Edit : Hằng Nguyễn
🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫
Chương 150 | Đóng cổng! Đừng để hắn thoát!
Hãy like cho tui ! Hãy vote cho tui ! (●'ω`●)
---
Những ký ức mơ hồ, cổ quái đó chồng chéo lên nhau, lật mở lên hình ảnh một người thanh niên có bộ dáng và kỳ quái như hắn nhưng chỉ khác một chữ trong tên đã bị phủ bụi từ rất lâu ..
Quay trở lại đây, trong một thoáng chốc khi nước vừa rút đi, Đường Nhị Đả gào rống, rốt cuộc cũng đã mở toang cánh cửa hồi ức đã chìm trong đám bùn dưới đáy nước của Bạch Liễu.
Ánh sáng trắng xoay mòng mòng đến choáng váng biến mất, trước mắt Bạch Liễu là trần nhà bằng kim loại, hắn giống như bị túm lên từ đáy hồ sâu rét lạnh không thấy đáy, ngón tay hơi hơi run rẩy, ngực kịch liệt phập phồng, không ngừng sặc khụ để tống nước trong yết hầu và phổi ra ngoài.
Đường Nhị Đả còn đang ép hỏi hắn: "Bạch Liễu, cậu nghĩ xong chưa?"
Bạch Liễu trở thân mình, một tay hắn chống lên mặt đất, dựa vào mặt tường lảo đảo đứng dậy ho khan, chờ một lúc sau nhắm chừng đã đỡ hơn, người này còn có tâm trạng thong thả sửa lại cúc áo sơ mi của mình, vẫy hết nước còn đọng lại hai bên cổ áo.
Bạch Liễu chậm rì rì mà ngẩng đầu nhìn về phía Đường Nhị Đả, nói chuyện với gã qua máy truyền tin.
"Tôi nhớ ra rồi." Bạch Liễu bình thản vừa chỉnh sửa trang phục vừa nói chuyện, "Thì sao chứ? Tạ Tháp đã chết, hiện tại không phải chúng ta đang làm giao dịch à?"
Đường Nhị Đả ở bên kia cắn răng tĩnh tĩnh.
Con hàng này ... Ba lần tạo áp lực tâm lý đều không bị chút ảnh hưởng nào, so với Bạch Lục ở các dòng thời gian khác còn khó chơi hơn...
Hơn nữa con hàng này thật sự có nghiêm túc suy nghĩ không?!
"Tất nhiên là tôi có thể giao cho anh phương án giải quyết khí hoa hồng Càn Diệp." Bạch Liễu ngẩng đầu, nói như thể mình đã thật sự nắm được phương án trong tay.
Bạch Liễu dùng vẻ mặt cực kỳ chân thành bắt đầu chém gió, "Nhưng anh phải dùng đồ vật của mình trao đổi với tôi."
Đường Nhị Đả dự cảm không ổn rồi.
Sau đó Bạch Liễu híp mắt mỉm cười: "Không phải tôi đã nói rồi sao, anh bán linh hồn anh cho tôi, tôi sẽ đưa anh phương án xử lý, Đường đội trưởng."
Đường Nhị Đả vẻ mặt lãnh cảm, điều chỉnh thời gian ngập nước trên bộ điều khiển lên đến 【240 giây 】.
Người đội viên bên cạnh thấp thỏm nhìn gã: "Đường đội, bốn phút dài quá, lỡ như cậu ta chỉ là người thường, bị chết đuối ở đây thì sao bây giờ ——"
"Tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn." Đường Nhị Đả hờ hững liếc nhìn thoáng qua người đội viên này, anh ta liền sợ hãi mà khóa miệng lại.