Xuyên Thành Cục Cưng Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 31:




Thân hình nhỏ bé đột nhiên dừng lại, cô bé không thể tưởng tượng nổi quay đầu.

Ánh mắt cũng trợn tròn, Úc Viên Viên không thể tin được ý tứ trong lời nói của Úc Cẩm Kiêu, cho dù dụng ý rất rõ ràng.

"Ba, ý của ba là muốn Viên Viên theo ba về nhà, sau này không rời xa nhau đúng không ạ?"

Tay nhỏ của cô bé nắm chặt góc áo, lặng lẽ quan sát vẻ mặt của Úc Cẩm Kiêu.

Ánh mắt nhỏ kia nhìn cực kỳ chờ mong, liều mạng đè nén kích động của cô bé, giống như con mèo nhỏ chờ đợi được nhận nuôi.

Úc Cẩm Kiêu không thèm để ý đến cô bé, quay đầu hỏi bác Trương: "Nhận nuôi Viên Viên cần thủ tục gì?"

"Úc tiên sinh... cậu... cậu muốn nhận nuôi Viên Viên sao?" Bác Trương cũng kinh ngạc.

Rõ ràng buổi sáng mới đưa Viên Viên tới đây, còn chưa tới một giờ đã định nhận nuôi tiểu quỷ rồi.

Sau khoảnh khắc kinh ngạc ngắn ngủi, bác Trương vội vàng dẫn Úc Cẩm Kiêu đi làm thủ tục, Cao Châu cũng đi chuẩn bị theo.

"Oa, Viên Viên, cậu được nhận nuôi rồi! Tuyệt quá!" Đinh Miểu Miểu kích động ôm lấy cô bé nhưng Úc Viên Viên lại giống như bị dính trên sàn nhà, kinh ngạc nhìn ánh sáng ở cửa.

Mình được về nhà cùng ba thật à?

Cho dù chuyện này đã chắc chắn, nhưng Úc Viên Viên đã từng được đưa về một lần nên không dám vui sớm quá.

"Ba tớ hay lừa trẻ con lắm." Úc Viên Viên nhỏ giọng than thở, không muốn biểu hiện quá mức kích động: "Nói không chừng... nói không chừng ba tớ... lát nữa sẽ không trở lại..."

Rõ ràng chỉ là muốn nhắc nhở mình không nên ôm hy vọng quá lớn, kết quả nói xong, hốc mắt Úc Viên Viên đỏ lên, âm thanh cũng mang theo chút nức nở.

Hu hu hu, mình không muốn bị bỏ lại một mình ở đây, mình muốn về nhà!

Mình muốn sống cùng ba và các anh trai!

 

Đinh Miểu Miểu vội vàng vỗ vỗ đầu cô  bé an ủi: "Không đâu, tớ cảm thấy ông ấy rất đáng tin cậy."

Đáng tin cậy sao?

Úc Viên Viên cẩn thận suy nghĩ một chút, từ tối hôm qua đến bây giờ, phần lớn thời gian ba vẫn rất đáng tin cậy.

Chỉ là có đôi khi tức giận thì trông ba rất dọa người, còn không dễ nói chuyện nữa chứ.

Ngoài ra, anh vẫn là người cô bé thích nhất!

Trong góc phòng, một đám nhóc từng bắt nạt Úc Viên Viên đưa mắt nhìn nhau, không thể tin được sự tình lại biến thành như vậy.

Vừa nhìn đã biết người đàn ông kia rất giàu, nếu Úc Viên Viên được nhận nuôi, vậy... vậy nhất định sẽ có cuộc sống rất tốt.

Ăn đồ ăn vặt và bánh ngọt, thức ăn chắc chắn cũng rất ngon, có thể mặc quần áo chất lượng tốt lại giữ ấm.

Lũ nhóc nãy còn làm chuyện xấu lúc này lại hâm mộ không nói nên lời.

Mỗi người ở đây đều hy vọng mình có thể có một gia đình, cho dù không phải gia đình giàu có, nhưng ít nhất... là được sống một cuộc sống bình thường.

Chuyện đó hạnh phúc thế nào chứ.

Làm thủ tục không tốn bao nhiêu thời gian, sau khi Úc Cẩm Kiêu làm xong, anh lập tức trở về phòng ký túc ban nãy.

Thấy không còn trò vui để xem nữa, lũ nhóc ăn kẹo que tiếp tục đi chơi, trong phòng chỉ còn lại Úc Viên Viên, Đinh Miểu Miểu và đám nhỏ kia.

Không biết bọn chúng không dám cử động, hay là đã quên cử động, cho đến khi Úc Cẩm Kiêu trở về, bọn chúng vẫn đứng ở vị trí trước đó.

Úc Cẩm Kiêu bước vào trong phòng, đến cạnh mấy đứa đang nơm nớp lo sợ kia.

"Cháu..." Người đàn ông trước mắt có thân hình cao lớn, chẳng những có cảm giác áp bách cực lớn mà còn khiến không ai dám uy hiếp:  "Có phải các cháu thấy việc bắt nạt người vô tội rất thú vị không? Làm như vậy sẽ có cảm giác có thành tựu à?"

Lũ nhóc không dám nói lời nào, chúng chen chúc thành một đoàn, giống như thỏ bị hổ theo dõi.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.