Đúng lúc tôi chưa biết nên làm gì thì bà ta quay đầu lại, chỉ thấy khuôn mặt bà ta trắng bệch, đôi mắt chỉ toàn lòng trắng, ngũ quan thì vặn vẹo. Trông vô cùng nanh ác và quỷ dị, bà ta còn đang cười âm hiểm mà nhìn tôi. Nhìn thấy bà ta như vậy tôi liền kinh sợ kêu lên, quả nhiên bà ta đã bị quỷ nhập vào thân rồi. Vì lúc này tôi đang đứng rất gần với bà ta, nên khuôn mặt kinh dị của bà ta đang ghé sát gần với khuôn mặt của tôi, tôi sợ hãi không kịp lùi lại, phản ứng tự nhiên tôi liền lập tức vung tay đấm vào mặt của bà ta một cái. Có lẽ đối phương không hề ngờ rằng, không những tôi không hề bị dọa sợ mà còn dơ tay t·ấn c·ông bà ta trước. Cho nên b·ị đ·ánh một quyền này của tôi bà ta đã lùi lại mấy bước. Tôi nhìn sang đám đông và thấy rằng tất cả mọi người đều đang kinh sợ nhìn tôi, họ không thể ngờ được rằng tôi dám đánh cả giáo viên. Tôi liền vội vàng kêu lên:
"Mọi người mau đến giúp tôi, cô giáo đã bị quỷ nhập vào người rồi."
Không ngờ nghe thấy tôi hô lên như vậy, tất cả mọi người đều đứng c·hết chân tại chỗ, chẳng ai dám chạy lại giúp tôi cả. Cũng đúng vào lúc đó, cô giáo lúc này đã bị quỷ nhập vào người bắt đầu mở miệng ra, bà ta cười lên một tràng cười ghê tởm, rồi lạnh lùng nói với tôi:
"Tên tiểu tử, ta biết ngươi là ai, có điều ở đây không có việc của ngươi, hay biến khỏi đây."
Nói xong thì bà ta lại tiếp tục cất lên một tràng cười ghê sợ, khuôn mặt của bà ta vốn đã vặn vèo, bây giờ lại há miệng ra cười trông càng kinh tởm hơn, kỳ dị hơn. Nụ cười và khuôn mặt của bà ta khiến cho đám học sinh đều run lên cầm cập, vì lúc này khuôn mặt của bà ta trông vô cùng đáng sợ, và hơn nữa giọng nói bây giờ không phải giọng nói của bà ta nữa rồi mà nó đã biến thành một giọng nói vô cùng lạ lẫm.