Tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì Lâm Tiếu đã quá quen thuộc rồi, cảnh tượng tương tự đã từng xảy ra rất nhiều lần. Nhân viên phục vụ và chủ quán cơm đều tặc lưỡi tán thưởng, mấy bàn thực khách xung quanh cũng đều nhìn sang, anh trai ra vẻ khiêm tốn, thật ra trong lòng vui đến mức sôi sục.
Người xung quanh đều đang khen Lâm Tiếu, Lâm Tiếu cũng không muốn không nói một lời nào, chỉ có thể đi theo anh trai cùng nở nụ cười khiêm tốn, nói một vài lời khiêm tốn.
Lâm Tiếu vừa nói chuyện, vừa ở dưới gầm bàn dùng mũi giày lén đạp anh trai.
Anh trai cũng thích khoe khoang quá, người xa lạ trước mặt đều muốn khoe khoang.
Mọi người đều đang khen Lâm Tiếu, Lâm Tiếu chỉ có thể buông đũa xuống, ở bên ngoài cô vẫn rất lễ phép. Nhìn thấy thức ăn trên bàn đều đang bốc lên hơi nóng, Lâm Tiếu bụng đói kêu vang lại không thể ăn, cô ghi hết món nợ này lên đầu anh trai.
Anh trai làm lỡ việc cô ăn thức ăn nóng hổi.
Có điều rất nhanh, Lâm Tiếu đã tha thứ cho anh trai. Bởi vì chủ quán cơm đưa cho bàn Lâm Tiếu một món thịt viên sốt tương đỏ: "Cô gái nhỏ được giải nhất."
Mặc dù Lâm Tiếu không rõ được giải nhất và thịt viên sốt tương đỏ có quan hệ gì, cảm thấy rùa nướng gần hơn một chút, có điều thịt viên sốt tương đỏ kho tàu ngon đến mức mỗi một miếng đều lớn bằng nắm đấm của trẻ con, dùng đũa tách ra, ngâm trong súp vô cùng ngon miệng.
Vì thế mà Lâm Tiếu ăn hơn nửa bát cơm.
Trên đường về quán trọ, Lâm Dược Phi lại hỏi một lần nữa: "Cảm giác hôm nay tham quan Đại học Thanh Hoa thế nào?"
Lâm Tiếu: "Cũng không tệ lắm."
Lâm Tiếu kể lại buổi tham quan chiều nay, trường học rất lớn rất đẹp, các giáo viên chuyên ngành cùng đàn anh đàn chị nghiên cứu sinh cũng rất tuyệt.
"Vậy em muốn đến Thanh Hoa sao?" Lâm Dược Phi không chờ được mà hỏi.
"Không nên vội vàng." Lâm Tiếu nói, cô còn chưa đến Đại học Bắc kinh và Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc đâu. Phải chờ sau khi cô tham quan xong một lần, so sánh thật kỹ, mới có thể đưa ra quyết định.
Lâm Dược Phi thở dài: "Hoặc là Đại học Thanh Hoa, hoặc là Đại học Bắc Kinh, Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc à, nếu em thật sự thích cũng được thôi."
Lâm Tiếu không hiểu vì sao anh trai không thích Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc: "Thế nhưng lớp thanh thiếu niên của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc được mở đầu tiên."
Đối với giáo dục trẻ em thiên tài, hoặc nói giáo dục trẻ em vượt trội, thì Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc luôn đi đầu cả nước. Năm 1978 Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc mở lớp thanh thiếu niên đầu tiên, đến năm 1985, các trường Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh, Đại học Giao thông Tây An mới lần lượt mở.
Lớp thanh thiếu niên của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc được mở trước Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh tám năm.
Lâm Dược Phi: "Bởi vì Đại học Thanh Hoa với Đại học Bắc Kinh rất nổi tiếng."
Trên thế giới này có rất nhiều người bình thường, tất cả mọi người sẽ đánh giá ca sinh viên Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh hơn mấy phần. Đương nhiên, Lâm Dược Phi biết em gái không quan tâm những thứ này, trên nhiều khía cạnh, Lâm Tiếu đều có tâm thế siêu phàm thoát tục.
Nhưng theo như anh, so sánh Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc với Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh, còn có một nhược điểm, đó chính là vị trí địa lý.
"Cho dù là trường đại học hạng hai ở Bắc Kinh thì cơ hội mở mang tầm mắt, cơ hội tìm kiếm việc làm sau này đều nhiều hơn." Huống chi là nổi tiếng như Đại học Thanh Hoa với Đại học Bắc Kinh.
Nếu để cho Lâm Dược Phi chọn, anh nhất định đã loại trừ Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc từ lâu.
Đứng ở góc độ cá nhân của Lâm Tiếu, Lâm Dược Phi muốn để em gái ở Bắc Kinh để mở mang tầm mắt nhiều hơn, đứng ở góc độ của cả gia đình, Lâm Dược Phi cho rằng Lâm Tiếu đi học đại học ở Bắc Kinh, có thể nhanh chóng ổn định cuộc sống ở Bắc Kinh.
"Chờ sau khi em ổn định cuộc sống ở Bắc Kinh là có thể dùng tên của em mua nhà ở Bắc Kinh."
Thập niên 90 điều kiện mua nhà ở Bắc Kinh rất quan trọng, khi giá nhà đất tăng cao, tài sản trong nhà lại có thể tăng thêm một khoản lớn.
Lâm Tiếu nghiêm túc nghe anh trai phân tích, gật đầu nói: "Em sẽ nghiêm túc cân nhắc."
Người thông minh suy nghĩ cẩn thận cũng khó tránh khỏi sai sót, kẻ ngu đần suy nghĩ cẩn thận tất cũng có thể có được ý kiến hữu ích.
Mặc dù anh trai ngốc hơn mình rất nhiều, nhưng Lâm Tiếu cảm thấy lần này anh trai phân tích vẫn có lý.
"Chờ em tham quan xong ba trường đại học, em sẽ cho yếu tố này vào để cân nhắc, đưa ra quyết định cuối cùng."
Lâm Tiếu tắm nước nóng trong quán trọ, lập tức cảm thấy cả người thoải mái.
Cô vốn cảm thấy không cần phải ngâm chân, nhưng chị Tiểu Vân đã rót giúp cô một chậu nước, Lâm Tiếu ngồi ở bên giường, cẩn thận từng li từng tí thò hai chân vào trong chậu, nước nóng lập tức bao trùm kẽ hở ở cả hai chân, cô phát ra một tiếng thở dễ chịu.
"Thoải mái quá." Lâm Tiếu cười tít mắt nhìn chị Tiểu Vân, nhiệt độ nước rửa chân mà chị Tiểu Vân rót rất vừa phải, không giống nước rửa chân mà mẹ rót cho cô, lần nào cũng có thể "luộc da lợn", hai chân Lâm Tiếu căn bản không thò vào được, chỉ có thể giẫm lên thành chậu, kiên nhẫn đợi nước rửa chân nguội.
Mẹ thấy vậy còn thúc giục: "Nhanh cho chân vào đi, đã không nóng nữa, để lâu lại nguội."
Lâm Tiếu nghi ngờ cảm nhận nhiệt độ của mẹ và mình không giống nhau, mẹ cảm thấy nhiệt độ nước rửa chân và nước tắm vừa phải, nhưng Lâm Tiếu đều cảm thấy rất nóng.
Có thể thật sự là như vậy, cô cảm nhận được bốn mươi độ cũng giống như mẹ cảm nhận được ba mươi lăm độ vậy. Mùi vị cô nếm thử cũng không giống mùi vị mẹ nếm, dù sao mẹ cũng có thể ăn mướp đắng mà mặt không đổi sắc, hương vị mướp đắng trong miệng mẹ nhất định không giống với hương vị trong miệng cô.
Vậy màu đỏ cô nhìn thấy, có phải sẽ là màu xanh lá cây trong mắt người khác không?
Nếu như màu đỏ cô nhìn thấy luôn là màu "x", màu đỏ người khác nhìn thấy luôn là màu "y", thì trong giao tiếp mọi người cũng hoàn toàn không thể phát hiện ra điểm không hợp lý, bởi vì mỗi lần nhìn thấy màu sắc như này đều sẽ dùng "Màu đỏ" để chỉ nó.
Sao có thể cảm nhận được thế giới mà người khác cảm nhận được chứ? Suy nghĩ của Lâm Tiếu càng bay càng xa, chị Tiểu Vân giúp cô tháo khăn quấn tóc cũng không phát hiện, cho đến khi tiếng ù ù của máy sấy tóc vang lên bên tai, từng đợt gió nóng thổi vào tóc Lâm Tiếu, Lâm Tiếu mới chợt lấy lại tinh thần.
"Chị Tiểu Vân, để em tự sấy tóc."
"Không cần, chị sấy khô tóc giúp em. Vừa rồi em suy nghĩ gì thế?"
Lâm Tiếu ngượng ngùng lắc đầu: "Không có, em chỉ lơ đãng thôi."
Chị Tiểu Vân giơ máy sấy tóc giúp Lâm Tiếu sấy khô tóc, ngay cả phần tóc giấu sau tai cũng được sấy khô và bồng bềnh. Hai chân Lâm Tiếu ngâm trong nước ấm, gió nóng của máy sấy tóc vù vù thổi lên đầu, từ đầu đến chân đều ấm áp, các lỗ chân lông trên toàn thân đều giãn nở dễ chịu.
Sau khi sấy khô tóc, chị Tiểu Vân lại dùng lược chải mượt tóc cho Lâm Tiếu, động tác vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, không có kéo đau da đầu của Lâm Tiếu một chút nào.
"Chị dâu và anh trai khác nhau, say này con sẽ biết." Lâm Tiếu nhớ tới lời mợ nói với cô trong lần gặp rất lâu trước đây. Lúc ấy mợ nói chuyện rất kỳ lạ, Lâm Tiếu không hiểu mợ có ý gì.
Nhưng hiện tại, Lâm Tiếu cảm thấy câu nói này rất đúng, chị dâu và anh trai thật sự không giống nhau.
Anh trai chắc chắn sẽ không sấy tóc cho Lâm Tiếu, khi tóc Lâm Tiếu ngắn, anh trai suốt ngày xoa đỉnh đầu Lâm Tiếu đến mức rối tung lên, sau đó Lâm Tiếu để tóc dài, cứ hơi một tí anh trai lại kéo b.í.m tóc của cô đau đến mức Lâm Tiếu nhe răng trợn mắt.
Chị Tiểu Vân dịu dàng hơn anh trai gấp trăm lần.
"Nhanh, nhân lúc đang ấm nằm vào đi." Chị Tiểu Vân vén chăn lên rồi nhét Lâm Tiếu vào trong chăn.
Lâm Tiếu cựa quậy nói: "Nước rửa chân của em…"
Chị Tiểu Vân đã nhanh nhẹn bưng chậu đổ đi, rửa sạch chậu nhựa rồi dựng vào tường.
Bản thân Thẩm Vân cũng nhanh chóng tắm một cái, từ sau khi cắt tóc, cô ấy cũng không còn ở lâu trong nhà tắm nữa. Thật sự không biết trước kia làm sao cô ấy có thể kiên nhẫn chăm sóc mái tóc dài tới eo nữa, hiện tại tóc Thẩm Vân dài một chút là lập tức khó chịu, sau khi cắt tóc thì gội và sấy đều rất thuận tiện.
Nhìn thấy Lâm Tiếu ngủ thiếp đi, Thẩm Vân không định sấy tóc nữa, tóc ngắn buông một lát là có thể khô.
Cô ấy đang chuẩn bị ngồi bên giường một lúc rồi nằm ngủ, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Lâm Tiếu: "Chị Tiểu Vân."
Thẩm Vân kinh ngạc nói: "Em vẫn chưa ngủ sao?"
Lâm Tiếu ở trong trong chăn lắc đầu: "Em chờ chị Tiểu Vân."
Thẩm Vân nhìn Lâm Tiếu nằm trong chăn với khuôn mặt đỏ bừng, cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy, chẳng trách Lâm Dược Phi luôn nhắc đến em gái, em gái ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, ai mà không thích chứ.
"Chị cũng tắm rửa xong rồi, mau ngủ đi." Thẩm Vân đưa tay kéo góc chăn giúp Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu mở to đôi mắt to tròn: "Chị Tiểu Vân, chúng ta trò chuyện một lúc đi."
Vì Lâm Tiếu vẫn chưa ngủ, nên Thẩm Vân mở máy sấy tóc, nhanh chóng sấy khô tóc, rồi cũng chui vào trong chăn.
"Em muốn nói chuyện gì?"
Lâm Tiếu suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Chị Tiểu Vân, ba trường đại học này, chị thích trường nào nhất?"
Câu trả lời của Thẩm Vân không khác Lâm Dược Phi lắm, Đại học Thanh Hoa với Đại học Bắc Kinh đều tốt, đầu tiên loại trừ Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc.