Tình Họa Sơn Hà

Chương 56: Thuốc nổ




Chương 56: Thuốc nổ
Thời gian cứ vậy nhẹ nhàng trôi đi, đợi đến cuối tháng 8 tại trong phủ tướng quân. Trần Vũ lúc này đã nhận được một gói hàng mà hắn chờ mong đã lâu.
Nhìn về phía một gói nhỏ bên trong là các tinh thể màu trắng mà Trần Vũ lúc này cười phá lên. Đúng vậy lực lượng tại U Thành chính là của họ Trần hắn phát triển . Mà những thành trì như vậy không chỉ một, mà còn có rất nhiều. Bởi vì Trần Vũ biết rằng tại thế giới hoàng quyền uy h·iếp thường dân mà nói, chỉ cần không phải là hoàng đế thì đều phải sẵn sàng đối đầu với đồ đao của hoàng đế.
Đồng thời trong thời gian qua, Trần Vũ cũng điên cuồng muốn đi tìm kiếm diêm tiêu. Nguyên nhân chính là vì tại Đại Hưng hay những quốc gia xung quanh, pháo hoa là tồn tại. Nhưng loại pháo hoa này không phải là pháo hoa mà chúng ta biết. Nó đơn giản là loại sắt được nung đỏ, sau đó được hất lên trên trời tạo ra các v·ụ n·ổ mà thôi.
Vậy nên khi biết diêm tiêu không tồn tại tại ở thế giới này thì Trần Vũ đã vô cùng tức tối. Có điều rất nhanh hắn nghĩ rằng mình đã sai rồi, không thể nào lại không có diêm tiêu ở nơi này được. Dù sao tất cả các hợp kim mà hắn biết như sắt, thiếc, đồng đều có ở đây . Vây thì diêm tiêu chắc chắn cũng có, Vậy là một cuộc tìm kiếm được hắn phát động.
Sáu năm qua từ lúc hắn tiếp quản Trần gia phát động cuộc tìm kiếm đến giờ. Diêm Tiêu hoàn toàn không hề xuất hiện, thật không nghĩ đến lúc này nó lại đến trong tay hắn một cách dễ dàng như vậy.
Có được diêm tiêu thì Trần Vũ biết thuốc nổ đã nằm trong tay mình. Đến lúc đó chỉ cần hắn có thể đẩy mạnh các thợ thủ công tăng cao kỹ thuật luyện thép, tạo ra các loại súng hỏa mai hoặc pháo. Đến lúc đó tại thế giới này ai có thể địch nổi hắn cơ chứ.
Nghĩ tới những điều này Trần Vũ lúc này cho người gọi Cẩu Thăng đến đây. Đợi khi tên này đến, Trần Vũ lúc này đưa diêm tiêu cho hắn rồi lên tiếng nói sau.
+ Thứ này là diêm tiêu người theo tỷ lệ 7,5:1,5:1 mà pha chế. Trong đó 7,5 phần là Diêm Tiêu, một phần rưỡi là than gỗ, một thành còn lại là Lưu Huỳnh.

- Nhớ kỹ việc pha trộn này phải xây dựng một căn cứ đặc biệt tại một nơi vắng vẻ, lúc pha trộn chỉ được làm ở ban ngày, trong một môi trường mát mẻ, không được để lửa gần với chúng nếu không chúng sẽ p·hát n·ổ.
- Ngoài ra thứ này rất độc hại, ngươi thường xuyên tiếp xúc với chúng có thể sẽ bị trúng độc. Vậy nên ngươi hãy lựa chọn một số thương binh tàn tật đưa họ trở thành lực lượng pha chế những thứ này.
- Một phần là vì họ không thể thoát khỏi sự kiểm soát của chúng ta, cũng như tiết lộ tin tức ra ngoài . Một phần nữa là cho họ kiếm được một lượng lớn tiền tài để chu cấp cho gia đình, không biến họ trở thành gánh nặng cho người nhà.
- Về phần nguyên liệu thì ngươi không cần lo lắng. Ta bây giờ sẽ gửi tin tức cho đám người kia, để bọn chúng nhanh chóng dùng mọi nguồn lực của ta mang những thứ này trở về cho ngươi.
Nghe Trần Vũ nói vậy Cẩu Thăng lúc này gật đầu sau đó lập tức chắp tay rời khỏi đây. Thấy cảnh này Trần Vũ lại nở một nụ cười quỷ dị. Hắn tin rằng một ngày thuốc nổ được tạo ra, là một ngày Đại Hưng sẽ rung chuyển dưới bàn tay của hắn.
Trong lúc Trần Vũ còn đang có những tư tưởng quái dị, khi sức mạnh trong tay hắn ngày một lớn. Thì một âm thanh ngoài phòng vang lên, khiến cho phấp mặt của Trần Vũ lạnh cảm thấy không tốt.
- Trần Vũ ta đói rồi ngươi mau làm thức ăn cho ta.
Đúng vậy, Hạ Uyển Linh lại tìm đến hắn gây phiền phức. Mặc dù quan hệ của hai người trở nên tốt hơn, buổi tối có đôi lúc Trần Vũ sẽ nổi lên hứng thú muốn đại chiến với cô ta. Nhưng phần lớn thời gian Hạ Uyển Linh đều nhất quyết không cho hắn ngủ cùng.

Thậm chí cô ta luôn luôn dùng một bộ mặt lạnh nhạt ghét bỏ hắn. Đối với việc này Trần Vũ biết rằng cô gái này có lẽ vẫn chưa chấp nhận việc trở thành vợ hắn . Có điều từ một số động thái mà đám thâm tử báo cáo thì việc cô gái này giữ một khoảng cách nhất định với Mộ Dung Ngọc, khiến cho Trần Vũ đã có chút vui mừng.
Nghĩ đến những điều này lại nhìn về phía bộ mặt lạnh nhạt của Hạ Uyển Linh đang đứng tại ngoài cửa thư phòng nhìn về phía mình, mà hắn lúc này thở dài sau đó lại đi làm thức ăn cho cô ta.
Tại trong bữa cơm Hạ Uyển Linh lúc này khi nhìn thấy món gà quay yêu thích của mình, thì muốn nhấc đũa lên cắn một miếng. Có điều lúc này cô ta vừa chạm đến miếng thịt gà, thì lập tức nôn ọe. Cảm tưởng như mùi mỡ là khiến cô ấy phát ngán.
Mà nhìn thấy tình cảnh này Trần Vũ tất nhiên là cũng không biết chuyện gì. Hắn chỉ cho rằng Hạ Uyển Linh không thích món gà quay mà thôi . Vậy là hắn lại gắp một đũa thức ăn khác cho cô ta. Có điều lần này cũng tương tự, Hạ Uyển Linh vậy mà lại càng phản ứng dữ dội hơn, khi trực tiếp nôn khan luôn tại đây.
Thấy tình cảnh này Trần Vũ cũng sững sờ một chút, sau đó hắn dùng ánh mắt không hiểu lên tiếng nói rằng.
- Công chúa người lại bị làm sao rồi.
Nghe Trần Vũ nói vậy, Hạ Uyển Linh lúc này lại không có thời gian quan tâm hắn. Cô ấy bất chi bất giác lại đưa tay sờ đến bụng mình một chút. Sau đó cô ta nhanh chóng lại thay đổi một sắc mặt giận dữ nhìn về phía Trần Vũ mà lên tiếng nói rằng.
- Trần Vũ thức ăn của ngươi làm cho chó ăn hay sao. Hiện giờ ngươi cút ra khỏi đây, ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa.

Đối mặt với tính cách thất thường của Hạ Uyển Linh, Trần Vũ lúc này mặt tối sầm, có điều hắn ta chỉ biết thở dài sau đó rời khỏi đây. Nhìn về phía bóng lưng của Trần Vũ biến mất, Hạ Uyển Linh lúc này lại thay đổi thái độ dùng một bộ mặt thất thần mà không ngừng sờ vào bụng mình. Không ai biết trong lòng cô ấy đang rối bời như thế nào.
Mấy ngày sau đó, Hạ Uyển Linh vậy mà lại không yêu cầu Trần Vũ làm cơm cho cô ấy nữa. Thậm chí cô ta còn tránh mặt hắn. Đối mặt với việc này Trần Vũ đầu tiên là có chút khó hiểu, có điều công việc của hắn thật sự rất nhiều. Mà vấn đề liên quan đến thuốc nổ lại là thứ hắn cực kỳ quan tâm, cho nên trong mấy ngày tiếp theo Trần Vũ cũng không cùng Hạ Uyển Linh nói chuyện.
Đợi đến cuối tháng 9, năm Kiến Ninh thứ bảy, Trần Vũ sau khi đã xử lý xong vấn đề thuốc nổ, cũng như các cơ sở bí mật. Hắn lúc này mới có một chút thời gian rảnh, nghĩ đến đã lâu không cùng Hạ Uyển Linh nói chuyện, hắn lúc này vậy mà muốn đi gặp cô ấy.
Cùng lúc này trong đình viện, Hạ Uyển Linh dùng một ánh mắt thất thần nhìn về phía mấy người tì nữ của mình sau đó nói rằng.
- Ta đã chậm kinh cả tháng nay rồi.
Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy, mấy người tì nữ ở đây đầu tiên là sửng sốt một chút. Sau đó rất nhanh họ nghĩ đến gì đó, rồi đều nở một nụ cười vui vẻ trên mặt mà lên tiếng nói rằng.
- Công chúa hay là người có thai rồi . Ta lập tức đi tìm y sĩ đến đây kiểm tra cho người.
- Không không, các ngươi không được đi.
- Công chúa người sao vậy, nếu như người thật sự có thai thì phải cho y sĩ kiểm tra, để xem sức khỏe của đứa bé như thế nào chứ. Hơn nữa tướng quân nếu biết được việc này có lẽ cũng sẽ rất vui.
Nghe mấy người tỳ nữ mỗi người một tiếng, không ngừng thể hiện sự vui vẻ khi biết tin Hạ Uyển Linh có thai . Nhưng cô ta lúc này lại không vui, ánh mắt của cô ấy hiện lên sự uất hận và một chút tiếc nuối to lớn. Từng hình ảnh đen tối không ngừng xuất hiện khiến cô ấy vậy mà lại có chút run rẩy thân thể.
"Cầu đề cử, đánh giá, bình luận"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.