Edit : Hằng Nguyễn
🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫
Chương 311 – Tôi sẽ không bao giờ yêu ai cả
"Tạ Tháp." Bạch Liễu nằm ngửa trên mặt đất, hắn nhìn Tawil cúi đầu, đè nén biểu tình hiếm thấy gần như không có phản ứng, hô hấp hoàn toàn hỗn loạn, nhưng giọng điệu vẫn rất bình tĩnh, "Anh đang làm gì vậy? Buông em ra."
Đôi mắt lam bạc của Tawil không có chút cảm xúc nào, y dùng roi trói hai tay Bạch Liễu, dùng một tay đè lên, rồi nhìn xuống chăm chú:
"Bạch Liễu, em phải trả giá để thực hiện điều ước với Tà Thần."
"Từ đầu em đã đòi hỏi tình cảm, tình bạn, trái tim và tình yêu của tôi, muốn tôi bên em mãi mãi." Mái tóc dài của Tawil uốn lượn chấm đất, hòa lẫn với mái tóc của Bạch Liễu, y nhìn thẳng Bạch Liễu nói: "Ngược lại em cũng phải cho tôi thứ ngang giá."
Bóng dáng Bạch Liễu phản chiếu trọn vẹn trong con ngươi của Tawil:
"Em là tín đồ duy nhất của tôi."
"Tình cảm, trái tim, tình yêu, nỗi đau và tín ngưỡng của em chỉ có thể hiến tế cho tôi, không được phép dâng cho bất kỳ Tà Thần nào khác."
Nước hồ bị nhuộm đỏ càng lúc càng nhiều, nhanh chóng tràn xuống sau lưng Tawil, vật hình chữ thập ngược mờ nhạt xuất hiện trong đôi mắt màu lam bạc của y, Bạch Liễu được phản chiếu trên hình chữ thập ngược này như thể bị nó giam cầm trong ánh mắt Tawil.
【 hệ thống cảnh báo: Dục vọng thân phận sách quái vật của người chơi Hắc Đào 《 Tà Thần cũ sụp đổ 》hoàn toàn mất khống chế, tần suất giá trị tinh thần tăng lên ...】
Bàn tay Tawil vụng về thò vào vạt áo sơ mi Bạch Liễu, đầu ngón tay lạnh lẽo trượt hết một vòng quanh thắt lưng, cuối cùng duỗi ra ngón tay cuộn tròn dừng lại ở vị trí của trái tim.
"... Tim của em đập rất nhanh, có phải bây giờ đang sợ tôi không?"
Bạch Liễu đưa hai tay bị trói che mắt, giọng nói mang theo tiếng thở dốc: "—— không phải."
"Tôi có thể cảm nhận em đang sợ hãi." Giọng của Tawil đột nhiên trầm xuống, Bạch Liễu có thể cảm nhận được đối phương đang dựa sát vào mình, "Một Tà Thần sắp hoàn toàn biến thành quái vật không muốn thả em đi, rất đáng sợ phải không?"
"Nhưng cho dù như vậy ——" Tawil nắm lấy cổ tay Bạch Liễu, kéo cánh tay đang che mắt của Bạch Liễu xuống, bắt Bạch Liễu phải nhìn thẳng vào mình, "Tôi không cho phép em trốn tránh tôi. ... "
"Từ lúc em muốn nhìn thẳng vào tôi, em đã mất đi quyền sợ hãi tôi rồi."
Khuôn mặt của Tawil và những lọn tóc xoăn màu lam bạc đang tung bay được phản chiếu chậm chạp trong đôi mắt đen tuyền của Bạch Liễu.
Màu đen trên roi gai xương ngưng lại trong chốc lát, sau đó bùng nổ hướng lên trên.
Bạch Liễu rút roi tự cởi trói cho mình, roi quấn quanh cánh tay Tawil, hất y sang một bên.