Ngay khi cái mùi thuốc sát trùng ấy xộc lên mũi, tôi đã bật dậy, giơ thanh kiếm đồng tiền của mình lên phía trước, vào ngay tư thế phòng thủ bởi vì tôi biết sau cái mùi này sẽ suất hiện một số thứ không được sạch sẽ. Và đúng như tôi nghĩ, ngay sau khi tôi vừa vào thế thì tôi liền thấy được phía trước cửa căn phòng mà tôi và Bảo mập đang ở, có một cái bóng vừa lướt qua. Đến cả tôi có chuẩn bị tinh thần kĩ càng trước đều hơi giật mình thì khỏi nói tới Bảo mập, cái tê này thậm chí còn hét lên một tiếng sau đó ôm chặt cái tủ vừa mới đè lên chân của hắn xong.
Tôi với Bảo mập vẫn đang chờ xem có ai xông vào hay không nhưng không, không có thứ gì xông vào cả, mọi thứ dường như rơi vào tĩnh lặng, như chưa hề có bất cứ chuyện gì xảy ra.
"Này…. Này, tại sao không có gì xảy ra vậy" - Bảo Mập run run nói.
"Tao cũng đang thắc mắc đây" - Tôi trả lời
Thật sự thì trường hợp này dù cho tôi lúc ấy đã theo ông nội đi khắp nơi thì cũng có chút không hiểu tại sao lại như vậy. Chẵng lẽ con quỷ nó lại xuất hiện vờn qua chúng tôi một chút rồi đi, không làm gì, quá bất hợp lý. Nhưng chẵng lẽ căn phòng này có gì đó dị thường mà nó không thể tiến vào sao. Nếu như cái bóng trắng đó tiến vào trong phòng thì còn dễ nói, nhưng nó như vậy cứ như là mèo vờn chuột thật là khó chịu. Tôi cũng không có bỏ xuống cảnh giác, trong trường hợp này thì nếu mà chúng ta mất tập trung một chút thì có thể đi về miền cực lạc ngay.