Chương 335: Muốn lấy mạng của cô Mười giờ đêm, Lâm Hương Giang ra khỏi cao ốc tập đoàn nhà họ Nguyễn, làm việc cả một ngày, mệt muốn chết đi được. Bây giờ cô mới thật sự cảm nhận được Hà Tuấn Khoa quản lý một công ty lớn như: vậy mệt đến nhường nào. Bây giờ cô còn kêu anh giúp cô cùng quản lý công ty nhà Nguyễn, càng nghĩ thì càng thấy có lỗi với anh. Nói thật thì, nếu không phải anh thì cái công ty này một mình cô không thể nào quản lý hết được, giao vào trong tay cô thì chỉ có nước phá sản mà thôi. *Ừm? Em đến cổng rồi, xe của anh lập tức đến liền đúng không? Được, chờ em” Cô vừa đi ra ngoài vừa nói với Hà Tuấn Khoa ở đầu dây điện thoại bên kia.
Máu tươi chảy ra từ bụng của cô, giờ phút này cô mới cảm nhận được một cơn đau đớn xé ruột xé gan, nhưng đối phương vẫn không có ý định bỏ qua cho cô, căn bản là muốn mạng của cô ngay bây giờ! Cô che bụng lùi về sau từng bước, trong lòng sợ hãi nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, lạnh lùng thấp giọng quát: “Ai sai anh đến đây? Giết người phải đền mạng anh không biết sao?” Đây chính là tên sát thủ, tuyệt đối không phải tội phạm trộm cắp như bình thường, bởi vì anh ta muốn lấy mạng của cô. Đối phương vẫn không lên tiếng, muốn đi nhặt con dao găm dưới đất lên để tiếp tục tấn công cô! Lâm Hương Giang theo bản năng muốn trốn đi, cách đó không xa có một luồng đèn xe chiếu thẳng đến bên này, cô xoay mặt nhìn lại, nhận ra được chiếc xe kia. “Tuấn Khoa, cứu em…” Cô nhịn đau chạy về phía chiếc xe, nhưng bởi vì bị thương nên chạy không được nhanh. Sát thủ thấy có xe đến, không thể tiếp tục ở lại đây, nhặt con dao găm dưới đất lên quay người bỏ chạy mất hút. Hà Tuấn Khoa ngồi trong xe nhìn thấy rõ chuyện khác thường, xe dừng lại lập tức đi xuống xe. Lâm Hương Giang nhào vào lồng ngực của anh, hơi thở hổn hển: “Tuấn Khoa, có người muốn giết em…” Hắn đỡ lấy cô, cúi đầu lại thấy bàn tay đang ôm bụng của cô dính toàn là máu, thân hình cao lớn bị chấn động mạnh! Ánh mắt hung ác liếc nhìn về phía kẻ xấu kia bỏ chạy, lạnh lùng ra lệnh: “Hoài Vũ, bắt người về đây!” Dứt lời anh lập tức ôm Lâm Hương Giang lên quay người đi về xe, nói với tài xế: “Đến bệnh viện! Ngay lập tức!” Ở bệnh viện, Lâm Hương Giang nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu. Hà Tuấn Khoa ngồi trên băng ghế dài ở hành lang, gương mặt đẹp trai lạnh lùng. Một tiếng sau khi Lâm Hương Giang được đưa vào phòng cấp cứu, Hoài Vũ quay về báo cáo: “Tổng giám đốc Hà” “Bắt được người chưa?” Giọng nói của Hà Tuấn Khoa lạnh lẽo, anh muốn nhìn thử xem là tên chán sống nào dám làm người phụ nữ của anh bị thương, anh muốn lột da kẻ đó! Hoài Vũ gật đầu: “Bắt được rồi, nhưng đã tự sát” Ánh mắt của Hà Tuấn Khoa cứng lại: “Xảy ra chuyện gì?”