Chương 14: Quy Tắc
Trải qua một thời thần mê man, từng thân ảnh từ từ ổn định lại, khung cảnh trước mắt nhìn thấy đã không phải là Bích Lạc Thành.
Sự tình diễn ra rất đột ngột, làm bọn hắn có phần hơi choáng đầu, cảm thấy Thanh Thiên Đạo Môn đám người kia nên cho bọn hắn chuẩn bị tâm lý trước hoặc cũng lên một câu giải thích rồi mới di chuyển nha.
...
Không đợi bọn hắn lâu, một âm thanh gai góc từ phía trước mặt vang lên.
"Thế nào, bọn nhãi con đều tỉnh hết cả chứ."
"Chỉ là một ít di chứng sau khi đi qua thông đạo mà thôi, từ từ sẽ quen."
"Hừm, không phải năm nay tông môn chúng ta thay đổi địa điểm thi đấu, các ngươi còn chưa có tư cách thấy và sử dụng thông đạo đâu."
Phải biết, những lần Thú liệp Chiến diễn ra trong quá khứ đều tổ chức tại phía bên ngoài mỗi thành.
Ví như Bích Lạc Thành chính là vòng ngoài của Đại Sâm Lâm sẽ được chọn làm địa điểm thi đấu.
Tương tự ở mỗi toà thành khác nhau, đều chọn ra một địa điểm thi đấu gần nhất, nhưng năm nay dường như có sự thay đổi lớn, nhưng bọn người không được quyền truy vấn.
Ai biết được hỏi lên một câu làm bọn hắn người không vui sẽ là cảnh tượng gì, đám người ở mỗi thành ngầm hiểu đều không dám hỏi mà thôi.
Hắn lại đối với bọn tiểu nhi dự thi cao giọng.
"Bản sứ giả ở đây nói cho các ngươi một tin tức, lần này Thú Liệp Chiến không phải chỉ do tông môn ta tổ chức."
"Cùng với ba thế lực khác, Vạn Ma Điện, Thính Tuyết Lâu, Huyết Tế Thánh Tông sẽ chủ trì lần này."
"Các ngươi không cần nghĩ nhiều, trổ hết tài năng cho chúng ta thấy đi thôi."
...
Bất thường.
...
Một cảm giác bất an đột ngột lan tràn, 1200 thanh thiếu niên ở đây không ai là kẻ ngốc.
Hành động của Thanh Thiên Đạo Môn cho thấy bọn hắn cũng không phải tốt lành gì, đừng nói là đằng sau ba cái thế lực kia.
Người có tên, cây có bóng, thông qua danh tự kia dùng đầu gối nghĩ cũng biết là ma môn hoặc tà phái, còn có chuyên môn g·iết người mà thành tổ chức sát thủ.
Nghĩ đến đây tay bọn hắn càng thêm nắm chặt lại thành hình nắm đấm, một cảm giác hối hận bật vội lên, lần này thật sự xong rồi, thật xui xẻo tận cùng.
Càng đứng lâu ở đây một khắc, mồ hôi bọn hắn bắt đầu tinh mịn theo lỗ chân lông trên da mặt từng giọt bị đẩy ra, không ngờ mọi chuyện lại như vậy, bọn hắn chỉ nghĩ tranh thủ một cái danh ngạch nhập môn, lòng mang chí lớn trổ hết tài năng mà thôi.
Phía trước chưa cần biết là chuyện gì xảy ra tiếp theo, nhưng hiện tại bọn hắn muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này, 1200 người ở đây giờ khắc này không hẹn mà cùng một ý nghĩ, bọn hắn không muốn nhập môn nữa.
Nhìn thấy sắc mặt của bọn tiểu nhi, đám sứ giả Thanh Thiên không hẹn mà cười, khoé miệng kéo dài, dường như đã thấy cảnh này thành thói quen.
Phá vỡ sự im lặng, tên sứ giả kia lại lên tiếng, kèm theo điệu cười khàn đặc mà mỉa mai.
"Khặc, khặc, Thú Liệp Chiến không đơn giản là các ngươi săn thú, tùy vào ý nghĩ của các ngươi, "thú" có thể là gì."
"Cũng không phải mỗi lần đều tổ chức giống nhau, như vậy rất không đặc sắc cùng không có ý nghĩa."
"Điểm mấu chốt là không có giới hạn, vô tư đi, mọi thứ đều được cho phép."
"Được rồi, các ngươi chuẩn bị tinh thần đi, đợi lấy khẩu hiệu của chúng ta."
Bỏ mặc đám thiếu niên nghĩ thế nào, nhiệm vụ của sứ giả bọn hắn chỉ là tiếp dẫn đến đây, chuyện sau đó chỉ cần xem kịch là được rồi.
Tuy nói có phần qua loa thờ ơ nhưng đây chính là cái nhìn của Thanh Thiên Đạo Môn.
Chỉ cần trong đám thiếu niên này có người vừa mắt bọn hắn là được rồi, chỉ tiêu cũng đã ấn định, chỉ cần tinh anh, không cần đám người vô dụng, còn lại đều không quan trọng, tông môn này chính là vô tình từ xưa.
Lại thêm nửa canh giờ trôi qua, trên không trung hết thảy xuất hiện ba cổng thông đạo, chính là người của ba tổ chức còn lại.
Từ trong thông đạo rơi xuống mặt đất từng đám người, nhìn sơ qua nhân số không chênh lệch lắm so với đám thanh niên đến từ Thanh Thiên Đạo Môn đưa tới.
Người người đều nhìn thấy rõ lẫn nhau, đám người sứ giả tụ lại trò chuyện, cười đùa như sắp có chuyện vui diễn ra.
Một tên sứ giả có phần lớn tuổi nhất trong đó đạp vào không trung, hai tay chắp lại sau lưng, nhìn xuống đám thiếu niên mà nói.
"Đều sẵn sàng cả rồi chứ, tiếp theo đây các ngươi chú ý nghe kĩ, ta sẽ không lặp lại, không được thắc mắc, ta ngại phiền phức."
"Quy tắc chính là tất cả, linh lực không được cho phép, vì vậy chúng ta sẽ phong ấn linh lực của các ngươi để đảm bảo tính cạnh tranh công bằng."
"Bằng vào khả năng, không cần biết các ngươi làm thế nào, kẻ có điểm số cao nhất sẽ đứng thứ nhất."
"Các ngươi nên mừng vì danh ngạch không phải là 50 người như mỗi kỳ trước đó."
"Tiếp theo đây các ngươi sẽ được phân phát cho cá nhân mỗi người một tấm linh bài, dùng để ghi nhận điểm số."
"Sau khi tiếp nhận, nhanh chóng dùng máu của mình để kích hoạt nó, đừng nghĩ g·ian l·ận điểm số."
"Từ từ khám phá, ta sẽ không nói hết công dụng của nó."
"Vì các ngươi sẽ bị phong ấn linh lực, huyền thú cũng sẽ bị hạn chế sức mạnh."
"Thời gian là hai tháng tính từ lúc bắt đầu, ghi nhớ, điểm số mới là quan trọng nhất."
Sau khi hắn nói xong, đám người sứ giả tiến hành phân phát linh bài, đợi cho bọn hắn kích hoạt lên, tiếp theo là từng thiếu niên bị phong ấn linh lực.
Đột nhiên không còn dùng được linh lực, bọn hắn càng thêm tái mét, tính huống còn hỏng bét hơn bọn hắn nghĩ, quá ngây thơ rồi.
Đây đâu còn là thi thố gì nữa, đây là chém g·iết đẫm máu.
Nghe qua quy tắc không đề cập đến chém g·iết lẫn nhau nhưng đó là do ngươi ngốc, điểm số là quan trọng nhất cái quy tắc này đã nói lên tất cả chuyện cần làm.
"Hết thảy chuyện sau đó, chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió nha đám tiểu nhi, hahaha."
Lời nói vừa dứt, một cánh cổng thông đạo khác lại được đám người thôi hoá mở ra.
Đây hẳn là không gian thí luyện rồi đi, đám thiếu niên dự thi nhìn vào đó không hẹn mà thở dài, đã lên thuyền giặc đành phải cố gắng sống sót trở ra mà thôi, ai bảo bọn hắn ngu muội.
"Bước vào đó các ngươi sẽ tự động được phân phối ra khắp không gian thí luyện."
"Địa điểm xuất hiện là ngẫu nhiên, hahaha, thú vị đúng không."
"Được rồi, tất cả tiến vào đi, thời gian hai tháng, thông đạo sẽ một lần nữa mở ra, cũng là tín hiệu kết thúc, nhớ lấy, không thoát ra kịp chúng ta cũng sẽ không mở lại thông đạo lần nữa."
Nghe thấy như vậy, lúc này đám thiếu niên nhanh chóng lẫn nhau đối với người của mình đưa ra kế hoạch.
Trương Thiên Sơ cũng không ngoại lệ, vội vàng mà nói với các tộc nhân.
"Chư vị tộc đệ, thời gian không nhiều, ta chỉ nói sơ qua, các ngươi cố gắng thực hiện."
"Bằng cách nhanh nhất tụ hội lại với nhau, cố gắng tìm thấy nhau, chiếu cố lẫn nhau, không quan trọng điểm số trước mắt."
"Gặp nguy hiểm việc ưu tiên là chạy thoát, trốn kĩ, cảnh giác xung quanh, cố gắng sống sót, không cần nhập môn mà bỏ mạng."
"Không được nội đấu, đoàn kết lẫn nhau, không cần tin kẻ ngoại tộc."
"Ta hi vọng hai tháng sau sẽ đều nhìn thấy các ngươi, nhớ kĩ chạy được giữ mạng là quan trọng nhất, nhớ kĩ lấy."
"Chư vị tộc đệ gặp lại!"
Vừa đi vừa không ngừng nói gấp, hắn đưa tay qua đầu, đối với các tộc nhân phất tay tạm biệt, không quên nhìn sang tiểu muội của hắn vẻ mặt đầy lo lắng, sau đó quay lưng tiến vào.
Tràng cảnh như vậy đối với tất cả mọi người ở đây đều là tương tự, bọn hắn cũng là người cùng đường bị ép mà thôi.
Có thể tiếp đó bọn hắn sẽ có nhiều người không ra được thông đạo, đây có lẽ là lần từ biệt cuối cùng, không ai biết trước được.