Chương 475 – Em không thấy xấu hổ khi đi cùng Lục Dịch Trạm à?
📚 "2h chiều nay khai mạc đại hội động viên, chúng ta sẽ học sớm hơn bình thường nửa tiếng, dành ra 20 phút giảng lại bài thi, sau đó các em nghỉ ngơi 10 phút rồi xuống tham gia đại hội là vừa." Hứa Vi ngẩng đầu, cô ta dường như không thấy Bạch Liễu đang đứng lẳng lặng ở đó, chỉ ân cần nói với các học sinh còn lại, "Gần đến tháng 5 rồi, thời tiết nóng nực lại phải đứng 2, 3 tiếng đống hồ liên tục, trước khi xuống các em nhớ uống một ít nước kẻo bị say nắng nhé."
"Được rồi, bây giờ mở bài thi ra."
Ngày mùa hè nắng chói chang như thiêu đốt, ve sầu kêu rả rích, Bạch Liễu ngồi ở vị trí thứ ba từ hàng cuối cùng đếm ngược lên, bên tay trái hắn là cửa sổ, quay đầu lại có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.
Cửa sổ hé mở chỉ một tí tẹo, rèm vải trắng bị gió thổi phất phơ nhè nhẹ, Bạch Liễu mặc một chiếc áo sơ mi trắng kiểu học sinh và quần tây đen, hắn rũ mắt xuống, lười biếng dựa vào rèm cửa, thản nhiên lật bài kiểm tra tiếng Anh, rèm vải phía sau hắn mờ ảo như một bức nền sương mù.
Cổ áo sơ mi trắng của Bạch Liễu cũng bị gió nóng thổi bay nửa che nửa hở đôi môi dưới nhợt nhạt của hắn, mái tóc lòa xòa trên trán ướt đẫm mồ hôi, tán cây lá rộng che bóng râm bên ngoài xuyên qua cửa sổ rơi vào lông mi Bạch Liễu, phản chiếu chùm sáng vụn vặt nhảy nhót trên khuôn mặt hắn.
Dường như ý thức được có người đang nhìn mình, Bạch Liễu nhướng mi, liếc nhìn Hầu Đồng đang quay nương theo tờ bài thi lén lút nhìn hắn, có vẻ hắn cảm thấy thú vị, cong mắt cười mỉm, dùng khẩu hình nói: "Vừa rồi cám ơn cậu, lớp trưởng."
Sắc mặt Hầu Đồng lập tức đỏ lên, cô quay đầu lại ôm ngực hít sâu, đập mạnh tay lên bàn học.
Mịa nóa, đẹp trai quáaaa! Nhất định phải cua được cậu ấy!
"Buổi học hôm nay chỉ có vậy thôi." Hứa Vi quét mắt nhìn hành động nhỏ của hai người, sắc mặt tối sầm lại, bóp chặt giáo án trên bục giảng, "Bạch Liễu, đến văn phòng với tôi."
Hứa Vi nói xong cũng không quay đầu lại, dẫm lên giày cao gót lộp cộp rời đi.
Vài nam sinh đi ngang qua Bạch Liễu cười ha hả: "Ghiền nghe giảng đạo hả thằng mồ côi?"
"Mày mà chăm chỉ học hành thì đâu đến nỗi lần nào cũng bị cô phạt ~ đừng để nhà nước và xã hội uổng công giúp đỡ mày vậy chứ ~"
"Biến!" Hầu Đồng đập bàn đứng lên, cô trừng mắt nhìn đám học sinh kia, "Mấy người nói nhiều thế không biết chán à! Lải nhải nữa thì lần sau tôi tặng cho mỗi người một bóng vào đầu!"
Hầu Đồng là tay đập trong đội bóng chuyền, cô cao ráo, xinh đẹp lại thêm gia thế tốt nên được rất nhiều nam sinh hâm mộ mơ ước.
Nhưng Hầu Đồng thật sự quá cay nghiệt, cô không chỉ độc mồm độc miệng mà nam sinh trung học bình thường cũng không thể nào đánh bại Hầu Đồng luyện tập quanh năm, lực tay của cô mạnh vô cùng, đến mức có thể đập thẳng mặt đám nam sinh vừa rồi dễ như bỡn, có lần cô còn đập bóng vào đầu một nam sinh đứng gần sân bóng chuyền tán tỉnh cô khiến cậu chàng phải nhập viện cấp cứu.