Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời

Chương 318: Chương 318




Bước cuối cùng, vẽ lại tế bào quan sát được dưới kính hiển vi.

Lâm Tiếu vẽ không đẹp lắm, nhưng giáo viên Sinh học nói hình vẽ sinh vật không cần đẹp, cần phải chân thật và chính xác.

Cô quan sát kính hiển vi, vẽ một tế bào, rồi lại quan sát kính hiển vi, vẽ tiếp một tế bào.

Sau đó giáo viên Sinh học đi qua bảo cô: “Em không cần vẽ nhiều thế đâu, chỉ cần vẽ một tế bào là được rồi.”

Lâm Tiếu dạ vâng một tiếng.

Giáo viên Sinh học rất dịu dàng với Lâm Tiếu, nhưng với những bạn học sinh khác thì chưa chắc vẫn dịu dàng như thế.

Có một bạn học sinh vẽ theo hình tế bào thực vật trong sách, bị giáo viên Sinh học bắt tại trận: “Em đang vẽ hình ảnh quan sát được từ kính hiển vi hay đang vẽ hình ảnh quan sát được từ trong sách Sinh học thế?”

“Hình ảnh quan sát được từ sách Sinh học không cần vào phòng thí nghiệm cũng có thể vẽ được.” Cô ấy cảnh cáo: “Nếu còn để cô bắt gặp được ai làm như vậy thì sau này không cần vào phòng thí nghiệm nữa.”

Các bạn học sinh rụt cổ, không dám tái phạm.

Một lát sau, trong phòng thí nghiệm yên tĩnh, Lý Dương Trạch giơ tay lên: “Cô ơi, kính hiển vi của bọn em không thấy được tế bào.”

Giáo viên Sinh học bảo: “Để bạn khác thử xem.”

Lý Dương Trạch nói: “Cả bốn người bọn em đều đã thử rồi ạ.”

Giáo viên Sinh học sải bước đi qua điều chỉnh giúp nhóm Lý Dương Trạch, chỉ nửa phút sau, cô ấy thẳng lưng lên: “Chẳng phải được rồi đây sao?”

Chuông hết tiết vang lên, vẫn còn rất nhiều nhóm chưa hoàn thành, giáo viên Sinh học nói: “Cô cho các em thêm năm phút nữa, nhanh tay lên.”

Bình thường dạy quá giờ học sinh luôn than vãn, lần này dạy quá giờ các bạn ấy lại mừng như điên.

Năm phút sau, các học sinh học tiết thí nghiệm tiếp theo đứng ở cửa phòng thí nghiệm, giáo viên Sinh học không cho thêm thời gian, bèn thúc giục: “Các em trả kính hiển vi về nguyên trạng, để tất cả vật dụng lại vị trí cũ.”

Sau khi chỉnh kính hiển vi về nguyên trạng, thành viên các nhóm giơ tay lên, giáo viên kiểm tra xong mới được phép rời phòng thí nghiệm.

Các học sinh lần lượt ra khỏi phòng thí nghiệm, chuông báo tiết học kế tiếp đã vang lên, lớp học tiết thí nghiệm tiếp theo bước vào phòng thí nghiệm đúng lúc chuông reo.

Phòng thí nghiệm không ở cùng toà nhà với phòng học, khoảng cách còn rất xa, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn ba chân bốn cẳng chạy về phía phòng học.

Nhóm của Lâm Tiếu đã điều chỉnh kính hiển vi về trạng thái ban đầu từ sớm, nhưng giáo viên Sinh học mãi không chịu kiểm tra nhóm của họ trước, Lâm Tiếu giơ tay mỏi mòn cô ấy mới đi qua.

Chính vì mất thời gian nên tiết sau đã đến muộn.

May là không chỉ có một mình Lâm Tiếu đến muộn, có một nửa số học sinh trong lớp cô sau khi chuông reo mới chạy về lớp. Tiết này là môn chính trị, giáo viên chính trị biết họ về từ phòng thí nghiệm Sinh học nên cũng không bắt bẻ.

Tan học, trên đường về nhà, Lâm Tiếu kể thao thao bất tuyệt về việc mình đã làm thí nghiệm Sinh học như thế nào cho mẹ nghe.

Buổi tối sau khi anh trai về nhà, Lâm Tiếu lại kể thêm một lần cho anh.

Nhìn thấy dáng vẻ hớn ha hớn hở của Lâm Tiếu, Lâm Dược Phi sờ cằm hỏi: “Em thích Sinh học hả?”

Lâm Tiếu gật đầu thật mạnh: “Thích ạ.”

Cô nói ra lý tưởng thứ một trăm linh tám của mình: “Sau này em muốn làm nhà sinh vật học.”

Lâm Dược Phi nhớ mang máng sau này có cụm từ “bốn hố đen vũ trụ”, là bốn ngành học vừa khó lại vừa không kiếm được nhiều tiền. Anh đã quên mất có ngành gì, nhưng vẫn còn nhớ trong đó có ngành Sinh học. Bởi vì kiếp trước con của một gia đình bạn Lâm Dược Phi đã học ngành Sinh học, cha mẹ thường càm ràm là chọn sai chuyên ngành.

Nhưng nếu Lâm Tiếu thực sự thích thì cũng chẳng sao. Lâm Dược Phi nghĩ, nếu như anh có thể tiếp tục làm việc thuận lợi thì sau này sẽ không thiếu nhà, nếu Lâm Tiếu theo ngành Sinh học sẽ không có áp lực mua nhà, tiền lương thấp cũng đủ để chi tiêu hàng ngày.

Lâm Tiếu không hề biết rằng cô mới dùng kính hiển vi một lần, anh trai cô đã quyết định chuẩn bị cho cô một căn nhà.

Cô nhìn thấy lá rụng và cây cỏ ven đường, tò mò tế bào thực vật của lá và cỏ trông như thế nào nhỉ, chắc chắn sẽ khác với tế bào vỏ cà rốt, muốn vào phòng thí nghiệm xem tế bào thực vật của lá và cỏ qua kính hiển vi quá đi mất.

“Các em học sinh được cô gọi tên theo cô tới phòng thí nghiệm Sinh học.” Trong tiết tự học, giáo viên Sinh học và cô Dương chủ nhiệm cùng nhau bước vào lớp.

Lâm Tiếu là lớp trưởng nên đang ngồi trên bục giảng làm bài tập, vừa thấy giáo viên vào liền cầm vở bài tập đi xuống bục giảng, sau đó nghe giáo viên Sinh học gọi tên mình đầu tiên: “Lâm Tiếu.”

 

 

Cô ấy gọi tên mười hai bạn học sinh rồi dẫn họ đi đến phòng thí nghiệm Sinh học.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, ai cũng không biết phải đi làm gì.

“Cô ơi, bọn em tới phòng thí nghiệm làm gì thế ạ?” Lâm Tiếu hỏi ra vấn đề mà mọi người đều thắc mắc.

Giáo viên Sinh học trả lời: “Lát nữa tới phòng thí nghiệm rồi cô sẽ nói.”

Trên đường đi Lâm Tiếu cứ đoán đi đoán lại, phòng thí nghiệm là nơi làm thí nghiệm nên sẽ không làm những việc khác, giáo viên Sinh học định dẫn họ đi làm thí nghiệm mới ư? Có phải là quan sát tế bào của lá và cỏ không nhỉ?

Nghĩ vậy, Lâm Tiếu vô thức tung tăng bước đi.

Có khi nào niềm mong chờ của cô lúc nãy sẽ biến thành sự thật không?

Sau khi vào phòng thí nghiệm Sinh học, Lâm Tiếu dừng chân lại, biểu cảm trở nên ngạc nhiên. Cô không ngờ trong phòng thí nghiệm đã có các bạn lớp khác ngồi kín hơn một nửa số ghế, còn có hai giáo viên khác đang đứng bên cạnh.

“Các em tìm ghế trống ngồi xuống đi nhé.” Giáo viên Sinh học nói.

“Hôm nay cô gọi các em đến phòng thí nghiệm bởi vì tháng sau sẽ có một tiết học thí nghiệm Sinh học công khai. Cô đã chọn ba mươi sáu bạn từ ba lớp khác nhau, ba bạn sẽ thành một nhóm, tổng cộng là mười hai nhóm, đến lúc đó các em và giáo viên sẽ cùng nhau hoàn thành tiết học công khai này.”

“Các bạn lớp A1 là do cô chọn, các bạn lớp A2 và A3 do giáo viên Sinh học của lớp các em đề cử, nghe nói các em đều giỏi môn Sinh và thao tác thí nghiệm cũng tốt, cô tin rằng các em nhất định sẽ có biểu hiện rất tốt trong tiết học công khai.”

Biểu cảm trên mặt Lâm Tiếu càng thêm ngạc nhiên, cô quan sát các bạn khác trong phòng thí nghiệm, hoá ra các bạn vào phòng thí nghiệm trước cô không phải đến từ một lớp, mà là đến từ hai lớp khác nhau.

Tổng cộng ba mươi sáu bạn, được gộp từ ba lớp A1, A2 và A3.

Học sinh tiết công khai là ba mươi sáu bạn này, giáo viên dạy tiết công khai là giáo viên Sinh học của lớp Lâm Tiếu.

Trong tiết học công khai sẽ có lãnh đạo, giáo viên của trường và những trường khác, cùng với các lãnh đạo của Bộ Giáo dục, lúc đó sẽ còn có đài truyền hình đến quay phim.

Sau đó Lâm Tiếu mới biết phòng thí nghiệm Sinh học mới xây của trường trung học số một hiện đang là phòng thí nghiệm duy nhất ở thành phố, thiết bị thí nghiệm cũng nhiều nhất và tốt nhất.

Vào tiết học công khai, ba học sinh sẽ dùng một kính hiển vi, trong những tiết học thí nghiệm thông thường bốn học sinh sẽ dùng chung một kính hiển vi, không phải trường nào cũng có nhiều kính hiển vi như thế.

“Một phần tiền mà trường trung học số một mua những chiếc kính hiển vi này là do cựu học sinh quyên góp, nên các em mới có nhiều kính hiển vi để dùng đấy.”

Rất nhiều trường còn chẳng có nổi phòng thí nghiệm Sinh học, chỉ có một hoặc hai chiếc kính hiển vi, giáo viên sẽ thao tác cho học sinh xem trong tiết Sinh học.

“Video quay lại tiết công khai của các em sẽ trở thành tài liệu học tập của những học sinh trường khác, vì vậy nên thao tác của các em nhất định phải đạt tiêu chuẩn.”

Nghe được những lời này, mọi người đều cảm thấy gánh trên vai mình nặng trĩu.

Tiết học công khai này rất quan trọng, giáo viên và các bạn học sinh cần phải tập đi tập lại nhiều lần trước khi tiết công khai chính thức bắt đầu.

Còn mười ngày nữa sẽ đến tiết công khai, vào tiết tự học mỗi buổi chiều Lâm Tiếu đều phải đi đến phòng thí nghiệm tập cả một tiết.

Kết quả là Lâm Tiếu không thể làm xong bài tập ở trường, mỗi ngày về nhà còn phải làm bài tập, thời gian cô chơi với Tiểu Hoàng ngày càng ít dần nên dạo này nó rất bất mãn với cô.

Lâm Tiếu lén nói với mẹ: “Con thấy hơi chán.”

Mỗi phân đoạn trong tiết học công khai đều đã được luyện tập trước, mỗi câu nói, mỗi câu hỏi của giáo viên Sinh học cũng đều được chuẩn bị sẵn.

Câu hỏi nào do học sinh nào trả lời, lúc trả lời câu hỏi phải nói gì, giáo viên cũng đều đã phân chia cho mọi người xong xuôi.

Lúc giáo viên đặt câu hỏi, các bạn học sinh đều phải nhiệt tình giơ tay, nhưng giáo viên sẽ gọi bạn nào đã được chọn trước, giáo viên biết, các bạn học sinh cũng biết.

Lâm Tiếu được chia cho hai câu hỏi, một câu mở đầu và một câu ở cuối.

Cô nói với mẹ: “Con nghĩ không cần phải luyện tập mỗi ngày đâu.”

Cô biết tiết học công khai rất quan trọng, nhưng có cần phải luyện tập tận tám lần không chứ? Tập khoảng hai ba lần là đủ rồi.

“Mẹ ơi, bây giờ con xé vỏ cà rốt đỉnh lắm đấy, lần sau nhà chúng ta ăn cà rốt, con sẽ dùng nhíp xé cho mẹ xem.”

Lâm Tiếu đang cầm nhíp, tay cực kì vững, một phát là xé xuống được ngay.

Lữ Tú Anh an ủi Lâm Tiếu: “Con nhìn kìa, con vẫn có tiến bộ đấy thôi.”

Lâm Tiếu than thở: “Kiểu tiến bộ này có giúp ích được gì đâu ạ.”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.