Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 913:




Sau khi tết trôi qua thì mọi việc vẫn tiếp tục tiến hành bình thường, bên phía Chân Nguyệt cũng đang gấp rút mở chợ để nối liền giao thương giữa các nước.

Cuối cùng chợ cùng hoàn tất, Chân nguyệt cũng thực hiện theo kế hoạch mở đấu giá để các thương nhân chọn được vị trí buôn bán mình mong muốn. Chân Nguyệt còn ra thông báo đấu giá sẽ có người nhận được bức tranh của bệ hạ và hoàng hậu khiến mọi người rất mong chờ.

"Hiện tại, chúng ta bắt đầu phiên đấu giá lô đất số 1! Giá khởi điểm là 10. 000 lượng bạc trắng. Lô đất này rộng 200 bình, chưa có công trình xây dựng, ai mua có thể tùy ý xây cất theo ý muốn. Khu vực này gần chợ và các nha môn, đảm bảo an ninh tuyệt đối... Bắt đầu đấu giá!"

"Mười ngàn một trăm lượng!"

"Mười một ngàn lượng!"

"Mười một ngàn năm trăm lượng!"

"Hai vạn!"...

"Năm vạn!"

"Tốt! Năm vạn, lần thứ nhất... năm vạn, lần thứ hai... năm vạn, lần thứ ba! Chúc mừng Trần gia đã trúng thầu lô đất số 1! Đây là thẻ quyền sử dụng đất của ngài."

Trần lão gia bước lên nhận thẻ, rồi hỏi: "Lễ vật đâu?"

"Đây là lễ vật của ngài, nhưng không phải là bức tranh của Bệ hạ. Bức tranh đặc biệt đó sẽ dành tặng cho người đấu giá cao nhất sau khi kết thúc phiên đấu."

"Dĩ nhiên không thành vấn đề." Trần lão gia vui vẻ bước xuống, lòng thầm khen ngợi Hoàng Hậu chọn đồ thật tốt, lại thêm lô đất này rất đáng giá!

Tiếp theo là lô đất số 2, tuy không nổi trội bằng, nhưng vẫn bán được với giá 5. 000 lượng. Sau đó lần lượt các lô đất số 3, số 4 được đưa ra đấu giá...

Đến lô số 8, giá đã tăng lên đến 100. 000 lượng, với diện tích 500 bình và có đến năm gia đình cạnh tranh.

Chân Nguyệt cũng có mặt hôm nay, nhưng nàng đứng trong phòng lô riêng ở tầng hai để quan sát. Nghe số lượng bạc được chào giá làm nàng rất hài lòng. Những thương nhân này thực sự giàu có, dù vùng biên cương nhìn có vẻ nghèo nàn, nhưng giới thương nhân lại giàu đến mức thừa mứa!

Khi buổi đấu giá kết thúc, quan phủ thu về hàng chục vạn lượng bạc. Trước đó, việc xây dựng khu chợ cũng tiêu tốn không ít chi phí, nhưng nhiều thương nhân đã tự nguyện đóng góp phần lớn, nên tổng chi phí của quan phủ không quá nhiều.

Số tiền thu được sau phiên đấu giá, một phần sẽ được để dành cho việc duy trì và vận hành khu chợ. Quan phủ cũng sẽ bố trí một số hoạt động phục vụ triều đình trong khu vực chợ, như trạm dịch, cửa hàng muối của triều đình và dịch vụ vận chuyển.

Dựa theo đề xuất của Chân Nguyệt, triều đình sẽ thành lập một dịch vụ vận chuyển do quan binh phụ trách. Họ có thể hỗ trợ vận chuyển hàng hóa cho thương nhân, chỉ cần trả phí, hàng hóa sẽ được giao tận nơi đúng hẹn!

Một phần tiền khác, Chân Nguyệt kiến nghị cấp cho quân đội, lần này lại đây, nàng cũng thấy được nơi này binh lính dị thường gian khổ, nơi này hoàn cảnh không tốt, hơn nữa mỗi năm cũng đều sẽ có gió cát tập kích, binh lính nơi này trợ cấp hẳn là cần phải càng nhiều hơn một chút

Kiều Triều đồng ý với ý kiến Chân Nguyệt, sau đó Lâm Phong liền thu được mười mấy vạn quân lương, Lâm Phong rất là kích động, thời điểm thành lập Bình phục, hắn bị phái đến nơi này trấn thủ biên quan, lúc ấy tâm tình là phức tạp, không nghĩ tới hiện tại vậy mà còn có thể thu được thêm vào quân lương!

"Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Lâm Phong hướng Kiều Triều lễ bái tam hạ mới đứng lên.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.