Đi thêm một đoạn nữa, nàng lại phát hiện một cây trà dại. Không rõ là loại trà gì, nhưng nàng hái thử một ít, định về pha xem sao. Nếu thích hợp, có thể trồng trà ở đây.
Hai người dạo một vòng quanh núi, không phát hiện con thú nào lớn, thấy mọi thứ có vẻ an toàn, họ liền quay về.
"Nơi này có thể trồng thêm nhiều tía tô, ta thấy tía tô dại mọc rất tốt. Còn trà này, chúng ta có thể trồng thêm xem sao," Chân Nguyệt chia sẻ kế hoạch.
"Núi này thật tốt, có lẽ ta sẽ thuê thêm vài năm nữa. Nhưng hiện giờ tiền chưa đủ, phải hỏi xem có thể trả tiền thuê theo năm không," Chân Nguyệt quay sang Kiều Triều.
Kiều Triều gật đầu,"Về nhà ta sẽ bảo cha đi hỏi."
"Ừm," Chân Nguyệt đáp.
Hai người xuống núi vẫn nắm tay nhau, về đến cổng nhà, Tiểu A Sơ, đã biết đi vững, thấy cha nương trở về liền vui mừng chạy tới, miệng gọi lớn: "Nương, cha -"
Kiều Triều buông tay Chân Nguyệt ra, rồi cúi xuống ôm Tiểu A Sơ, nhấc bổng cậu bé lên cao làm cho Tiểu A Sơ cười khanh khách đầy hạnh phúc.
Chân Nguyệt đứng cạnh nhìn hai cha con chơi đùa, một nhà ba người trông thật hạnh phúc.
Ở bên kia, Kiều Trần thị đến nhà bà Hồ.
Bà Hồ thấy Kiều Trần thị đến liền vội vã ra đón: "Ôi dào, lão tỷ tỷ đến chơi, mau vào ngồi, để ta rót nước. Lão đại, ra rửa ít trái cây đem vào."
"Dạ, nương," nhi tử bà Hồ đáp.
Kiều Trần thị xua tay,"Không cần, ta ghé qua có chút chuyện, xong rồi về luôn."
Bà Hồ tò mò: "Chuyện gì vậy? Nếu ta giúp được thì nhất định sẽ giúp."
Kiều Trần thị cười nhẹ,"Không phải nhờ vả gì đâu. Nhà ta vừa thuê được núi Háo Tử, định nuôi thêm nhiều heo với gà vịt, nhưng gia đình ta chắc không lo hết được."
Nghe đến đây, bà Hồ sáng mắt lên, biết rằng đây là cơ hội kiếm thêm thu nhập: "Ngài cứ nói, bọn ta sẽ làm theo yêu cầu!"
Kiều Trần thị giải thích: "Tức phụ lão đại nhà ta muốn thuê hai người, mỗi tháng trả 300 văn, chỉ cần giúp chúng ta chăm heo, gà vịt. Gà vịt thì cũng đơn giản, cứ thả trên núi cho chúng tự kiếm ăn, còn heo thì cần nấu cám cho chúng. Ngoài ra còn có cả thỏ nữa."
Hồ bà tử mừng rỡ: "Chuyện này dễ thôi! Cả hai đứa con trai nhà ta đều quen với việc chăm sóc gà vịt."
Kiều Trần thị suy nghĩ rồi tiếp lời: "Lão đại nhà ta còn muốn người phải trông coi luôn súc vật trên núi, đề phòng kẻ gian trộm cắp. Chúng ta không lo cơm nước cho họ, nhưng mỗi tháng có hai ngày nghỉ, nếu là dịp lễ tết thì sẽ có thêm tiền thưởng hoặc quà cáp."
Bà Hồ không cần suy nghĩ nhiều, mừng rỡ đáp: "Hoàn toàn không thành vấn đề! Cả hai đứa nhi tử nhà ta đều có thể làm được."
Kiều Trần thị gật đầu: "Vậy là xong. Chúng ta chuẩn bị mọi thứ xong sẽ gọi bọn họ đến làm thử. Nếu làm được, việc này sẽ làm ổn định lâu dài."
Bà Hồ vui vẻ: "Chắc chắn là được rồi."
Kiều Trần thị nhắc nhở: "Chúng ta đã dựng xong mấy căn nhà tạm trên núi. Tuy nhà đơn sơ, nhưng cũng đủ che mưa tránh gió. Tuy nhiên, buổi tối cần phải cẩn thận."
Bà Hồ nhanh nhảu đáp: "Không sao, bảo bọn nó mang theo d.a.o phòng thân là được."
Kiều Trần thị nói: "Vậy được, lần này ta chỉ đến để nói chuyện này thôi."
Bà Hồ nắm lấy tay Kiều Trần thị, cảm kích nói: "Làm phiền tỷ tỷ nghĩ đến ta đầu tiên, thật sự là cảm ơn nhiều lắm."
Kiều Trần thị cười đáp: "Chủ yếu là nhi tử nhà ngươi làm việc chăm chỉ, tức phụ lão đại nhà ta cũng không có ý kiến gì. Ngươi cứ bận việc đi, ta phải về xem lão đại nhà ta cùng thê tử của nó đã trở về từ núi Háo Tử chưa".