Cuộc sống của tôi sau khi gặp lại Bảo Mập cũng thay đổi, tôi không chỉ có Kiều Phương ở bên mà còn có thêm một người bạn thân khiến cho những tháng ngày cuối cùng của năm cấp 3 của tôi trở nên tích cực hơn đôi chút.
Một ngày cũng như mọi ngày, sau khi tan học tôi chở Phương về, còn Bảo Mập hắn ta đi xe theo phía sau vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, chúng tôi ghé qua quán chè gần trường làm một cốc chè ngọt mát lạnh để xua đi những áp lực của những cô cậu học sinh cuối cấp, đương nhiên là không quên tám chuyện với nhau về những gì đang xảy ra trong trường lớp rồi.
Đang ngồi ăn chè hóng mát thì chúng tôi nghe được bàn bên cạnh có một nhóm cũng là học sinh cùng trường với chúng tôi, đang kể chuyện gì đó rất sôi nổi.
“Này bọn mày biết gì không trường mình hiện tại có gì đó lạ lắm” - một bạn nữ trong đó nói
“Chuyện gì, chuyện gì mà lạ” - Có những người xung quanh tò mò và bọn tôi không ngoại lệ, cùng với những người đó, chúng tôi ngồi bên cạnh cũng lắng tai lên mà nghe ngóng tình hình.