Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 431: Làm đề thi đại học dưới đáy hồ




Chương 502 – Làm đề thi đại học dưới đáy hồ

Edit: Hằng  Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

11 giờ 45 phút tối, ngoài cổng sắt lớn trên núi.

Bàn tay cầm chìa khóa mở cửa của Bào Khang Nhạc run lẩy bẩy, dù biết chắc hiệu trưởng đã sai bảo vệ đi rồi nhưng cậu ta vẫn nhìn dáo dác xung quanh, chìa khóa thọc cả chục lần trầy trật mãi mới khớp vào lỗ khóa.

"Cộp."

Khoảnh khắc ổ khóa rơi xuống đất, Bào Khang Nhạc sợ hãi nhảy dựng lên, cậu ta quay lại nhìn Bạch Liễu đang đi theo sau mình, lắp bắp: "Mở .. mở rồi."

"Vậy thì vào thôi." Bạch Liễu rất bình tĩnh, hắn dứt khoát đẩy cửa sắt ra, bước lên cầu thang đi vào đường núi.

Bào Khang Nhạc chưa từng đến đây bao giờ, cậu ta rụt rè loạng choạng theo sau Bạch Liễu về phía trước.

Trên núi xanh hóa rất tốt, khắp nơi đều có cây cối rậm rạp che bóng, đủ loại bóng dáng chuyển động nhất thời khiến Bào Khang Nhạc giật mình nhảy dựng, chưa đến hồ thi đại học mà sắc mặt cậu ta đã trắng bệch.

Bạch Liễu mặc kệ Bào Khang Nhạc đang co rút phía sau, hắn nhìn theo biển báo đường một lúc rồi tiếp tục đi, chẳng mấy chốc tầm nhìn trước trống trải hẳn, trước mặt hai người họ xuất hiện một mặt hồ phẳng lặng.

Vầng trăng phản chiếu sáng ngời trên mặt hồ trong lành dịu dàng, gió đêm mát rượi thổi qua những chiếc lá tàn rơi trên mặt hồ, tạo nên từng lớp gợn sóng đánh tan vầng trăng thành từng mảnh. Nếu không có truyền thuyết kinh dị về hồ thi đại học thì rõ ràng nơi này là một khung cảnh yên tĩnh và đẹp như tranh vẽ, đáng lẽ phải thu hút các cặp đôi yêu nhau chứ không phải các em học sinh trung học đang bị ám ảnh bởi thi cử.

Nghĩ đến những điều khủng khiếp ẩn giấu dưới đáy hồ, Bào Khang Nhạc nuốt nước bọt, cậu ta trốn sau Bạch Liễu, không dám đối diện thẳng với hồ nước xinh đẹp này.

Giọng điệu Bạch Liễu bình thản như mặt hồ: "Tới rồi."

"Cậu định đánh cuộc gì với tôi?"

"Đánh .. đánh cuộc." Bào Khang Nhạc nhìn mặt hồ sâu không thấy đáy, bắt đầu lắp ba lắp bắp, "Chờ đến lúc 12 giờ ánh trăng chiếu vào giữa hồ, chúng ta đánh cuộc xem ai là người nhìn thấy đề thi đại học và hoàn thành nó trước dưới đáy hồ."

Sắc mặt Bạch Liễu tĩnh lặng không gợn sóng: "Được."

Cùng lúc đó, khu ký túc xá nam dành cho học sinh xuất sắc.

Lục Dịch Trạm thận trọng áp sát tường chuồn ra khỏi ký túc xá, anh tránh né một số vị trí giám sát trong hành lang một cách quen thuộc, sau đó trèo qua bức tường từ bếp sau ở tầng một của ký túc xá.

Tối nay anh sẽ lặn xuống đáy hồ thi đại học lần nữa để xem có thể thu dụng đạo cụ đề thi tuyển sinh đại học hay không.

Lúc Lục Dịch Trạm trèo qua tường thành công để "vượt ngục", vừa nhảy được xuống đất trốn thoát khỏi tòa nhà ký túc xá bị khóa, định thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay lúc quay đầu lại, vẻ mặt anh như muốn đông cứng ngay lập tức.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.