhở đề diểm: "ngươi tăng lên quá nhanh, cảnh giới có chút phù phiếm, cần phải lắng đọng, mượn cơ hội Luyện Thể này đem cảnh giới nện cho vững chắc, ngày sau đối với ngươi có lợi."

Trước đó Lục Kha tích lũy hùng hậu, đột phá liên tục không nói gì, bây giờ liên tục đột phá lần nữa quá phù phiếm, căn cơ không vững, Võ Đạo không thông.

Dù sao Hải Ba lão cũng là từng trải, Lục Kha là tin tưởng hoàn toàn, cố gắng kiềm chế, đem lực lượng lan tỏa ra ngoài huyết nhục, đồng thời đình chỉ vận chuyển Quy Kinh, chỉ dùng Luyện Thể Quyết nện chắc thân thể, đem hàn khí dẫn dắt đi vào cốt tủy.

Từng ngày, từng ngày trôi qua trong yên lặng.

Rốt cuộc đến ngày thứ sáu, Lục Kha hoàn toàn đem hàn khí luyện vào trong cốt tủy, bình thường vận chuyển, xem như nửa bước thành công giai đoạn thứ hai, 《băng tủy》.

Đến đây, Lục Kha tự tin có thể ở 200m sâu hàn đàm ở lại.

Đi xuống!

Hai người tiếp tục đi xuống.

. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.