Vưu Vật - Nhi Hỉ

Chương 975: Tự bảo vệ mình




Tiếng "Giám đốc Khương" của Kiều Nam khiến mọi người đang bận rộn ngẩng đầu lên.

Khương Nghênh đã nghỉ phép được một thời gian, làm việc cùng nhau nhiều năm, tình cảm được vun đắp một cách vô hình. Trước đây ngày nào cũng gặp nhau, mọi người không thấy có gì đặc biệt, thậm chí còn cảm thấy Khương Nghênh hơi nghiêm khắc, nhưng khi thực sự xa cách, họ mới biết Khương Nghênh đối xử với mọi người tốt như thế nào.

Lúc này gặp lại, mọi người không khỏi xúc động.

Đặc biệt là Kiều Nam, cô ấy đi thẳng đến ôm chầm lấy Khương Nghênh.


Khương Nghênh mỉm cười, vỗ nhẹ vào lưng Kiều Nam, hỏi: "Xử lý đến đâu rồi?"

Kiều Nam buông Khương Nghênh ra: "Đã hẹn được hai nghệ sĩ, những nghệ sĩ khác chắc là đã nhận được tin, không dám nghe máy, nếu có nghe thì cũng là do người quản lý nghe, mà nghe xong thì tìm đủ mọi lý do để từ chối."

Trong giới này, tư tưởng chung không phải là trong sạch, mà là tự bảo vệ mình.

Bất kể là người ở vị trí nào, cũng không ai muốn tự dưng vướng vào rắc rối của người khác.

Khương Nghênh "ừ" một tiếng: "Cứ tiếp tục hẹn, nghệ sĩ không đến thì người quản lý nghe máy cũng được, cứ hẹn người quản lý đến đây."

Kiều Nam đáp: "Vâng, giám đốc Khương."

Khương Nghênh mỉm cười, vỗ nhẹ vào tay Kiều Nam: "Tốt lắm, trông em năng động hơn trước nhiều rồi đấy."

Nghe Khương Nghênh nói vậy, Kiều Nam ngượng ngùng đưa tay lên gãi đầu: "Không có đâu ạ."

Khương Nghênh nói chuyện với Kiều Nam một lúc, rồi chào hỏi những nhân viên khác đang làm thêm giờ, sau đó đi vào văn phòng của mình.

Tuy cô đang nghỉ phép, nhưng văn phòng vẫn có người dọn dẹp hàng ngày, nên cũng không khác gì so với trước đây.

Khương Nghênh bước vào, đi đến bình nước nóng lạnh, rót một cốc nước, uống một ngụm, rồi nhìn Kiều Nam đi theo mình vào: "Tự tìm chỗ ngồi đi."

Kiều Nam nghe vậy, liền đi đến bàn làm việc, kéo ghế ngồi xuống, đặt máy tính bảng lên đùi, cười nói: "Giám đốc Khương, bây giờ chị thay đổi nhiều thật đấy."

Khương Nghênh mỉm cười, đi tới: "Có sao?"

Kiều Nam gật đầu lia lịa: "Có ạ."

Khương Nghênh mỉm cười ngồi xuống, hỏi han tình hình công ty gần đây.

Kiều Nam nói sơ qua tình hình, cuối cùng nói với Khương Nghênh: "Mấy ngôi sao thực lực thì không có gì để nói, rất ít khi gây chuyện, chỉ là mấy ‘tiểu thịt tươi’ mới nổi gần đây, bị đào ra ba người có phốt."

Nói rồi, Kiều Nam đưa máy tính bảng cho Khương Nghênh, mở một thư mục rồi chỉ ba “tiểu thịt tươi” có phốt cho Khương Nghênh xem.

Khương Nghênh liếc nhìn, rồi ngẩng đầu lên: "Là phốt gì?"

Kiều Nam đáp: "Hai người là vấn đề tình cảm, một người thì có gia đình 'quỵt nợ'."

Khương Nghênh nhíu mày: "Trước đây không phải đã nói trước khi lăng xê nghệ sĩ phải điều tra kỹ lai lịch sao?"

Kiều Nam: "Em không rõ."

Quy định, quy tắc, truyền đạt hết lớp này đến lớp khác.

Đến tay người thực hiện, rốt cuộc có tuân theo hay không, thì không ai biết.

Khương Nghênh mím môi, gõ nhẹ ngón tay lên bàn: "Không cần xử lý khủng hoảng truyền thông cho ba người này, bảo phòng nhân sự hủy hợp đồng."

Kiều Nam nói: "Có một người là do đạo diễn Triệu đưa vào."

Khương Nghênh ngẩng đầu lên: "Ai?"

Kiều Nam nói: "Nghe nói người có gia đình nợ nần là họ hàng xa của đạo diễn Triệu"

Khương Nghênh: "Hủy hợp đồng, có vấn đề gì thì bảo đạo diễn Triệu trực tiếp liên hệ với Châu tổng."

Khương Nghênh nói xong, có tiếng gõ cửa văn phòng.

Khương Nghênh nói "vào đi", cửa phòng được đẩy ra từ bên ngoài, một nhân viên xử lý khủng hoảng truyền thông đứng ở cửa, nói: "Giám đốc Khương, người chị hẹn đã đến rồi ạ."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.