T PHÃO HÃI TRONG Má»T GIÃY
LÄng Tiêu nói xong, bầu không khà Äã trá» nên ngá»t ngạt tá»i ná»i không ai thá» ná»i.
Tất cả má»i ngưá»i nhìn ngưá»i sói cà ng ngà y cà ng phẫn ná», nhưng lúc nà y không ai dám ra mặt, ká» cả Äá»i trưá»ng cá»§a hai ngưá»i là Kiá»u Sâm, há» không vô tri, tất cả Äá»u mÆ¡ há» cảm nháºn ÄÆ°á»£c thá»±c lá»±c cá»§a ngưá»i sói.
Nhưng cÅ©ng có ngưá»i vô cùng lo lắng cho Du Tiá»u Mặc.
Du Bách và Du Lá» nhìn chằm chằm và o bóng lưng hắn, không cần xác nháºn, trong lòng há» Äã có Äáp án, Du Tiá»u Mặc trưá»c mắt chÃnh là ngưá»i mà há» ngà y nhá» Äêm mong.
âDu Tiá»u Mặc, tên ngá»c nà y!â
Du Bách nóng tÃnh Äá»t nhiên phá vỡ không khà quá»· dá» xung quanh, lá»n tiếng quát Du Tiá»u Mặc má»t câu, trong mắt lóe ra ná» khÃ, nhìn chòng chá»c và o Du Tiá»u Mặc Äang cá» rụt Äầu, thấy hắn hà nh Äá»ng như hoảng sợ vì bá» quát, lá»a giáºn trong lòng Du Bách cà ng bùng lên.
Vá» phần Du Lá» trầm á»n, anh không quát lá»n như Du Bách, chá» dùng ánh mắt tÄ©nh má»ch như Äầm lầy sâu thẳm nhìn Du Tiá»u Mặc, không nói má»t lá»i, cà ng khiến ngưá»i ta ná»i da gà hÆ¡n.
Du Tiá»u Mặc sá» cánh tay ná»i hết da gà da vá»t, quả nhiên há» Äã Äoán ÄÆ°á»£c, nhưng hắn không có dÅ©ng khà quay ngưá»i, hÆ¡n nữa hắn cho rằng trong tình hình hiá»n tại không thÃch hợp nói chuyá»n riêng.
âTiá»u Mặcâ¦â
Äúng lúc nà y, má»t giá»ng nói nghẹn ngà o yếu Äuá»i Äá»t nhiên Äáºp thẳng và o tim hắn.
Du Tiá»u Mặc tiếp tục ÄÆ°á»£c trải nghiá»m cảm giác chấn Äá»ng mãnh liá»t, là mẹ Du, lần Äầu tiên hắn nghe thấy mẹ gá»i tên mình vá»i tình cảm dạt dà o như thế, Äây là thứ mà trưá»c kia hắn vẫn mong Äợi mãi, nhưng tiếc là Äến chết cÅ©ng không Äợi ÄÆ°á»£c. Bây giá», khi Äã biến thà nh má»t ngưá»i khác má»i nghe ÄÆ°á»£c tiếng gá»i ấy, trong lòng hắn trà n Äầy chua xót, hắn không muá»n trải nghiá»m thêm lần nữa.
Sau lưng, mẹ Du thấy hắn chết sá»ng không chá»u quay Äầu lại, gương mặt bá» nưá»c mắt là m ưá»t nhòa toát lên vẻ Äau thương, hình như rất yếu á»t, ba Du Äà nh phải ôm chặt lấy bà .
Ngưá»i sói Äứng trên không trung nhìn thấy cảnh tượng nà y, ánh mắt lóe lên má»t tia sáng Äá», gã Äá»t nhiên liếc Lá»ch Hoà nh ra hiá»u, Lá»ch Hoà nh nháºn ÄÆ°á»£c tin tức, láºp tức ra lá»nh cho Äám áo Äen sau lưng, má»t Äám ngưá»i bất thình lình phát Äá»ng công kÃch, Äa sá» Äá»u áºp vá» phÃa ngưá»i cá»§a Du gia.
âMá»i ngưá»i cẩn tháºn!â
Kiá»u Sâm vẫn táºp trung cảnh giác và o Äám áo Äen, thấy chúng Äá»t nhiên Äá»ng thá»§, láºp tức lá»n tiếng cảnh báo, má»i ngưá»i Äã sá»m chuẩn bá», bá»i váºy không Äến mức luá»ng cuá»ng tay chân.
Bá»n gã áo Äen nhanh chóng lao vá» phÃa Du Lá» và Du Bách, thấy má»t kÃch không thà nh liá»n liá»u mạng xông tá»i, bá»n chúng Äá»u là khôi lá»i cá»§a gã ngưá»i sói kia, dù bá» thương cÅ©ng không cảm giác ÄÆ°á»£c.
Du Bách Äang phiá»n não vì Du Tiá»u Mặc không Äáp lại, bây giá» lại có kẻ tá»± dẫn xác tá»i cá»a, hung hÄng Äáºp má»t quyá»n, Äánh trúng má»t tên áo Äen, lá»±c không nhá», tên áo Äen kia chảy máu thất khiếu, bay tÃt ra xa rá»i ná»n mạnh xuá»ng ná»n nhà , tiếng xương cá»t gãy còn lá»n gấp bá»i.
Nếu như nói Du Bách là bạo lá»±c nóng, thì Du Lá» chÃnh là bạo lá»±c lạnh, âm thầm Äánh ngã má»t tên áo Äen, khi má»i ngưá»i ká»p phản ứng má»i phát hiá»n gã áo Äen bá» Du Lá» Äánh ngã còn thảm hại hÆ¡n, cá» Äã bá» vặn nát.
Du Tiá»u Mặc ban Äầu còn có chút lo lắng, bây giá» Äã im lặng.
Dù á» vá» diá»n cấp thấp như Trái Äất, nhưng tá»c Äá» tu luyá»n cá»§a Du Lá» và Du Bách hoà n toà n không thua kém gì ngưá»i á» vá» diá»n cao cấp, rõ rà ng là má»t xã há»i vÄn minh, nhưng há» còn tà n bạo hÆ¡n cả ngưá»i á» Äại lục Thông Thiên nữa, quả không há» gen cá»§a Du tá»c!
âPhu nhân, em chắc là mình không phải ÄÆ°á»£c nhặt vá» chứ?â LÄng Tiêu Äá»t nhiên nói vá»i hắn má»t câu như váºy.
Du Tiá»u Mặc: â⦠Không gạt anh, thá»±c ra em ÄÆ°á»£c ôm vá» Äó.â
LÄng Tiêu Äang Äá»nh nói thêm Äôi lá»i, gã ngưá»i sói không chá»u ÄÆ°á»£c cô ÄÆ¡n Äã chen và o, âm thanh vang lên, Äá»ng thá»i còn giáng má»t cú Äấm xuá»ng Äầu há», cú Äấm nà y khá»§ng khiếp hÆ¡n cá»§a Du Bách, mặt Äất Äã bá» ná»n vỡ thà nh má»t há» sâu cỡ ba bá»n mét.
Nhìn thấy cảnh nà y, suýt nữa thì Du Bách Äã khà n giá»ng kêu lên, nhưng khóe mắt Äá»t nhiên liếc qua, chẳng biết từ khi nà o, bóng ngưá»i mà cáºu quan tâm Äã thuấn di tá»i bên cạnh cây cá»t, quay lưng vá» phÃa há», không biết Äang tranh chấp gì vá»i LÄng Tiêu, như thá» bá»n há» không á» cùng má»t thế giá»i, Du Bách Äá»t nhiên cảm thấy lo lắng cá»§a mình quá vô Ãch.
âDu Bách, chuyên tâm chút!â Du Lá» Äá»t nhiên xuất hiá»n sau lưng Du Bách, giúp cáºu cản công kÃch cá»§a gã áo Äen, sau Äó má»i quay Äầu lại, âTiá»u Mặc bây giá»â¦ Äã không cần chúng ta lo lắng.â
Sá»± nôn nóng trên mặt Du Bách láºp tức sững lại, há» không ngu, ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng nhìn ÄÆ°á»£c hai ngưá»i Äã dám kiêu khÃch gã ngưá»i sói kia, nhất Äá»nh Äã nắm chắc, nhưng má»t trong hai ngưá»i ấy là Du Tiá»u Mặc, Du Tiá»u Mặc Äã ÄÆ°á»£c há» bảo vá» mưá»i tám nÄm, trong lòng cáºu, hắn vÄ©nh viá»
n là ngưá»i anh ngá»c nghếch cần ÄÆ°á»£c bảo vá», váºy mà giá» có ngưá»i Äá»t nhiên nói cho cáºu biết, con ngưá»i ngá»c ngá»c khi xưa Äã trá» lên lợi hại hÆ¡n cả mình, Du Bách cảm thấy rất khó chấp nháºn.
âDu Bách, nên nháºn rõ sá»± tháºt, bên cạnh Tiá»u Mặc Äã có ngưá»i khác.â Giá»ng nói bình tÄ©nh cá»§a Du Lá» lại vang lên, mang theo cảm giác nhẹ nhõm mà ngưá»i ngoà i không hiá»u ná»i.
Hai mắt Du Bách láºp tức Äá» lên, sao cáºu lại không biết, rõ rà ng quan há» giữa Du Tiá»u Mặc và nam nhân tên LÄng Tiêu kia không há» bình thưá»ng, chá» là cáºu không muá»n thừa nháºn thôi, ca ca ngá»c mà cáºu cẩn tháºn bảo vá» mưá»i mấy nÄm lại có ngà y không cần cáºu nữa, ngưá»i bên cạnh hắn lại trá» thà nh má»t ngưá»i Äà n ông khác, hoà n toà n thay thế vá» trà cá»§a cáºu.
Du Lá» không nói gì nữa, chuyá»n nà y cần Du Bách tá»± hiá»u rõ.
Bên kia, ngưá»i sói thấy má»t quyá»n cá»§a mình không Äánh trúng Du Tiá»u Mặc và LÄng Tiêu, nhưng cÅ©ng không thấy há» phản kÃch, cứ tưá»ng hai ngưá»i Äang sợ hãi, láºp tức giÆ¡ nắm Äấm lên ná»n xuá»ng, há»c viá»n Lôi Äình Äẹp Äẽ Äã bá» thá»§ng lá» chá», ai ngá» mục tiêu vẫn nhá»n nhÆ¡ ngoà i phạm vi tấn công, ngưá»i sói nóng tÃnh, quát hai bóng ngưá»i khoan thai vẫn Äang rảnh rá»i tranh luáºn kia: âLoà i ngưá»i, các ngươi chá» biết rụt Äầu như rùa sao?â
Vừa nói xong, hai ngưá»i cùng nhìn vá» phÃa gã.
Hai cặp mắt Äen nhánh không rõ cảm xúc, nhìn gã chằm chằm, âNgươi á»n lắm!â
Ngưá»i sói hoảng há»t, khi ká»p phản ứng liá»n thẹn quá hóa giáºn, gã lại có thá» sinh lòng e sợ vì hai tên ngưá»i tầm thưá»ng, nhất Äá»nh là ảo giác, Äá» chứng minh mình không sợ há», gã ngá»a lên trá»i hét lá»n má»t tiếng, má»t luá»ng khà thế mạnh mẽ triá»t Äá» bùng ná», láºp tức bao trùm cả há»c viá»n Lôi Äình, những ngưá»i Äang Äánh nhau ká»ch liá»t vá»i vã lùi lại.
Mặc dù biết thá»±c lá»±c cá»§a ngưá»i sói rất mạnh, nhưng trong lòng há» vẫn ôm má»t chút hy vá»ng, mãi tá»i giá» phút nà y má»i tháºt sá»± tin tưá»ng, quả nhiên ngưá»i sói Äã có chuẩn bá».
Trên sân trưá»ng, tất cả má»i ngưá»i nhanh chóng chia là m hai tá»p, Lá»ch Hoà nh dẫn ngưá»i cá»§a Lá»ch gia và Äám áo Äen lui vá» phÃa ngưá»i sói, trên mặt vô cùng Äắc ý, cà ng ngà y lão cà ng cảm giác lá»±a chá»n cá»§a mình quá chuẩn xác.
âTa nói lần cuá»i, thần phục ta hoặc chết.â Ngưá»i sói Äang quan sát há», cuá»i cùng phát ra má»t câu cảnh cáo.
âChá» má»t tên ngưá»i sói cÅ©ng muá»n leo lên Äầu chúng ta ư, mÆ¡ má»ng hão huyá»n!â Phó hiá»u trưá»ng cá»§a há»c viá»n Lôi Äình cưá»i lạnh rất không khách khÃ, giá» phút nà y ông má»i giá»ng má»t ngưá»i lãnh Äạo nghiêm túc, lá»i ông nói cÅ©ng Äại biá»u cho láºp trưá»ng cá»§a tất cả má»i ngưá»i.
âChá»§ nhân, nếu chúng Äã kiêu ngạo như váºy, giết hết chúng Äi, Äá» chúng táºn mắt thấy thá»§ Äoạn cá»§a ngà i.â Lá»ch Hoà nh nói, lão không muá»n ngưá»i sói bá» qua cho Äám ngà y, không Ãt những kẻ Äang Äứng á» Äây là kẻ thù cá»§a lão, và dụ như Du gia, mà cho dù không phải kẻ thù, Lá»ch Hoà nh cÅ©ng không muá»n chia xẻ quyá»n lá»±c vá»i há», má»t khi ngưá»i sói nắm giữ vá» diá»n nà y, gã sẽ là công thần lá»n nhất, Lá»ch gia cÅ©ng sẽ trá» thà nh gia tá»c siêu cấp sá» má»t vá» diá»n.
Có Äiá»u lão không biết, ngưá»i sói không há» nghÄ© như váºy, ná»i tình cá»§a những gia tá»c nà y không tá», hÆ¡n nữa bây giá» gã Äang thiếu nhân thá»§ và tà i nguyên, cho nên nếu có thá», gã cà ng muá»n há» thần phục mình.
Nhá» tá»i chuyá»n nà y, ánh mắt ngưá»i sói táºp trung vá» phÃa Du Tiá»u Mặc và LÄng Tiêu vẫn Äang nhá» giá»ng nói chuyá»n, hai ngưá»i kia Äã chạm và o ranh giá»i cuá»i cùng cá»§a gã, Äã thế, gã sẽ dùng chúng Äá» khai Äao.
Du Tiá»u Mặc còn Äang quyết cãi cá» vá»i LÄng Tiêu, âEm cảm thấy, ngưá»i thá»±c sá»± ÄÆ°á»£c nhặt vá» là anh Äấy, Äà n ông sao có thá» mang bầu mưá»i tháng ÄÆ°á»£c, anh chá» có thá» ÄÆ°á»£c thai nghén bên ngoà i cÆ¡ thá».â Nói xong còn bà y ra biá»u lá» như tháºt.
â⦠Thai nghén bên ngoà i cÆ¡ thá» bằng nhặt ÄÆ°á»£c?â LÄng Tiêu cảm thấy kết luáºn cá»§a hắn tháºt má»i lạ, ÄÆ°Æ¡ng nhiên, là m má»t phu quân hợp cách, y rất phá»i hợp vá»i tiết tấu cá»§a phu nhân nhà mình.
Du Tiá»u Mặc láºp tức dùng giá»ng Äiá»u trẻ nhá» khó dạy mà nói: âSao anh lại ngá»c Äi rá»i, Äây là chân lý ÄÆ°á»£c em sáng tạo!â
LÄng Tiêu câm nÃn mất hai giây, âPhu nhân, hình như em Äang ÄÆ°á»£c má»t tấc lại muá»n tiến má»t thưá»c rá»i Äấy?â
Du Tiá»u Mặc cưá»i hì hì, vá» vá» vai y: âÄừng như váºy mà , ngẫu nhiên Äá» em thắng thế má»t lần thì sao chá», Äây là nghÄ©a vụ cá»§a anh, bằng không lần nà o cÅ©ng bắt em chá»u thiá»t hả, thân là nam nhân cá»§a em, anh phải rá»ng lượng má»t chút.â
LÄng Tiêu nói: âNếu ta phiá»n muá»n thì phải là m sao Äây?â
Ngón tay Du Tiá»u Mặc chá» qua hưá»ng khác, lia thẳng và o ngưá»i sói Äang có ý xấu, âNhìn Äi, chẳng phải á» Äây có sẵn má»t bao cát cho anh trút giáºn sao, em giải quyết Äám còn lại, còn cái con ná»a ngưá»i ná»a thú tá»± coi mình là sá» má»t thiên hạ nà y giao hết cho anh Äó, tên nà y da dà y thá»t thô, chá» anh má»i Äánh ÄÆ°á»£c thôi.â
LÄng Tiêu liếc nhìn ngưá»i sói, ghét bá» cà u nhà u: âPhu nhân, em Äá» mắt tá»i nó quá rá»i Äấy.â
Hai ngưá»i cà ng nói cà ng không kiêng ká», ngưá»i sói ná»i giáºn Äùng Äùng, cuá»i cùng không nhá»n ÄÆ°á»£c nữa, tiếng sói tru vang lên, chá» thấy bá» ngoà i cá»§a gã nhanh chóng thay Äá»i, cÆ¡ thá» cao lá»n còng xuá»ng, là n da thô ráp nhanh chóng má»c lên lá»p lông mà u Äen, khuôn mặt vuông cÅ©ng bá» lông bao phá»§, Äá»ng thá»i kéo dà i, biến thà nh mặt sói, trên lá»p lông Äó là má»t cặp mắt xanh lạnh lẽo, con sói âm tà n nhìn chằm chằm và o hai ngưá»i.
PhÃa dưá»i vừa vang lên má»t tiếng kinh hô, má»i ngưá»i nghe thấy ngưá»i sói phát ra tiếng gầm uy hiếp, sau Äó xông thẳng vá» phÃa Du Tiá»u Mặc, không Äầy hai giây Äã tá»i trưá»c mặt hắn, hà m rÄng sắc nhá»n má» lá»n như muá»n cắn xé hắn, Du Tiá»u Mặc nhảy dá»±ng lên la lá»n, sao không giá»ng suy tÃnh cá»§a hắn váºy!
âPhạm quy! Vì sao hết lần nà y tá»i lần khác Äá»u nhằm và o em?â
Ngay lúc ngưá»i sói sắp ngoạm Äầu hắn, Du Tiá»u Mặc vung tay lên, má»t quyá»n Äáºp trúng cái Äầu sói to tưá»ng, lá»±c không nhá», con mắt mà u xanh lục cá»§a ngưá»i sói Äá»u lá»i ra, bá»ch má»t tiếng, cả con sói to tưá»ng ngã quỵ dưá»i chân hắn, Äầu chúi xuá»ng Äất.
Ba Du và mẹ Du còn Äang sợ tá»i ná»i trái tim sắp nhảy ra ngoà i, hai chữ âcoi chừngâ kẹt ngay cá» há»ng, sững sá» nhìn con thứ hai vừa biá»n diá»
n tiết mục có tên âGiải quyết pháo hôi trong má»t giâyâ, ngưá»i sói mà há» coi như kẻ thù khá»§ng khiếp Äã ÄÆ°á»£c giải quyết như váºy, tá»c Äá» nhanh tá»i ná»i khiến há» tưá»ng những gì vừa xảy ra chá» là ảo giác.
âPhu nhân, em má»i là ngưá»i phạm quy!â
Khi tất cả chìm trong im lặng, giá»ng LÄng Tiêu bá»ng nhiên vang lên từ nÆ¡i xa xôi.