Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 128:




Anh dậy sớm hơn cô một tiếng, những thứ này đều nhân lúc đó để chuẩn bị, về kỳ kinh nguyệt của phụ nữ thì phải chú ý giữ ấm, không được cảm lạnh, không ăn thức ăn sống hay lạnh hoặc cay, chú ý nghỉ ngơi, không thức khuya, một loạt ý thức chung mà người bình thường đều phải chú ý đến, Hình Sâm đã có được sự hiểu biết sâu sắc từ bác sĩ tư nhân.
Thấy Kiều Nại cầm lấy ly nước uống hai ba ngụm, Hình Sâm yên tâm dời ánh mắt đi, gắp một miếng thịt cá đã lựa xương rồi đưa lên đĩa của cô, anh cũng chính thức bắt đầu ăn cơm tối, tuy buổi trưa đã ăn no, nhưng tốc độ ăn quá nhanh, nên không thể thưởng thức món ngon, bây giờ thì có thể thưởng thức nó một phen.
Bữa cơm tối này rất nhàn nhã, hôm nay là ngày thứ ba hai người đến đảo hoang, ngày mai sẽ rời khỏi đây, đối với cảnh đẹp và thức ăn ngon nơi đây, lại sinh ra vài phần lưu luyến, ánh nắng buổi chiều giống như một bức tranh phong cảnh không có cố định mãi mãi, mỗi ngày đều tỏa ra thứ ánh sáng không giống nhau.
Kiều Nại mềm giọng nói: “Hình như ngày mai chúng ta phải đi rồi.”
Hình Sâm nghe được sự lưu luyến trong đó, hỏi: “Không muốn đi à?”
Kiều Nại nghĩ nghĩ rồi đáp lại: “Có một chút, cảm giác như nơi này rất tốt.” 
Không có áp lực, tự do thoải mái.
Hình Sâm tiếp tục gỡ xương cá: “Nếu em muốn, sau này có thể quay lại.”
Kiều Nại ăn cá không có xương, cảm thấy tay nghề của Hình Sâm đã có thể tốt nghiệp rồi, hai người mới làm cá với nhau một lần, Hình Sâm đã có thể tự mình làm lần thứ hai, bị hương vị của món cá nướng làm cho kinh ngạc, cô ăn rất ngon miệng, lại không xem lời nói của Hình Sâm là thật, giống như rất nhiều phong cảnh trong cuộc đời, chắc chắn chỉ có thể nhìn thấy một lần, Kiều Nại cảm thấy, chưa chắc sau này bản thân đã có thể trở lại nơi này.
Mà lời nói của Hình Sâm qua tai khán giả nghe rất giống tổng tài bá đạo, bình luận trên màn hình bỗng nhiên đều phì cười, thậm chí còn có không ít người bày mưu tính kế, bảo Hình Sâm mua lại hòn đảo này, ném nghìn vàng vì vợ yêu, rất phù hợp với thiết lập của tổng tài bá đạo.
[Sâm Sâm nói chuyện luôn luôn nghệ thuật như vậy.]
[Có thể lại đến thì đi với ai nhể!]
[Tổng tài bá đạo dắt vợ yêu trở về chốn cũ.]
[Giám đốc Hình cứ mua luôn cả đảo này đi.]
Trên thực tế, một số bình luận trêu chọc trên màn hình vẫn còn quá non nớt, ở trong mắt trợ lý Hứa không cần để Hình Sâm mua đảo, dù sao hòn đảo này đã là của Hình Sâm lâu rồi, vậy nên trợ lý Hứa cảm thấy, Hình Sâm có thể thực hiện được một trăm phần trăm lời nói của bản thân mình.
Nhưng không chịu nổi việc một số người nghĩ nhiều, một lát sau, bình luận trên màn hình làm cho lời đồn về việc mua đảo của Hình Sâm đột nhiên trở nên nhiều hơn, một số chỉ đơn giản là góp vui, còn số ít thì lại có chút quái gở, giống như Hình Sâm không mua được đảo thì đừng mạnh miệng.
Tất nhiên trợ lý Hứa không nhìn nổi việc giám đốc Hình nhà mình bị bình luận hãm hại, đang muốn gõ phím đáp trả, lại phát hiện đã có người nhanh hơn anh ta, phạm vi tìm kiếm của Internet rất rộng, tốc độ của cư dân mạng cũng rất đáng kinh ngạc.
[Đã tra X-Net, quyền sở hữu hòn đảo này thuộc về… Hình Sâm.]
[Hình Sâm: Cảm ơn, đã mua đảo lâu rồi, cần cậu nói à?]
[Xem diện tích và cảnh vật chung quanh của hòn đảo này, chắc cũng cỡ mấy chục tỷ.]
[Hahaha, mẹ nó, Sâm Sâm thật tuyệt, tổng tài bá đạo lợi hại!]
[Ui giời, dẫn theo người trong lòng  cùng ở trên đảo của mình, không phải là trùng hợp đấy chứ?]
[Hừ, bây giờ tôi hoàn toàn hoài nghi ngờ người nào đó đã âm mưu từ lâu rồi (đầu chó).]
Nhân viên tổ tiết mục cũng không biết sớm hơn cư dân mạng bao nhiêu, trước khi đến đảo, suy nghĩ nhiều nhất chính là nhà tài trợ thật sự rất giàu có và hào phóng, lại có thể thuê một hòn đảo lớn như vậy để cho chương trình ghi hình, kết quả không nghĩ tới người ta đã mua luôn hòn đảo rồi.
Chỉ có người biết chuyện là đạo diễn không hề bất ngờ chút nào, nội dung có liên quan đến chương trình giải trí, đã viết một phần trong hợp đồng, bên A tự nguyện cung cấp đảo nhỏ, vậy cớ gì lại có đạo lý phải từ chối cơ chứ?
Hai người họ không hề biết sóng gió đang diễn ra trên mạng, từ từ ăn cơm tối xong, Kiều Nại nhìn phong cảnh mặt trời lặn, lại đột nhiên nghĩ tới từ lúc bọn họ đến đây còn chưa từng thấy mặt trời mọc.
Kiều Nại liền đề nghị: “Ngày mai là ngày cuối cùng rồi, anh muốn dậy sớm một chút để ngắm mặt trời mọc không?”
Tất nhiên Hình Sâm không có ý kiến gì khác, đáp: “Được.”
Chỉ là ba chữ “dậy sớm chút” này khiến Hình Sâm cảm thấy rất không tin tưởng được, rất có thể người nào đó sẽ không dậy nổi.
Thấy Hình Sâm ý tứ sâu xa nhìn mình, Kiều Nại cũng nghĩ tới chuyện này, tục ngữ nói rất đúng, cược vào một người không thể chỉ đặt tất cả vào một người, Kiều Nại quyết đoán đặt một nửa hy vọng trên người Hình Sâm.
Kiều Nại còn thiếu chút nữa vỗ ngực thề, may là cô chỉ bảo: “Yên tâm đi, nếu ngày mai tôi không dậy, anh lại gọi tôi mà vẫn không dậy thì cứ kéo tôi ra ngoài!”
Tóm lại, giờ khắc này rất vội vàng muốn ngắm mặt trời mọc, nên Kiều Nại cảm thấy bản thân mình nhất định có thể làm được, Hình Sâm cũng gật đầu đáp, như đã chuẩn bị sẵn ý định kéo cô ra ngoài xong, hai người đều rất hài lòng.
[Hahaha, bé cưng Nại Nại vẫn không nên lập flag thì tốt hơn.]
[Chưa tới ngày mai mà đã thấy kết quả rồi.]
[Mấy giờ mặt trời mới mọc thế? Tôi đã chuẩn bị sẵn mười chuông báo thức rồi.]
[Hai người đã có những ý nghĩ hoàn toàn khác nhau.]
-
Mắt thấy bầu trời đang tối dần, cũng là lúc nên tắm rửa đi ngủ.
Hôm nay Hình Sâm tắm trước, Kiều Nại thì đang thu dọn quần áo, buổi trưa thay quần đã giặt sạch và phơi khô, đợi xếp lại xong thì sẽ cất kỹ, vừa lúc Hình Sâm cũng tắm xong, nhân lúc trời còn sáng, Kiều Nại đi tắm rửa ngay sau.
Cả người Hình Sâm sạch sẽ, mát mẻ nhưng không trở về lều vải mà bắt đầu ngồi đun nước trước bếp đá nhỏ, khiến cho khán giả vô thức nghĩ rằng đây là nước cho Kiều Nại uống, dù sao lúc trước anh đã làm vậy rồi, nhưng lần này dùng rất nhiều nước cũng chưa được đun sôi hoàn toàn, bên chân còn có mấy bình nước rỗng, cho đến khi Hình Sâm đổ nước ấm chưa đến mức nóng hổi vào bình, mọi người mới bừng tỉnh ngộ ra, đây là đang làm “Túi chườm nóng”.
[Hình Sâm giống như người từng trải nhỉ.]
[Tôi tuyên bố Sâm Sâm có thể tốt mghiệp!]
[Bạn trai cũ cũng tốt bằng một nửa của Hình Sâm thì tốt rồi.]
[Ha, nếu vậy đã không phải là bạn trai cũ nữa rồi!]
Động tác của Hình Sâm rất nhanh, nước trong bình đã được đổ đầy vào từ lâu, rót nước nóng vào hai bình xong, Hình Sâm mang bình trở về lều, sẵn tiện trải giường cho cô.
Anh không tách giường ra, hôm qua ghép chung chỗ là có lý do nhưng ghép cũng đã ghép rồi, nếu tách ra thì lại có vẻ hơi cố ý, cộng thêm có chút tâm tư riêng, Hình Sâm cũng không quản, dù sao vẫn có hai cái chăn, hai người bọn họ, mỗi người nằm cách nhau một khoảng trên giường.
Sau khi trải chăn ra, đặt bình nước vào trong chăn của Kiều Nại xong, Hình Sâm ngồi xuống bàn, xử lý công việc như thường lệ, Kiều Nại trở về cũng xem kịch bản một lát, lý do ngại đụng chạm về thân thể, ngày mai còn phải dậy sớm, nên ngồi chưa được bao lâu đã nằm xuống.
Chợt đụng phải bình nước nóng, Kiều Nại hơi ngây người ra, nhưng suy nghĩ một chút thì đã biết là ai làm, thấy Hình Sâm còn đang chăm chú làm việc, Kiều Nại không quấy rầy anh nữa, cô sờ sờ thân của bình nước nóng, nhiệt độ ấm áp giống như đáy lòng, cô đặt hai bình nước nóng ở hai bên bụng, đè chăn quấn kỹ lại, rất yên tâm mà ngủ thiếp đi.
Đợi lúc Hình Sâm nằm xuống, thì thấy mặt Kiều Nại có chút đỏ hồng, anh giơ tay đắp chăn giúp cô, không quên đặt chuông báo thức, anh còn nhớ rõ chuyện Kiều Nại muốn ngắm mặt trời mọc.
Cứ như vậy, một đêm yên bình trôi qua, mặt trời mọc lúc bốn giờ rưỡi, khi tỉnh lại đã là rạng sáng, đề phòng sẽ xảy ra “chuyện ngoài ý muốn”, Hình Sâm cố ý đặt trước nửa tiếng, nhưng thời gian vẫn rất gấp.
Chuông báo thức chỉ vang lên một tiếng đã bị Hình Sâm tắt đi, anh đứng dậy, thấy Kiều Nại còn đang ngủ, lập tức biết mình đã tắt báo thức hơi sớm.
Tối hôm qua, tư thế ngủ của Kiều Nại vẫn còn nằm thẳng thoải mái, nhưng bây giờ đã đổi thành tư thế co lại một cục, sắc mặt nhợt nhạt lạ thường, màu môi cũng coi như hơi hồng hào.
Hình Sâm không thể không bật chế độ đánh thức: “Nại Nại, dậy xem mặt trời mọc nào.”
Tuy nhiên, Kiều Nại không chỉ không thức mà còn giơ tay bịt một bên tai lại, cư dân mạng còn ngái ngủ cũng bị cảnh tượng này chọc cười.
[Ha ha, lại còn bịt tai.]
[Kiều Nại: Tôi không nghe, tôi không thấy.]
[Đối phương từ chối nhận tin nhắn của bạn.]
Thấy không thực hiện kế hoạch một được, Hình Sâm chỉ có thể đổi sang kế hoạch hai, anh cầm lấy tay Kiều Nại để xuống, không ngừng lắc lắc, cường độ từ nhẹ đến dần dần mạnh lên, cuối cùng người nọ cũng động đậy.
Kiều Nại nhỏ giọng nghẹn ngào nói: “A… Đau đầu quá…”
Hình Sâm nghĩ bản thân đã làm cho người ta choáng váng, nhất thời buông lỏng tay ra, kết quả phát hiện Kiều Nại bình thản ngủ thiếp đi rất nhanh, anh chỉ có thể tiếp tục lắc lắc, lúc này người không còn đau đầu nữa, mà lại có vấn đề mới.
Kiều Nại chu chu cái miệng nhỏ lại, giống như mèo con ốm yếu đang kêu meo meo: “Lạnh… Tôi lạnh quá… Huhu…”
[Aaa, để cô ấy ngủ đi!]
[Anh đừng lắc cô ấy nữa!]
[Mau sưởi ấm cho cô ấy!]
Hiển nhiên cư dân mạng ai nấy đều mềm lòng, Hình Sâm cũng có chút dao động, nhưng nhớ tới bộ dạng mong chờ ngắm mặt trời mọc của Kiều Nại hôm qua, cũng gửi gắm hơn phân nửa hy vọng trên người anh, Hình Sâm không muốn làm cô thất vọng.
Nếu lần này Kiều Nại không nhìn thấy mặt trời mọc, đợi khi cô tỉnh lại chắc cũng sẽ không vui, nên Hình Sâm cũng chỉ có thể cứng lòng mà làm việc hơi ác độc này.
Trong chớp mắt, thời gian đã bị kéo tới bốn giờ hai mươi, mặt trời sắp mọc rồi, anh quyết định thực hiện kế hoạch ba, tiến hành kế hoạch “Kéo ra ngoài” đã hứa sẵn đến cùng.
Một giây sau, Hình Sâm bế cả người Kiều Nại lẫn chăn lên, cũng sờ được hai bình nước lạnh lẽo, cho đến khi bế người ngồi vào chiếc ghế gấp bên ngoài lều, Kiều Nại vẫn đang ngủ, sắc trời tờ mờ sáng, cô ngồi tựa vào bên cạnh Hình Sâm, khuôn mặt nhỏ nhắn dựa vào vai anh, hô hấp đều đều dần.
Hình Sâm hết cách, chỉ đành nắm lấy khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cô, Kiều Nại cảm nhận được đau đớn rất bất mãn, cả người vẫn còn trong trạng thái mơ màng, chỉ nhỏ giọng nức nở kêu đau bụng, âm thanh mềm mại khiến trái tim mọi người mềm nhũn.
[Huhuhu, ôm ôm bé cưng.]
[Sờ sờ bụng nhỏ của cục cưng nhé.]
[Không đau không đau, mẹ thương.]
Đây cũng là lần đầu tiên Hình Sâm thấy Kiều Nại làm nũng, nhìn bộ dạng đáng thương của cô, tim anh đau nhói, vội vàng ôm người vào lòng, vừa ôm vừa thò tay vào trong chăn, xoa lên bụng cô, cách lớp quần áo cũng có thể cảm thấy được lạnh lẽo, bụng rõ ràng lạnh hơn xung quanh rất nhiều, anh nhẹ nhàng xoa xoa cho cô.
Theo hơi ấm dịu dàng chuyền từ lòng bàn tay, hiển nhiên Kiều Nại đã thấy thoải mái lên không ít, đôi mày xinh đẹp giãn ra, giọt lệ ở khóe mắt bị Hình Sâm lau đi từng chút một, đầu tựa vào nhau, anh thấp giọng nói bên tai cô:
“Nại Nại, mặt trời mọc rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.