Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 370: Chương 431 + 432 - Tại sao anh giết Tạ Tháp




Chương 431 – Nơi nào cũng đều là phòng khổ luyện

📚 Bạch Liễu được người hầu nhỏ đưa đến một ngôi nhà ven biển.

Tòa nhà này có cấu trúc hình chóp được dựng bằng gỗ và cỏ tranh, chỉ có một tầng, rất thấp, nhưng lại cực kỳ to rộng, dưới mái hiên treo đầy những con búp bê cầu nắng và chuông gió, dưới cùng là vách ngăn cách mặt đất bằng khung gỗ và đá được chạm rỗng, cúi đầu nhìn xuống chỉ thấy tối đen như mực và hơi ẩm phả thẳng vào mặt, như thể có thứ gì đó kỳ lạ sẽ chui ra từ bên dưới bất cứ lúc nào.

Đá bám đầy rêu xanh, khung gỗ mục nát đen kịt, lúc Bạch Liễu bước lên liền cảm thấy sàn nhà rung chuyển, hiển nhiên là vô cùng cũ kỹ.

Bước vào nhà là một dãy phòng nhỏ được xây dựng giống như nhà nghỉ ở suối nước nóng mà Bạch Liễu đã từng thấy trong hiện thực, mỗi phòng được ngăn cách với nhau bằng cửa ngăn làm bằng gỗ thông và giấy shoji, góc trên bên phải khảm một mảnh gỗ thông sơn mài màu đen ghi 【 phòng ở của A 】, hoặc 【 nhà bếp 】, 【 phòng tiếp khách 】 cho biết việc sử dụng căn phòng.

Xuyên qua hành lang dài, Bạch Liễu có thể nghe thấy rõ ràng tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng cười điên cuồng của người trong phòng, qua lớp cửa giấy mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người bên trong đang đập mạnh đầu xuống đất, hoặc đang cười haha và cởi thắt lưng ra buộc thành một cái thòng lọng rồi tự quấn vào cổ mình, thì thầm cầu nguyện:

"Chết thì tốt rồi, Tà Thần đại nhân mau chọn tôi làm tế phẩm đi mà, năm nay tôi muốn chết."

Chẳng mấy chốc, 3, 4 bóng người bước vào phòng khách để ngăn những người này đang tự cắt cổ hoặc tự tử, tiếng khóc và tiếng cười điên loạn của họ hòa quyện vào nhau trở nên thê lương thảm thiết:

"Tôi chưa đau khổ đủ sao! Tại sao Tà Thần đại nhân lại không chọn tôi!"

Người hầu nhỏ cúi đầu dẫn Bạch Liễu bước nhanh trên hành lang, đi được một đoạn thấy Bạch Liễu không đi theo kịp thì cậu ta quay đầu lại tìm, trùng hợp nhìn thấy tình hình trong phòng thì quay mặt đi chỗ khác, trên mặt nở nụ cười miễn cưỡng:

"À đúng rồi, Bạch Lục, anh vẫn chưa biết, hiện tại mỗi tế phẩm đều có 3, 4 người phụ trách huấn luyện canh giữ. Thời điểm anh đến thì chỉ có một người, nhưng sau này tế phẩm hư hỏng càng lúc càng nhiều nên phải tăng cường người canh giữ, mọi người chạy trốn hay tự sát khó hơn trước nhiều rồi."

"Bọn nhỏ tế phẩm sống ở đây rất... hâm mộ anh." Người hầu nhỏ thì thầm nói, "Được chọn làm người thừa kế của Tà Thần nên không cần làm vật hiến tế nữa."

Nói xong, người hầu nhỏ cúi đầu tiếp tục đi về phía trước: "Đi theo em, anh không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, đừng nhìn bọn họ."

Đi qua dãy hành lang dài uốn lượn, cuối cùng người hầu nhỏ cũng dẫn Bạch Liễu đến một căn phòng cũ kỹ, tấm biển gỗ bên cạnh căn phòng ghi chữ 【 Kitahara Ryota 】, người hầu nhỏ nhón chân gỡ tấm biển gỗ đó xuống rồi thay bằng một tấm biển khác.

Bạch Liễu nhìn tấm biển đã được thay thế thành 【 Mifune Bạch Lục 】.

"Đây là bảng tên anh dùng trên nhà thuyền lúc còn là tế phẩm, may là em vẫn giữ lại, hôm nay lấy ra dùng."  Kitahara Ryota vừa lải nhải vừa mở cửa, hơi ẩm khổng lồ trong phòng tràn vào ập vào mặt, "Đây là phòng của em, nếu anh muốn nghỉ ngơi ở đây thì em sẽ thay bảng tên phòng thành của anh."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.