Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 150: Chương 150




Mặc dù phòng livestream đã bị đóng, nhưng hot search trên Weibo thì không thể bị gỡ xuống ngay lập tức.

Thậm chí, lượng truy cập quá lớn còn khiến máy chủ sập mấy lần.

Ngoài tổng giám đốc của Thụy Tú và Tần Mân Dữ, cái tên được nhắc đến nhiều nhất chắc chắn là Kỷ Hòa.

Trước đây, nguyên chủ từng mua rất nhiều fan theo ý của Lưu Thu Nhã. Lúc số lượng fan đạt một triệu, Lưu Thu Nhã còn đăng bài chúc mừng, nhưng chưa đầy nửa ngày sau, cư dân mạng đã bóc mẽ rằng hơn ba trăm nghìn trong số đó là fan ảo. Sự kiện đó khiến nguyên chủ bị chế giễu suốt hai tháng, lượng fan thật sự cũng giảm đi đáng kể.

Cộng thêm scandal nhận con nuôi trước đó, số fan Weibo hiện tại của Kỷ Hòa chưa đến sáu triệu, trong đó có đến ba triệu là tài khoản ảo.

Nhưng chỉ trong vòng hai tiếng sau khi sự kiện Tần Mân Dữ diễn ra, số lượng fan của Kỷ Hòa đã tăng thêm một triệu.

Lần này, không còn là những con số trống rỗng. Khi nhìn vào phần bình luận dưới các bài đăng trên Weibo, có thể thấy tất cả những người mới theo dõi đều là fan chân chính.

Sự nghi ngờ của cư dân mạng đối với cô cũng dần thay đổi. Nếu chỉ một, hai lần nói đúng thì có thể xem là may mắn, nhưng lần nào cũng đúng thì chắc chắn không thể là trùng hợp.

Kỷ Hòa đang trở thành tâm điểm của dư luận, nhưng cô không hề hay biết. Lúc này, cô chỉ đơn giản đặt vé máy bay đến thành phố A, sau đó rửa mặt rồi đi ngủ.

Sáng hôm sau.

Hôm nay là thứ năm, cũng là ngày cuối cùng của tháng sáu.

Vừa thức dậy, Kỷ Hòa đã nhận được hợp đồng từ nền tảng phát sóng trực tiếp Cá Mập.

Tối qua, số fan trên tài khoản livestream của cô đã vượt mốc ba trăm nghìn và đang tiến gần đến bốn trăm nghìn.

Một streamer đầy tiềm năng như vậy, nền tảng Sa Ngư chắc chắn sẽ không bỏ qua. Bọn họ đưa ra bản hợp đồng với mức đãi ngộ cao nhất.

Mức lương cơ bản lên đến mười triệu, tỷ lệ chia thưởng là công ty ba phần, streamer bảy phần.

Người phụ trách Cá Mập tỏ ra vô cùng hòa nhã, giọng điệu dè dặt như sợ nói sai một câu sẽ khiến Kỷ Hòa không hài lòng:

"Cô Kỷ, cô cứ xem hợp đồng thật kỹ. Nếu có chỗ nào chưa hợp lý, chúng ta có thể bàn bạc lại."

Kỷ Hòa đọc rất nhanh, sau khi xem xong, cô bình tĩnh nhắc nhở:

"Các anh hẳn biết sắp tới tôi sẽ tham gia một gameshow. Nếu lịch trình có xung đột, tôi tạm thời không thể ký hợp đồng."

Người phụ trách vội vàng trấn an:

"Chuyện đó không thành vấn đề! Cô tham gia gameshow cũng là lợi thế cho nền tảng chúng tôi. Nhưng không biết cô định sắp xếp thời gian phát sóng thế nào?"

Chỉ cần Kỷ Hòa không đòi quyền lợi quá lớn, như cổ phần công ty chẳng hạn, thì một gameshow không phải là chuyện gì đáng lo ngại.

"Không vội, trước khi gameshow phát sóng vẫn còn nhiều chuyện phải giải quyết."

Nghe vậy, người phụ trách chợt nhớ đến bài đăng gần đây của Kỷ Hòa trên Weibo, nơi cô công khai nhắc nhở ekip chương trình.

Tự dưng anh ta có cảm giác… gameshow này sẽ rất thú vị.

Hợp đồng là bản điện tử, Kỷ Hòa có thể ký ngay trên điện thoại.

Xong xuôi mọi việc, cô xách vali lên, lên đường đến sân bay.

Người đến tiễn cô là Lý Dũng, đã mấy ngày không gặp.

Biết Kỷ Hòa chuẩn bị đi xa, Lý Dũng chủ động đề nghị đến tiễn cô một đoạn.

Thấy cô đi xuống, anh ta nhanh chóng tiến lên đón lấy vali, nụ cười hớn hở đến mức hai bên khóe miệng gần như sắp vểnh lên tận trời.

"Cô Kỷ! Hôm qua vợ tôi không đến kỳ kinh nguyệt, có phải là cô ấy có thai rồi không?"

Lý Dũng hỏi xong, còn chưa kịp đợi Kỷ Hòa trả lời, anh ta đã tự cười một mình, vẻ mặt đầy phấn khích.

Kỷ Hòa: "… Đến rồi."

"Hả?" Lý Dũng nghe cô nói hai chữ đó, lập tức quay đầu nhìn ra sau. "Ai đến?"

Chợt, điện thoại anh ta rung lên báo tin nhắn.

Là vợ anh ta.

[Vợ: Chồng ơi, em vừa đến kỳ rồi.]

Lý Dũng: "…"

Cảm giác này… thật đắng, thật buồn!

Từ thành phố S đến thành phố A, đi máy bay mất hơn hai tiếng.

Nguyên chủ từng đi máy bay không ít lần, nhưng với Kỷ Hòa, đây là lần đầu tiên. Để bản thân được thoải mái, cô không ngần ngại mua vé hạng nhất.

Cô chọn chỗ ngồi cạnh cửa sổ.

Một lúc sau, một người phụ nữ mặc bộ vest xanh đen bước đến và ngồi xuống ghế bên cạnh cô.

Người phụ nữ tháo kính râm, đặt gọn trên bàn rồi lập tức mở laptop, tập trung làm việc.

Khi máy bay cất cánh, Kỷ Hòa lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ. Lần đầu tiên ngắm nhìn thế giới này từ độ cao hàng ngàn mét, cô cảm thấy có chút mới mẻ và thú vị.

Ở Tu Chân Giới, chỉ cần có linh lực, đi ngàn dặm trong một ngày chẳng phải chuyện khó khăn.

Nhưng ở thế giới này, nơi linh khí vô cùng mỏng manh, con người vẫn có thể tạo ra những công cụ giúp họ bay lên trời, điều đó thực sự khiến cô kinh ngạc.

Ngắm cảnh một lúc, Kỷ Hòa nhắm mắt lại, bắt đầu hấp thụ linh khí để tu luyện.

Hơn hai tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống sân bay thành phố A.

Kỷ Hòa vừa vẫy một chiếc taxi thì bỗng có một bóng người nhanh chóng chen ngang, mở cửa xe và ngồi vào.

Người phụ nữ ngồi ghế trước quay lại, cười ngại ngùng:

“Cô ơi, thật xin lỗi! Tôi đang có việc gấp.”

Cô ấy chắp tay làm động tác cầu xin, vẻ mặt đầy vội vã.

Ánh mắt Kỷ Hòa lướt qua khuôn mặt người phụ nữ, lập tức nhận ra đó chính là người đã ngồi cạnh mình trên máy bay.

Không do dự, cô mở cửa sau, ngồi vào xe.

Người phụ nữ sững sờ. Tài xế cũng tỏ vẻ khó xử, gãi đầu:

“Hai cô à, thế này thì tôi biết tính sao đây?”

Kỷ Hòa bình thản lên tiếng:

“Đi chung đường. Tôi đến Sở Cảnh sát Thành Đông.”

Người phụ nữ nghe vậy càng thêm kinh ngạc.

Sao cô ta biết mình cũng định đến Sở Cảnh sát Thành Đông?

Ngồi trên xe, cô ấy lén quan sát Kỷ Hòa qua kính chiếu hậu. Một lúc sau, dường như không kìm được tò mò, cô ấy hít sâu, hỏi với giọng đầy nghi hoặc:

“Cô là... Kỷ Hòa phải không?”

Trên máy bay, Kỷ Hòa đã ngồi ngay bên cạnh cô ấy!

Nhưng lúc đó cô ấy hoàn toàn không để ý, thậm chí còn không nhận ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.