Không biết đã ngủ thêm bao lâu, Chân Nguyệt cũng vừa tỉnh và phát hiện Kiều Triều nằm bên cạnh mình. Bên ngoài, tiếng người làm việc đã râm ran. Hôm nay là ngày đầu năm mới, nên mọi người sẽ sớm phải chuẩn bị đi chúc Tết.
Chân Nguyệt vội vàng lay Kiều Triều: "Dậy thôi, mau lên."
Kiều Triều lờ đờ mở mắt, đôi mắt vẫn còn hơi đỏ. Chân Nguyệt nói: "Bái năm mới xong rồi lại nghỉ ngơi. Nhanh dậy đi."
"Ừ." Kiều Triều lau mặt qua loa, rồi bước xuống giường mang giày và mặc quần áo. Cả hai người cùng ra khỏi phòng, lúc này Kiều Trần thị đã bắt đầu chuẩn bị bữa sáng trong bếp.
Tiền thị cũng đã dậy từ sớm, rửa mặt sạch sẽ và đang giúp Tiểu Niên mặc quần áo, đồng thời buộc tóc cho ba tiểu nha đầu trong nhà bằng những sợi chỉ đỏ mới mua mấy ngày trước.
Hôm nay, ai cũng mặc đồ mới, tinh tươm và gọn gàng. Nước giếng lạnh nên Kiều Triều đã đun nóng lên cho Chân Nguyệt rửa mặt. Sau khi rửa mặt xong, cả hai cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn.
Chân Nguyệt cũng vào gọi Tiểu A Sơ dậy, mặc cho bé bộ quần áo dễ thương nhất và đội chiếc mũ đầu hổ. Mũ còn treo một cái chuông nhỏ leng keng. Đây là chiếc mũ mà Kiều Trần thị đã cẩn thận làm cho Tiểu A Sơ. Thấy chiếc mũ này đẹp, Tiền thị cũng làm một cái cho Tiểu Niên. Cuối cùng, Kiều Trần thị lại làm thêm hai chiếc thêu hoa và lá lên đó cho Tiểu Hoa và Tiểu Thảo.
Tiểu A Sơ còn ngái ngủ, cứ bám lấy Chân Nguyệt đòi bế. Chân Nguyệt giúp cậu bé mặc đồ xong, cậu bé lại dựa vào vai nàng, tiếp tục lim dim.
Lúc Kiều Triều mang khăn đến lau mặt cho Tiểu A Sơ, cậu bé rùng mình một cái rồi tỉnh hẳn, tròn xoe đôi mắt nhìn Kiều Triều, một lúc lâu sau nói: "Cha, hư!"
Chân Nguyệt bật cười: "Ngoan nào, lát nữa gặp gia gia, nãi nãi thì nhớ nói "Năm mới tốt lành" nhé!"
Kiều Triều nhắc thêm: "Nói 'Năm mới cát tường'."
Chân Nguyệt bảo: "Nó sẽ không nói "Năm mới cát tường" được đâu, chỉ cần nói 'Năm mới tốt lành' thôi là được."
"Mau nói 'Năm mới tốt lành' đi."
Tiểu A Sơ: "Năm mới, tốt."
Chân Nguyệt tiếp lời: "Lát nữa gặp gia gia, nãi nãi, thúc thúc, thẩm thẩm cũng phải nói 'Năm mới tốt lành' nữa nhé."
Rồi nàng bế Tiểu A Sơ ra ngoài, vừa đúng lúc gặp Kiều Đại Sơn. Chân Nguyệt cười bảo: "Nào, con chúc gia gia đi, nói 'Năm mới tốt lành'."
"Gia gia năm mới tốt lành, nói như vậy"
Tiểu A Sơ ngước lên nhìn Kiều Đại Sơn: "Gia gia, tốt lành."
Kiều Triều khích lệ: "Phải nói 'Năm mới tốt lành' cơ."
Nhưng Kiều Đại Sơn bật cười xòa: "Như vậy cũng được rồi, cháu của ta ai cũng ngoan. Chúc con năm mới cát tường, phúc lộc song toàn." Nói rồi ông lấy ra một phong bao lì xì đỏ thẫm và nhét vào túi Tiểu A Sơ.
Chân Nguyệt: "Mau cùng gia gia nói 'Năm mới tốt lành' nào."
Tiểu A Sơ: "Năm mới, tốt lành."
"Ai da! Ngoan lắm, ngoan lắm!" Kiều Đại Sơn vui mừng cười lớn.
Nghe thấy tiếng cười, Kiều Trần thị từ trong nhà cũng chạy ra. Bà cười nói: "Mau chúc nãi nãi năm mới tốt lành đi nào, nãi nãi cũng có lì xì cho cháu đây. Đại tôn tử nhà ta hai tuổi rồi!"
Dù Tiểu A Sơ mới hơn một tuổi, nhưng người già thường tính qua hai cái Tết là đã thành hai tuổi.
Tiểu A Sơ đã nói lưu loát hơn một ít: "Năm mới tốt lành-"
Kiều Trần thị liền vội nhét ngay bao lì xì đỏ vào túi Tiểu A Sơ, còn vỗ nhẹ lên túi và dặn dò: "Giữ cẩn thận nhé."
Bên kia, Tiền thị cũng đẩy nhẹ Tiểu Niên: "Mau chúc nãi nãi năm mới cát tường đi nào."