Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 68:




Bị Nguyễn Ti Anh lạnh lùng đá khỏi tổ “nhát gan”, Sầm Lâm Vũ yên lặng đi song song bên cạnh Hình Sâm. Dù việc đi ở cuối đội rất đáng sợ nhưng khi thấy dáng vẻ không hề sợ hãi của Hình Sâm, Sầm Lâm Vũ cũng chỉ có thể thẳng lưng, ngẩng cao đầu tiếp tục bước về phía trước.
Cả nhóm cứ đi như thế được vài phút nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của một người nào, thậm chí đến cả một bóng ma cũng không thấy.
Sầm Lâm Vũ cạn lời: “Bọn họ chạy xa quá rồi…”
Nguyễn Ti Anh buồn bực: “Có khi nào họ cũng vào trong phòng rồi không?”
Kiều Nại nghĩ một chút rồi hỏi: “Có phải là loại phòng mà lúc nãy hai người trốn vào không?”
Sầm Lâm Vũ và Nguyễn Ti Anh đồng thời run lập cập.
Hình Sâm đồng ý: “Có khả năng là vậy.”
Sầm Lâm Vũ đặt hy vọng vào sự may mắn cuối cùng: “Biết đâu họ vô tình ra ngoài được rồi thì sao?”
Lần này ngay cả Nguyễn Ti Anh cũng không nói nên lời, như muốn bảo anh ấy đừng nói nhảm nữa.
Các khách mời nhanh chóng lượn lách qua hành lang một lúc mới phát hiện ra cuối đường có một cánh cửa gỗ đang đóng kín, gần cửa có một cái giá nến bị bỏ lại, cứ như nó đã bị vứt xuống trong lúc hoảng loạn bỏ chạy.
Kiều Nại nhớ lại rồi nói: “Hình như đây là giá nến của Giai Mạn.”
Vốn dĩ lúc Sầm Lâm Vũ nhìn thấy cánh cửa thì còn hơi do dự nhưng khi nghe thế thì lập tức tỉnh táo lại: “Cô chắc chứ?”
Kiều Nại gật đầu: “Giá cắm nến của cô ấy bị thiếu mất một cái chân, giống y như cái này.”
Nghe vậy, Sầm Lâm Vũ vội vàng chạy lên gõ cửa: “Giai Mạn, chúng tôi tới cứu em đây!”
Mơ hồ nghe thấy một tiếng đáp lại: “Ừm.”
Nghe giống giọng nữ nhưng vì âm thanh quá nhỏ nên không nghe rõ lắm. Tuy nhiên, lúc này Sầm Lâm Vũ chỉ toàn nghĩ về hình ảnh Từ Giai Mạn đã cứu mình rất nhiều lần, cũng chỉ một lòng muốn cứu Từ Giai Mạn nên không hề do dự dứt khoát mở cửa ra.
Nguyễn Ti Anh mới đưa tay lên giữa chừng định cản lại thì Sầm Lâm Vũ đã dũng cảm xông vào. Vào khoảnh khắc đó, anh ấy như được tái sinh, hoàn toàn khác biệt so với hình ảnh sợ hãi trốn ở góc tường lúc nãy.
Khán giả vừa định khen Sầm Lâm Vũ “tình yêu sẽ khiến con người ta trở nên dũng cảm hơn”, bình luận còn chưa kịp gửi đi thì đã thấy Sầm Lâm Vũ đứng bất động tại chỗ, trước mặt anh ấy là vài ánh lửa ma quái, mỗi ánh lửa đều là một hồn ma.
Có vẻ như nhóm các hồn ma này cũng không ngờ lại có người dũng cảm đến mức cứ thế xông vào đây? Khoảng một lúc sau cũng không biết phải phản ứng lại như thế nào với Sầm Lâm Vũ.
Thấy mọi người đột nhiên đứng im, Kiều Nại cũng từ phía sau Sầm Lâm Vũ thò đầu ra, ánh mắt của nhóm các hồn ma cũng đồng loạt chuyển sang nhìn Kiều Nại. Kiều Nại phản ứng rất nhanh, ngay lập tức “vèo” một tiếng rụt đầu lại. Như thể còn chưa chắc chắn, cô lại từ từ thò đầu ra, nhìn thấy quả thực có rất nhiều rất nhiều hồn ma ở trong đó. Cô im lặng siết chặt gậy phát sáng trong tay và ra dấu cho Nguyễn Ti Anh và Hình Sâm.
Ngay sau đó, các khách mời lập tức quay đầu bỏ chạy, Sầm Lâm Vũ cũng hét lên một tiếng chói tai rồi xoay người chạy đi. Các hồn ma đồng loạt đứng dậy, nhanh chóng đuổi theo. Cảnh tượng khiến cho khung bình luận trên màn hình tràn đầy những biểu cảm cười ngặt nghẽo.
[Ha ha ha, đây là đụng phải một ổ toàn là ma rồi!]
[Các hồn ma: Các anh em, làm việc thôi!]
[Chắc ma quỷ cũng không ngờ sẽ có người ngu ngốc đến mức giao hàng đến tận nhà!]
Dưới ống kính là cả một căn phòng đầy các hồn ma đang đuổi theo các khách mời, thật sự là một cảnh tượng khá hoành tráng. Sau khi chạy được vài bước, Kiều Nại cũng cảm thấy hơi đuối sức, cô chợt nhận ra một điều, tại sao mình phải chạy? Rõ ràng mình cũng là ma mà! Mặc dù chỉ là giả QwQ.
Vì vậy, Kiều Nại đột ngột dừng lại ở một góc rẽ. Nguyễn Ti Anh và Sầm Lâm Vũ đã xông ra ngoài từ nãy nên Kiều Nại chỉ kịp giữ chặt người đang theo sau cô là Hình Sâm mà thôi.
Trong lúc nguy cấp, Kiều Nại đẩy Hình Sâm vào tường rầm một cái, bất ngờ làm động tác “bịt miệng” khiến anh đứng hình. Hình Sâm vừa định hỏi cô có chuyện gì thì Kiều Nại đã thổi tắt đèn nến trong tay anh. Cùng lúc đó, Kiều Nại cũng tắt luôn đèn trên gậy phát sáng của mình và bảo Hình Sâm nhanh chóng ngồi xổm xuống.
Ngay khi đã xong xuôi ổn định hết thì các hồn ma ùa đến như đàn ong vỡ tổ. Họ vừa định tiếp tục đuổi theo thì nhìn thấy Kiều Nại, mặc dù theo bản năng cảm thấy có điều gì đó không ổn nhưng khi nhìn thấy trang phục của Kiều Nại cũng giống mình thì họ không bận tâm nữa. Mà Kiều Nại cũng lập tức chỉ tay vào một hướng, ra hiệu cho mọi người mau chóng đuổi theo!
Sau khi thấy các hồn ma đã rời đi hết, Kiều Nại cũng thở phào nhẹ nhõm: “Haizz…”
Ngay sau đó, Hình Sâm đã ôm lấy cô từ phía sau, cả người chìm vào trong lòng anh. Cô nghe thấy giọng anh thì thầm hỏi từ trên đầu: “Mệt rồi à?”
Kiều Nại thành thật trả lời: “Có một chút.”
Hình Sâm cụp mắt xuống, khiến người khác không thể nhìn rõ biểu cảm của anh: “Vậy thì nghỉ ngơi chút đi.”
Kiều Nại cảm thấy mình được ôm chặt hơn.
  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.