Chương 83: Thủ Hộ Giả năng lực
. . .
Đợi cho dòng người lắng đọng, Lục Kha lại nói:
"Các ngươi ai muốn chiến, lên đây."
Lục Kha quét mắt nhìn đám người: "cho các ngươi cơ hội xuất thủ, tốt nhất tận dụng, sau đó sẽ không có."
Ta đến.
Một người mười bảy mười tám tuổi thanh niên đi ra, người này Lục Kha không quen mặt, có lẽ là không quá nổi bật, gần nhất bên trong Thí Luyện Tháp thực lực có tăng lên cho nên mạnh miệng muốn lên thách đấu.
Nhìn thấy lên đài là một Võ Sư đỉnh phong, Lục Kha thở dài: "ngươi quá yếu, do đó ta để cho ngươi ba cơ hội toàn lực xuất thủ, nếu như đánh không được ngươi sẽ phải nằm đi xuống."
Thanh niên nghe được Lục Kha lời nói khinh thường, sắc mặt phút chốc giận dữ: "ngươi cái này tiểu tử bất quá Võ Sĩ đỉnh phong, so với ta kém một đại cảnh giới, còn nói ta yếu."
Hắn là không thể nào chấp nhận lời nói khinh thường người khác của Lục Kha, do đó trong lòng quyết định toàn lực xuất thủ giáo huấn một trận.
Vụt!
Thanh niên phóng ra, trên tay một quyền mười thành lực đạo vung lên, hướng trực diện vào ngực Lục Kha đánh tới.
Oanh!
Một quyền toàn lực đánh thẳng vào Lục Kha thân thể bất quá khẽ làm cho áo ngoài bay phất phới, cũng không để Lục Kha suy chuyển một bước.
Không nói thân thể dị năng khả năng hấp thu toàn bộ quyền kình lực lượng, Thể Văn bây giờ có Văn vận lưu chuyển, vừa rồi một quyền lực lượng bị nó hấp thu quá nữa, còn lại không đến bốn thành bị thân thể dị năng hấp thu.
Trước đó ở Võ Quán luyện quyền, Lục Kha đã thể nghiệm qua sự biến hóa của Thể Văn, có thể khẳng định cách một đại cảnh là không có bất kỳ đe dọa, quá nửa lực lượng sẽ bị nó hấp thu.
Càng hấp thu nhiều lực lượng, Thể Văn càng lớn mạnh, Văn vận phát ra càng sáng tỏ, do đó Lục Kha muốn nhân cơ hội này kiểm chứng xem nó giới hạn như thế nào.
Thanh niên một kích không thành, vội vàng thối lui ra sau, ánh mắt kinh dị nhìn Lục Kha, gầm nhẹ: "có chút môn đạo nhưng đừng tưởng như vậy có thể chiến thắng ta."
Người thanh niên không có chủ quan, lần này một thân lực lượng đẩy tới cực hạn, súc thế chờ phát.
Nhìn thấy người này như vậy cẩn trọng, Lục Kha cũng muốn cười.
Hắn nói để cho đánh 3 chiêu, vậy mà còn lãng phí thời gian kéo dài, thật là không biết nói gì.
Vụt!
Thanh niên lần nữa bạo phát lực lượng tung ra toàn lực một kích.
Thế nhưng, hiệu quả không được.
Một quyền đấm vào trong ngực giống như đánh vào gối bông, lực đạo quá nửa biến mất, còn lại cũng bị thân thể dị năng hấp thu.
"Ngươi chỉ còn lại một lần cơ hội."
Hai lần thất bại thanh niên sắc mặt biến hóa hết sức khó coi. Bên dưới, đám đông ai nấy nhẹ lắc đầu thở dài.
Kết quả đã rõ, không cần nói ai cũng biết sau đó chuyện gì xảy ra.
"Ngươi nếu không nhanh, ta muốn xuất thủ."
Lục Kha một câu đe dọa để thanh niên nghiến răng tức giận: "ta lần này để ngươi xem thường."
Hai lần đánh vào ngực không tác dụng, hắn đổi ý đánh thẳng vào mặt.
Nhưng kết quả cũng không chút nào thay đổi, thậm chí so với phía trước hai quyền, lực đạo giảm mất hai thành.
Đến lượt ta.
Thanh niên ba quyền đã qua, biết Lục Kha sẽ xuất thủ, vội vàng lui nhanh nhưng Lục Kha đạp Cửu Ảnh Nê Tung Bộ bước ra ba bước đã đuổi kịp, một quyền nhục thân lực lượng năm thành lực đạo oanh thẳng vào ngực thanh niên.
Phanh !
Người thanh niên giống như đạn pháo bay rớt ra ngoài, hự lên một tiếng đau đớn sau đó phun ra ngụm máu, nằm tại chỗ không dậy nổi.
Rất nhanh, Thanh Na cử người đem hắn mang đi chữa trị.
Tiếp!
Lục Kha vừa mới dứt lời, một thanh niên hai mươi tuổi bước ra đi lên đài cao.
"Ta gọi Hải Dương, ngươi rất mạnh nhưng ta muốn thử, chủ yếu muốn nhìn xem người tiên tri Bà Bà lựa chọn là Thủ Hộ Giả mạnh mẽ đến mức nào."
Lục Kha đưa tay ra thế xin mời: "tới đi, ngươi Võ Linh cấp 4, có hai cơ hội xuất thủ."
Hải Dương nhưng lắc đầu: "vậy thì không cần, ta có tự lượng sức mình, nếu một quyền đánh không ngã được ngươi, sau đó lại không cần thiết đến."
Tùy ngươi.
Hải Dương toàn lực vận chuyển mười thành khí lực, một quyền oanh kích trực diện vào thân Lục Kha.
Phanh!
Lục Kha cảm giác một quyền này đổi thành trước kia chắc chắn đem hắn đánh bay, thế nhưng bây giờ bất quá đem hắn lắc lư một chút sau đó chuyện gì cũng không.
Nhìn thấy Lục Kha bình yên vô sự, thậm chí lông tóc không thương, Hải Dương hít vào một hơi khí lạnh, nhìn Lục Kha nói: "ngươi, xứng đáng!"
Nói, hắn quay đầu đi xuống đài.
"Ta thất bại!"
Người bên dưới ai nấy đều im lặng, có người trong mắt hiện lên nét mừng.
Thủ Hộ Giả càng mạnh mẽ bọn họ người càng sẽ được cậy vào, an toàn càng được đàm bảo, do đó nhiều người bắt đầu chân chính đối đãi xem trọng Lục Kha.
Nhưng mà, cũng có nhiều người chán ghét, thậm chí căm thù hắn.
"Đến lượt ta."
Người bước ra là một tráng niên trên mặt bị v·ết t·hương cháy xém, một bên dung mạo hoàn toàn bị hủy, nhìn rất kinh khủng, cũng có chút khó coi.
Võ Linh đỉnh phong.
"Ngươi nhìn thấy đi." La Thứ ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Kha, tay chỉ vào khuôn mặt, vẻ oán độc nói: "ta vốn là một tộc vệ, một người vui vẻ, bởi vì ngươi ngày đó một trận chà đạp, để Linh Ngữ nữ nhân ác độc kia trở thành kẻ phản đồ, đem chúng ta bộ tộc người cho bán đứng, kết quả ta cả nhà bị g·iết, mặt bị hủy dung, ta yêu mến nữ nhân cũng vậy bị người trước mặt g·iết c·hết, ngươi nói xem ta có nên oán giận căm hận ngươi?"
Lục Kha một trận trầm mặc.
Đây xác thực là chuyện đã xảy ra, nguyên nhân sâu xa bắt nguồn từ hôm đó một trận chà đạp, lần đó hắn cũng không nghĩ đến hậu quả như vậy ác liệt, kết quả tạo ra một trận diệt tộc tai kiếp, khiến cho sư phụ cũng phải bỏ mình.
"Ngươi có lý do căm hận ta." Lục Kha thần sắc nghiêm nghị nhìn đối thủ, không có lảng tránh người này ánh mắt, trực diện nhìn thẳng vào mắt đối phương: "ta đáp ứng cho ngươi cơ hội báo thù, chỉ cần bất cứ khi nào ngươi muốn đều có thể đến tìm ta, nhưng trước đó, ta muốn ngươi rõ, hôm nay một trận chiến là Thủ Hộ Giả chi tranh, không phải hận thù c·hết chiến."
Nghe Lục Kha lời nói, La Thứ nhếch miệng khinh thường: "ta không quan tâm đây là cái gì chiến, ta chỉ biết hôm nay muốn tại chỗ g·iết c·hết ngươi, khặc khặc, ngươi cũng đừng hòng chạy thoát."
Nói rồi rút đao xông lên, toàn lực một kích đánh g·iết về phía Lục Kha.
Người đã bị hận thù che mờ tâm trí, muốn cùng hắn nói lý, khó!
Trường đao lăng lệ mang theo kình phong cuồn cuộn đánh tới, trực diện thẳng đầu bổ xuống.
Nhìn một chiêu đao này, Lục Kha sắc diện ngưng trọng, bởi vì La Thứ đao chi ý cảnh đã đại thành.
Vốn là muốn cùng người này bình thường một trận chiến, nhưng nhìn thấy đối phương ánh mắt cừu hận và sát ý quá nặng, Lục Kha thay đổi chủ ý, bàn tay bóp lại thành quyền, băng hàn chi lực gia trì, đồng thời ý nghĩ điệp gia 5 lần trỗi dậy.
Một quyền bảy thành thể năng tích súc lực lượng tung ra đánh thẳng vào trường đao.
Oanh két !!!
Trường đao b·ị đ·ánh nổ, nhưng Lục Kha bàn tay cũng bị chấn cho rách nát, máu tươi chảy xuống không ngừng, hắn bước lui ba bước mới dừng lại được.
Đám người bên dưới ai nấy ồ lên, vẻ mặt kinh hãi.
Một quyền đánh nổ đại đao? Còn là đao ý đại thành đao pháp?
Đây là cỡ nào lực lượng?
Lục Kha khi quyết định dùng một quyền chính là muốn hiệu quả này: "chấn nh·iếp!"
Lần này người đến là La Thứ, nhưng lần sau đâu?
Ở đây mấy trăm người, quá nửa đều căm hận hắn, do đó nếu không đem bọn họ ý nghĩ ma diệt hết, về sau phiền phức sẽ còn lớn lắm.
La Thứ bị một quyền đánh lui, đôi chân đạp đạp liên tục bước lui mười mấy bước mới dừng lại.
Vừa rồi Lục Kha một quyền kia cực kỳ kinh khủng, may là đánh vào trên tay đại đao, nếu mà đánh vào thân thể rất có thể đem người đánh nổ.
Chưa dừng lại đó, Lục Kha lại đạp Cửu Ảnh Nê Tung Bộ bước ra, hóa thành ba cái tàn ảnh xông về ba phía truy đến trước mắt La Thứ, người sau vội vàng vung quyền toàn lực chống trả.
Phanh!
Đáng tiếc, đón tiếp La Thứ chính là nhục thân toàn lực một kích, Thể Văn tăng phúc 3 lần gợn sóng kích thẳng vào trong ngực, đem hắn đánh bay ra ra xa rơi vào giữa đám người.
La Thứ b·ị đ·ánh thổ huyết không ngừng, vẻ mặt kh·iếp sợ nhìn Lục Kha.
Hắn lúc nãy nhìn thấy 3 cái tàn ảnh liền đoán được Lục Kha sẽ t·ấn c·ông nhưng không đoán đúng hướng, bởi vậy nhận lấy Lục Kha toàn bộ lực lượng kích thương. Điều làm hắn không có nghĩ ra là Lục Kha cánh tay kia trước đó b·ị t·hương song bây giờ lại không hề hấn gì.
La Thứ chỉ là b·ị đ·ánh thổ huyết, cũng không có c·hết do đó lại bước ra, trên tay còn cầm lấy một thanh đao mượn của ai đó.
Lần này hắn vận dụng đao pháp đánh tới, đao chiêu biến hóa tạo ra đầy trời đao ảnh, khiến người nhìn thấy hoa cả mắt.
Nhưng Lục Kha cũng không phàm, Cửu Ảnh Nê Tung Bộ lần nữa thi triển, ba cái tàn ảnh qua lại đan xen di chuyển tránh né để đao chiêu lướt sượt qua thân, mấy lần tại trong hiểm cảnh né tránh thành công, không những vậy còn tung ra một quyền phản kích.
Oanh!
Một quyền đánh bay La Thứ, đem hắn đánh cho thương thế trầm trọng, song người sau lại đứng dậy, cầm đao lần nữa g·iết tới.
Lục Kha trong lòng thầm than, "đây là thù hận lớn đến mức nào a."
Hắn ngày đó hành xử sai lầm, nhưng kẻ s·át n·hân không phải hắn, vậy tại sao ghi hận hắn đây?
Nhìn thấy La Thứ b·ị đ·ánh thổ huyết hết lần này đến lần khác, bên dưới ai nấy ánh mắt đỏ hoe, im lặng nhìn Lục Kha không nói.
Càng là như vậy, bọn họ càng hận Lục Kha, càng đứng về phía La Thứ.
. . .