Việt Nam Diệt Quỷ Ký

Chương 13: CHƯƠNG Sâu Trong Bệnh Xá




Tôi ngồi thở một chút, sau đó liền cố gắng lấy lại chút tinh thần, mặc dù có chút thoái ý nhưng mà cứu người quan trọng. Theo tôi lúc đó nghĩ rằng, thấy người mà không cứu thì đằng nào cũng bị ông nội răng dạy một phen, và tôi không thích nhất chính là bị răng dạy nên dù thế nào cũng cố gắng một chút, đến khi nào mà chắc chắn khả năng của mình không cứu được mới buông tay.
Tôi đứng dậy và bước tiếp về phía trước, những phòng còn lại trên hàng lang tầng 2 này cũng không có gì đáng để chú ý, toàn là phòng bệnh. Riêng chỉ có một phòng là tôi có để ý nhiều nhất, đó là một căng phòng ở cuối cùng của dãy hàng lang, nó được khóa lại kĩ càng bằng một chiếc khóa to tướng, không biết có gì trong đó mà trước khi bỏ đi họ phải khóa nó kĩ lại như vậy.
Tôi còn ngửi được mùi không lành từ căn phòng này thoát ra. Tính tò mò lúc này lại trỗi dậy và thôi thúc tôi bật luôn cửa căn phòng đó ra mà xem nó có gì bên trong, nhưng tôi đã kìm lại được. Thứ nhất nhìn là biết căn phòng này khá nguy hiểm, theo như trong phim thì mấy căn phòng có cái khóa to như vậy đều không lành, nhất là trong khung cảnh bệnh xá bỏ hoang này. Thứ hai thì hiện tại cứu người quan trọng hơn, trong lúc tôi để ý xung quanh thì tiếng kêu cứu từ bên dưới vọng lên đã nhỏ dần.
Tôi đi tới cầu thang, cầu thang ở bệnh xá này cũng khá lạ, nó là thang hình xoắn ốc. Thật khó hiểu, bình thường ở những nơi như bệnh xá thì thường không nên làm loại cầu thang này vì diện tích nó khá nhỏ, bất tiện cho việc di chuyển nhiều người, và gấp gáp. Vậy tại sao nơi đây lại làm chứ, thật bất thường, từ khi bước chân vào căn bệnh xá này, tôi đều thấy mọi thứ khá là không đúng cho lắm. Quay lại chuyện chính thì cầu thang loại này được đặt ở đây có lẽ có ý nghĩa đặc biệt nào đó, như tiết kiệm diện tích chẳng hạn - tôi tự suy nghĩ ra một số lý do hợp lý để chấn an bản thân, vì vừa nãy sau khi đối mặt với con quỷ y tá kia tôi đã thấy hơi run trong lòng rồi.
Tôi bước từng bước xuống cầu thang, cầu thang này có vẻ được làm bằng đá nên thành ra dù bỏ hoang phế nhiều năm nhưng vẫn còn rất chắc chắn. Càng bước xuống phía dưới thì không khí ở xung quanh càng trở nên lạnh hơn, cái cảm giác này như là cái cảm giác mà bạn bước chân vào một hang động đá vôi vậy, mát lạnh. Nhưng đó là trong động đá vôi, còn ở đây cái cảm giác đó cũng là mát lạnh, nhưng nó lạ lắm. Nó không sản khoái, mà nó mang lại loại cảm giác nổi gai ốc, buốt từng đốt sống lưng, rùn mình từ chân chạy tới lên sọ não, cảm giác tê cả da đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.