Vậy nên, cô ta chỉ có thể làm bộ tủi thân, nhìn Lưu Ngọc Dao với ánh mắt đau khổ:
"Ngọc Dao, tôi biết trình độ học vấn của tôi không cao. Vì vậy nhiều năm qua, tôi đã cố gắng hết sức để bù đắp và hoàn thiện bản thân hơn. Nhưng tôi không hề nói dối mà, tôi thật sự là đàn em của Thái tử gia mà!"
Cư dân mạng vốn vừa bị Lưu Ngọc Dao làm lung lay, giờ lại nghe thấy lời khẳng định chắc nịch của Tô Vũ Nhu.
Lưu Ngọc Dao nhếch môi cười lạnh:
"Vậy cô nói đi, làm sao cô trở thành đàn em của Thái tử gia được? Có bằng chứng gì không? Chẳng lẽ chỉ cần cô nói phải là được à?"
Tô Vũ Nhu nhìn chằm chằm Lưu Ngọc Dao đầy căm phẫn, cắn chặt môi.
"Tôi… tôi học mẫu giáo ở Học viện Quý tộc Hanh Đốn (Hendon) của Đế Đô! Thái tử gia cũng từng học ở đó, vậy nên tôi là đàn em của anh ấy!"
Cô ta gật đầu thật mạnh, như thể đang khẳng định điều đó là sự thật vậy.
"Không chỉ vậy! Hồi nhỏ, tôi còn từng đóng giả làm hôn thê của Thái tử gia nữa đó! Tôi còn có ảnh chụp chung với anh ấy nữa này!"
Toàn bộ khách mời, nhân viên và cư dân mạng trong livestream đều ch//ết lặng.
Cái logic quần què gì đây vậy?
Chỉ vì học chung mẫu giáo mà có thể gọi là học muội của người ta à?
Sau vài giây im lặng, phòng livestream bùng nổ!
[Ọe, tôi mù rồi! Trước đây tôi đã nói cái gì vậy? Còn bảo bảo bối Vũ Nhu nữa chứ, ew! Tôi muốn nôn quá!]
[Người trên đừng nói nữa! Tôi nghe mà cũng muốn ói đây! Cảm giác như trước giờ tôi đang ôm một cục rùa vào lòng vậy!]
[Đúng là ‘dao nhỏ cắt mông’ mở mang tầm mắt thật rồi! Quả nhiên như Tần Liễu Liễu nói trước đó, ngay cả cô lao công quét dọn cũng có thể bám vào Thái tử gia được luôn mà!]
Lưu Ngọc Dao há hốc miệng, không biết nên nói gì luôn.
Rõ ràng cô ta cũng bị chấn động đến mức đầu óc quay cuồng trong mơ hồ luôn rồi.
8
Dưới sức ép của những lời chỉ trích từ mọi người, chỉ có một mình Chu Thần Cẩn vẫn giữ được bình tĩnh. Anh ấy lạnh lùng và rõ ràng chỉ ra:
"Cô nói sai rồi, tôi chưa từng học mẫu giáo tại trường quý tộc Hanh Đốn ở Đế Đô. Vì vậy, những gì cô vừa nói hoàn toàn có thể bác bỏ."
Lời khẳng định này khiến cả mạng nổ tung. Các bình luận tràn ngập trên màn hình:
[Vậy người nói dối, người có phẩm chất thấp kém chính là Tô Vũ Nhu à?]
Lúc này, Tô Vũ Nhu bắt đầu hoảng loạn, mắt đỏ hoe:
"Vậy thì... tôi, tôi bị người khác lừa rồi sao? Rõ ràng chính cậu ta đã nói với tôi rằng cậu ta là Chu Thần Cẩn mà! Mỗi lần cậu ta tan học đều có xe của nhà họ Chu đến đón. Cậu ta còn nói sau này lớn lên sẽ quay lại tìm tôi..."
Những cư dân mạng nữ từng bị tổn thương bởi đàn ông cặn bã cảm thấy đồng cảm với cô ta và lên tiếng:
[Haiz, lại là một cô gái bị lừa gạt tình cảm. Dù logic của cô ấy có hơi kỳ lạ, nhưng mà... cũng thật đáng thương...]
Người hâm mộ của Tô Vũ Nhu bỗng chốc hồi sinh:
[Chúng tôi đã nói rồi mà, Nhu Nhu sẽ không nói dối đâu! Cô ấy nhất định là bị lừa thôi! Ôm ôm Như Như đáng thương của chúng tôi một cái nào!]
[Mấy người không sợ ôm phải một đống phân á?]
[Các người chưa từng bị đàn ông lừa à? Không sợ sau này gặp phải đàn ông cặn bã à? Cuối cùng thì đây cũng không phải lỗi của Nhu Nhu mà, đáng trách chính là gã đàn ông nói dối đó!]
[Hừ, chỉ là lời nói một phía của cô ta mà thôi, ai biết có thật hay không chứ? Hơn nữa, trẻ con mẫu giáo có thể chỉ đang chơi trò đóng giả thôi, có ai lại tin chuyện này đâu chứ?]
Những cư dân mạng đồng cảm với Tô Vũ Nhu tức giận nhưng không thể phản bác:
[Vậy thì chúc các người sau này gặp toàn tra nam ngọt miệng nhưng thối rữa trong lòng đi!]
...
Bất kể thế nào, cuối cùng cũng có người đứng ra nói giúp cô ta. Tô Vũ Nhu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục bồi thêm:
"Lúc nhỏ tôi thực sự có chụp ảnh chung với Thái tử gia mà. Nếu không tôi cũng không dám nói những lời đó đâu."
Nói xong, cô ta lấy điện thoại từ nhân viên chương trình, mở album ảnh và đưa lên trước ống kính:
"Mọi người nhìn đi, đây là bức ảnh tôi tìm lại từ album cũ rồi chụp lại. Tôi đã giữ gìn cẩn thận rất lâu, nhưng cũng không thể tránh khỏi sự tàn phá của thời gian, bức ảnh đã ố vàng rồi..."
Tô Vũ Nhu nói với vẻ mặt u buồn.
Cư dân mạng nhìn thấy vậy càng thêm thương cảm cho cô ta, những lời công kích giảm dần, thay vào đó là hàng loạt những tiếng thở dài:
[Haiz...]
[Haiz...]
[Thật sự không thể trách Như Như được, cô ấy quá chung tình rồi. Vậy mà vẫn nhớ mãi về cậu bé mình thích lúc nhỏ...]
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc tôi nhìn thấy bức ảnh, cả người cứng đờ. Tôi từ từ quay sang nhìn Lục Thâm và Chu Thần Cẩn, cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo.
Người trong bức ảnh, chẳng ai có thể ngờ tới... ngay cả tôi, trước khi nhìn thấy cũng không đoán được.
Chuyện là... hồi nhỏ tôi cực kỳ thích luyện võ đúng không?
Để thuận tiện luyện tập, trước bảy tuổi tôi đều để đầu húi cua. Không chỉ dễ gội đầu, mà còn rất mát mẻ.
Có lần tôi thấy Lục Thâm đi mẫu giáo rất vui vẻ, liền đi theo cậu ấy một lần.
Trong trường mẫu giáo, bọn trẻ con đều không đánh thắng được tôi. Lúc đó tôi nghĩ, cái tên "Tần Liễu Liễu" vừa nhìn đã biết là con gái rồi nên chắc chắn sẽ khiến người khác không phục.
Thế là, tôi cực kỳ thông minh mượn đại một cái tên. Khi có đứa trẻ nào hỏi, tôi liền nói tôi tên là Chu Thần Cẩn.
Nhưng hồi đó tôi cũng không ngờ rằng, chỉ một lời nói vu vơ lại tạo nên một đoạn nghiệt duyên như vậy.
Đúng vậy, người trong bức ảnh đó chính là tôi.
Không ai có thể ngờ được, đúng không?
Lục Thâm và Chu Thần Cẩn cũng đã nhận ra người trong ảnh là tôi. Các cư dân mạng cũng bắt đầu tìm ra những manh mối:
[Khoan, sao bức ảnh này trông quen mắt quá vậy?]
[Cái đầu húi cua này, sao càng nhìn càng giống Tần Liễu Liễu vậy?]
Cư dân mạng liền tra lại ảnh thời thơ ấu của những minh tinh nổi tiếng.
[Hahaha, cười chết mất. Tô Vũ Nhu muốn bám theo Thái tử gia để nổi tiếng, kết quả là Thái tử gia lại chính là Tần Liễu Liễu giả mạo. Cảm giác này tôi không biết phải diễn tả thế nào nữa!]
Cư dân mạng Quảng Châu giơ tay:
[Tôi biết, tôi biết! Giống như là ăn phải con trai của kẻ thù, còn phải liếm một cái vậy!]
[Con trai là gì vậy?]
...