Từ vụ trên Đà Lạt tới nay thì cũng qua được hơn nửa năm. Tôi và Kiều Phương cũng đã lên lớp 12, năm cuối cùng của thời học sinh đáng nhớ. Chỉ mới có đầu năm học thôi mà chúng tôi đã phải lao đầu học như một cái máy để rồi vào kỳ thi cuối cùng thì có thể thi vào được trường mà chúng tôi ao ước. Nói đến mọi người sẽ nghĩ tôi sẽ chọn ngành nào, chắc chắn không ai có thể nghĩ rằng tôi một người có thể xem là thầy pháp nửa mùa lại có thể chọn một ngành liên quan đến khoa học nhiều như ngành IT hay thân thuộc hơn là Công Nghệ Thông Tin. Còn về Kiều Phương cô ấy chọn ngành Digital Maketing một ngành khá là hot hiện nay.
Tôi và Kiều Phương đều có quyết tâm chung là thi được vào trường mình mong muốn tại thành phố Hồ Chí Minh và vào đó học đại học cùng nhau. Vì như vậy nên chỉ mới bắt đầu năm 12 chúng tôi đều lao đầu vào học hành. Cũng vào đầu năm 12 này tôi lại có một niềm vui bất ngờ. Vào một ngày học bình thường vào đầu năm học, cả lớp chúng tôi được biết rằng, lớp sẽ có một học sinh mới chuyển tới, cả lớp cũng bất ngờ lắm, vì trường hợp có học sinh mới chuyển vào khá là hiếm đối với khối lớp 12 chúng tôi. Tôi cũng rất tò mò không biết học sinh mới là ai đây, là nam hay nữ, nếu nữ có xinh không (thắc mắc của hầu hết mấy đứa con trai trong lớp). Hôm đó tôi với Kiều Phương cũng đang thảo luận về vấn đề này. Ngay lúc ấy thì thầy giáo chủ nhiệm đi vào, đây là thầy giáo chủ nhiệm mới của lớp tôi, thầy Trình, thay cho bà cô giáo cũ mắc dịch kia. Đi theo sau thầy Trình là một bạn học nam, khá mập mạp, mặt hơi bị ngông nghênh, nhìn mặt hắn kiêu ngạo vãi linh hồn mặc dù hắn béo. Rất nhiều đứa trong lớp đều phì cười với hình ảnh này của cậu ta, còn tôi tuy cũng mắc cười, nhưng tôi lại cảm giác tên béo này hơi quen quen. Sao mà giống với …
Trong lúc tôi chưa kịp suy nghĩ tới người bạn học này là ai mà nhìn quen quen thì một âm thanh lớn tiếng, vang vọng và mang theo vẻ mừng rỡ đánh thức tôi để tôi trở lại thực tại.
"Hey Thiên! phải mày không Thiên!"
Tên mập mạp lúc nãy còn đứng trên bục giảng với thầy Trình không biết từ bao giờ đã xuất hiện trước mặt tôi làm tôi giật hết cả mình. Tôi và cả lớp đều ngơ ngác trước động thái của tên mập này, kể cả thầy giáo, tôi còn thấy được miệng của thầy ấy giật giật. Lúc này thì tên mập lại dồn dập lên tiếng: