Có lẽ vì hơi men kích thích, hay cũng có thể là lòng hiếu thắng trỗi dậy, ông ta đạp mạnh chân ga, lập tức đuổi theo.
Chiếc xe của Đại sư Bạch đã được cải tạo đặc biệt, tốc độ tăng vọt, ngang ngửa với chiếc xe thể thao phía trước.
Người thanh niên kia có vẻ bất ngờ khi thấy ông ta bám sát, nhưng chưa kịp phản ứng, xe của Đại sư Bạch đã vượt lên trên.
Đại sư Bạch nhếch mép cười nhạt, chân ga tiếp tục nhấn xuống, cảm giác phấn khích khiến ông ta quên mất tất cả.
Con đường phía trước trải dài, rộng mở, tựa như dành riêng cho ông ta tung hoành.
Nhưng—
Một tiếng phanh gấp vang lên!
Chiếc xe mất kiểm soát, lao thẳng vào vách núi dựng đứng bên đường!
Rầm!
Tiếng va chạm dữ dội vang vọng trong đêm, một nửa thân xe bị dập nát biến dạng.
Người thanh niên lái chiếc xe thể thao hoảng hốt, vội vàng dừng xe, bước nhanh tới định cứu người.
Nhưng ngay lúc đó—
Bùm!
Một vụ nổ lớn xảy ra!
Ngọn lửa bùng lên, hất văng anh ta ra sau mấy bước.
Trong ánh lửa đỏ rực, một thứ gì đó bị hất ra khỏi vụ nổ rồi rơi xuống đất.
Anh ta nheo mắt nhìn kỹ, chỉ thấy đó là... một xác chết.
Nhưng điều kỳ lạ là, thi thể này không phải chủ nhân chiếc xe bị nạn.
Và đáng sợ hơn—
Nó hoàn toàn không có dấu hiệu bị tổn thương dù vừa trải qua vụ nổ kinh hoàng.
Người thanh niên rùng mình, một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng.
Anh ta run rẩy rút điện thoại ra gọi cảnh sát.
Chuyện này... chẳng lẽ anh ta vừa chứng kiến một vụ giết người?
Chủ nhật.
“Rung Động Tuyệt Đối” chính thức lên sóng.
Mười giờ sáng, Kỷ Hòa vừa kết thúc buổi tập thể dục, trở về nhà và bước ra khỏi phòng tắm.
Tiếng chuông cửa vang lên. Cô bình tĩnh thu dọn đồ đạc rồi mới đi ra mở cửa.
Cánh cửa vừa bật mở, trước mắt cô là một dàn máy quay được lắp đặt sẵn, ống kính đồng loạt hướng về phía cô.
Một cô gái có khuôn mặt bầu bĩnh đứng trước nhóm nhân viên tổ chương trình, mỉm cười giới thiệu:
"Xin chào cô Kỷ. Tôi là Tiểu Mãn, đến từ tổ chương trình 'Rung Động Tuyệt Đối'. Hôm qua tôi đã liên hệ với cô."
Chương trình áp dụng hình thức phát sóng trực tiếp, nhưng trước khi lên sóng vào buổi tối, tổ chương trình muốn quay trước một đoạn phỏng vấn khách mời để thu hút khán giả.
Tiểu Mãn nhìn Kỷ Hòa, ngữ điệu khách sáo:
“Chúng tôi có thể vào trong không?”
"Đương nhiên rồi."
Kỷ Hòa nghiêng người nhường lối, để đội ngũ quay phim và nhân viên chương trình bước vào căn hộ chưa đến hai mươi mét vuông của mình.
Tiểu Mãn vừa đặt chân vào đã thoáng sững lại.
Khi biết địa chỉ nơi ở của Kỷ Hòa, phản ứng đầu tiên của cô ấy là... chẳng lẽ Kỷ Hòa nghèo đến vậy sao?
Dù bị cư dân mạng gọi là minh tinh tuyến 18, mức độ nổi tiếng của cô vẫn vượt xa những nghệ sĩ tuyến 18 thực sự.
Dù gì thì cô cũng từng là đại tiểu thư nhà họ Kỷ.
Cô từng đóng phim, quay quảng cáo, tham gia show thực tế, thậm chí còn phát sóng trực tiếp trên mạng.
Thế thì vì sao cô lại sống trong một căn hộ có giá dưới hai mươi nghìn tệ một mét vuông?
Chưa kể, diện tích căn hộ cũng quá nhỏ, chỉ cần vài máy quay và mười nhân viên đã khiến không gian trở nên chật chội.
Nhưng có một điều lạ lùng—rõ ràng không gian chật ních người, vậy mà bầu không khí trong phòng lại rất dễ chịu, không hề có cảm giác ngột ngạt.
Không chỉ riêng Tiểu Mãn, mà cả những nhân viên khác cũng không giấu được sự kinh ngạc.
Họ đã chuẩn bị tinh thần rằng nơi ở của Kỷ Hòa sẽ không quá xa hoa, nhưng không ngờ lại đơn sơ đến mức này.
Dù trong phòng khách được bài trí khá nhiều cây xanh, tạo cảm giác ấm áp, nhưng suy cho cùng, cô vẫn là một nghệ sĩ có tiếng—lẽ ra không nên sống ở một nơi như thế này.
Nhưng nếu hỏi họ rằng Kỷ Hòa nên sống ở đâu, thì e rằng chẳng ai có câu trả lời cụ thể.
Tiểu Mãn còn đang mải suy nghĩ thì giọng nói thản nhiên của Kỷ Hòa vang lên:
"Ngồi xuống đi."
Cô chỉ tay về phía ghế sô pha, ý bảo Tiểu Mãn cứ tự nhiên.
Tiểu Mãn có chút sững sờ.
So với sự ngạc nhiên của mọi người, Kỷ Hòa lại rất bình tĩnh, dường như cô không hề để tâm đến những điều họ đang nghĩ.
Từ một thiên kim tiểu thư nhà họ Kỷ, bỗng chốc trở thành đứa con nuôi bị đuổi ra khỏi gia tộc, vậy mà trên người cô không hề có vẻ bi thương hay mất mát.
Cứ như thể danh phận đối với cô chưa bao giờ quan trọng.
Tiểu Mãn điều chỉnh lại cảm xúc, ngồi xuống ghế.
Tối qua, cô đã chuẩn bị sẵn một danh sách câu hỏi, nhưng bây giờ, nhìn thấy dáng vẻ điềm nhiên của Kỷ Hòa, cô lại có chút chần chừ.
Đạo diễn đã dặn đi dặn lại, yêu cầu cô phải đưa ra những câu hỏi sắc bén.
Xét cho cùng, với mức độ nổi tiếng hiện tại của Kỷ Hòa, nếu chương trình không khai thác triệt để thì thật lãng phí.
Nhưng đây cũng là công việc của cô.
Nghĩ vậy, Tiểu Mãn điều chỉnh lại tâm trạng, lấy lại tinh thần, rồi lên tiếng:
"Cô Kỷ, cô có cảm nhận thế nào về chương trình của chúng tôi? Cô có biết gì về những khách mời khác không?"
"Kiếm được tiền. Không biết."
Lời nói của Kỷ Hòa ngắn gọn đến mức khiến Tiểu Mãn sững lại vài giây.
"... Vậy cô cảm thấy 'Rung Động Tuyệt Đối' thuộc thể loại chương trình nào?"
Từ khi công bố, tổ chương trình vẫn chưa đưa ra bất kỳ lời giải thích chính thức nào về chủ đề của show.
Nhiều người đoán rằng đây là một chương trình hẹn hò, bởi dàn khách mời gồm bốn nam, bốn nữ, và ngay cả cái tên "Rung Động Tuyệt Đối" cũng gợi lên cảm giác như vậy.