Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 874:




Một cung nữ đáp: "Bẩm nương nương, có mười người ạ."

"Được, giao họ cho Đông Nguyệt, để họ đến nữ y quán hỗ trợ."

"Dạ."

"Những ai biết tính sổ sách?"

"Có mấy người bên này."

"Lấy hai người cho nữ y quán, số còn lại phân vào xưởng dệt và xưởng chế biến."

Đột nhiên, Chân Nguyệt hỏi: "Có ai học mổ heo không?"

Hạ Nùng đáp: "Có một người ạ." Ban đầu khi dạy kỹ năng này, không ai dám nhận, chỉ có một nữ tử tên Lục Liên miễn cưỡng đứng ra, vì nhà nàng ấy vốn làm nghề mổ heo, nhưng sau đó phụ thân qua đời, nàng ấy đành vào cung để nuôi mẫu thân và đệ đệ nhỏ.

Chân Nguyệt khẽ gật đầu: "Dũng cảm lắm, cho nàng ấy vào xưởng nuôi heo."

Khi đã phân công xong, Chân Nguyệt đứng dậy đến một phòng làm việc bên cạnh, bảo Xuân Tú: "Cho ba người biết vẽ tranh vào đây."

Phù Mộng và hai cung nữ nữa bước vào, tim đập mạnh. Chân Nguyệt ngồi tựa vào bàn, khẽ hỏi: "Các ngươi đã đến kỳ nguyệt sự chưa?"

Ba người đỏ mặt, ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu.

Chân Nguyệt mỉm cười: "Tốt. Các ngươi có biết đến kỳ nguyệt sự thì phải làm gì không? Hãy nói thử ta nghe."

Phù Mộng bước lên, cung kính đáp: "Bẩm nương nương, khi tới kỳ nguyệt sự, nếu đau bụng không chịu nổi thì cần nghỉ ngơi, còn nếu đỡ hơn thì vẫn có thể làm việc nhẹ. Sử dụng khăn vải để thấm, cần thay thường xuyên để giữ vệ sinh."

Chân Nguyệt quay sang Xuân Tú: "Đã dạy các nàng những kiến thức cơ bản về sức khỏe nữ giới chưa?"

Xuân Tú đáp: "Thưa nương nương, ban đầu đã truyền đạt những kiến thức căn bản, có ý sàng lọc để giữ lại những người có tố chất giỏi về y học."

"Ba người này thế nào?"

Xuân Tú nhìn ba cung nữ, rồi chỉ vào Phù Mộng: "Phù Mộng là người giỏi nhất, Ngô Đào và Triệu Khải cũng rất khá."

Chân Nguyệt gật đầu: "Được, để Phù Mộng dẫn đầu, giúp ta vẽ vài hình minh họa." Nàng lấy ra một cuốn sách nhỏ,"Vẽ lại hướng dẫn trong này, ghi chú chi tiết về những gì nữ nhân cần làm khi đến kỳ nguyệt sự."

Chân Nguyệt luôn muốn nâng cao nhận thức về sức khỏe cho nữ nhân trong cung. Nàng không thể thay đổi toàn bộ xã hội, nhưng ít nhất cũng có thể giúp đỡ phần nào những người ở bên mình. Từng chứng kiến nhiều cảnh đáng thương của nữ nhân phải chịu đau đớn mà không được ai thấu hiểu, nàng quyết tâm làm điều này.

Chân Nguyệt chìm trong suy tư mà không hay Kiều Triều đã bước vào. Một thái giám định lớn tiếng thông báo nhưng Kiều Triều ngăn lại, hạ giọng hỏi: "Nương nương đang làm gì?"

"Nương nương đang gặp mấy cung nữ mới vào cung," thái giám đáp.

Kiều Triều bước vào, thấy Chân Nguyệt ngồi suy tư trước án thư. Các cung nữ trong phòng lập tức quỳ xuống hành lễ, đồng thanh: "Hoàng Thượng vạn tuế!"

Phù Mộng và hai cung nữ khác cúi đầu sát đất, không dám nhìn lên. Xuân Tú từng nói nếu có ý câu dẫn Hoàng Thượng thì tốt nhất là tự rời cung, nên họ không dám nhìn thẳng vào ngài.

Chân Nguyệt nghe thấy tiếng liền ngẩng lên, thấy Kiều Triều, nàng khẽ cười: "Chàng đến lúc nào vậy mà không nói trước?"

Kiều Triều ngồi xuống bên cạnh nàng: "Vừa đến thôi. Thu Vệ, đưa bọn họ xuống nghỉ ngơi, chuẩn bị chỗ ở thật chu đáo. Khi tranh vẽ xong, ngươi mang đến cho ta xem."

Thu Vệ cúi đầu tuân lệnh, dẫn nhóm cung nữ ra ngoài. Khi rời đi, Phù Mộng liếc thấy Hoàng Thượng ân cần rót trà cho Hoàng Hậu, lòng thầm nghĩ, người đời nói Hoàng Thượng sủng ái Hoàng Hậu quả nhiên không sai.

Đợi đám cung nữ đi hết, Chân Nguyệt khẽ thở dài, quay lại nói với Kiều Triều: "Ta từng nói với chàng về việc mở nữ y quán đúng không?"

"Ta đã chuẩn y rồi. Những người vừa nãy là để đào tạo cho việc đó à?"

"Cũng không hẳn. Ta chỉ muốn các nàng vẽ một số tranh hướng dẫn mà thôi."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.