Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 203: Chương 203




Giữa không gian im ắng, tiếng kim giây của chiếc đồng hồ trên cổ tay cô dường như vang lên rõ rệt.

Mười... chín... tám...

Bốn... ba... hai... một...

Đúng mười hai giờ.

Bầu trời đêm vốn rực rỡ sao bỗng nhiên tối sầm lại. Bên ngoài biệt thự, những khóm hoa nở rộ cũng đột ngột héo rũ, mất đi sức sống. Nhưng tất cả những điều đó vẫn không kinh hoàng bằng chuyện xảy ra ngay trong biệt thự.

Vừa đúng mười hai giờ, nhạc dạo vang lên, Tần Yên Nhiên chậm rãi mở miệng cất giọng.

Nhưng ngay khi câu hát đầu tiên thoát ra, cả khán phòng lặng đi trong sững sờ.

Một âm thanh khàn đục, méo mó, thậm chí còn lệch tông hoàn toàn vang lên từ micro.

Hệ thống âm thanh trung thực khuếch đại giọng hát của cô ta đến từng góc nhỏ, làm khán giả không ai dám tin vào tai mình. Nhiều người giật mình bịt chặt tai, một số còn há hốc miệng không thốt nên lời.

Fan của Tần Yên Nhiên thậm chí còn hoảng sợ hơn cả:
"Khoan... có phải tôi nghe nhầm không? Đây là giọng của Yên Nhiên thật sao?"

"Tui đã nói rồi mà, thợ chỉnh âm của cổ đỉnh lắm! Giọng như này mà vẫn chỉnh ra được kiểu ngọt ngào kia, đỉnh thật sự luôn đó!"

"Không thể nào! Chắc chắn là do thiết bị hỏng thôi!"

Trong hậu trường, quản lý của Tần Yên Nhiên tức giận quát lên:
"Rốt cuộc là sao đây? Hệ thống âm thanh có vấn đề hả?"

Nhân viên hậu trường cứng đờ người, không dám lên tiếng.

Trên sân khấu, Tần Yên Nhiên cũng chết sững. Cô ta hoang mang cố hát tiếp thêm vài câu, nhưng càng hát, âm thanh phát ra càng quái dị.

Cuối cùng, cô ta hoảng sợ ngậm chặt miệng, đôi mắt thất thần nhìn sang gia đình mình.

Giọng hát của cô ta... bị sao thế này?

Dưới khán đài, sắc mặt Tần Trí Phú và Tần Hải vô cùng khó coi.

Hai người liếc nhau, trong mắt đều ánh lên nỗi kinh hoàng khó che giấu.

Tần Hải phản ứng trước tiên, gã nhanh chóng bước lên đỡ lấy Tần Yên Nhiên, vội vã nói:
"Yên Nhiên tối qua luyện tập đến khuya, chắc là cổ họng bị quá tải. Mau gọi bác sĩ đến kiểm tra đi!"

"Em..."

Tần Yên Nhiên muốn phản bác. Cô ta biết rõ giọng mình hoàn toàn bình thường, không hề bị viêm hay đau rát gì cả.

Nhưng khi đối diện với ánh mắt cảnh cáo của Tần Hải, cô ta buộc phải nuốt xuống những lời muốn nói.

Đáng tiếc, chuyện hôm nay đã định sẵn không thể lắng xuống dễ dàng như vậy.

Ngay khi Tần Hải vừa dìu Tần Yên Nhiên định rời khỏi sân khấu, cánh cửa biệt thự bỗng bị đẩy mạnh ra.

Từng tốp cảnh sát đồng loạt tiến vào.

Một người đứng đầu lớn giọng tuyên bố:
"Tần Trí Phú, Tần Hải, hai người bị tình nghi có liên quan đến vụ tai nạn giao thông bảy năm trước. Mời hai người lập tức phối hợp điều tra!"

Một cảnh sát khác tiếp lời:
"Tần Trí Phú, ông còn bị nghi ngờ liên quan đến hành vi hối lộ quan chức, có mối liên hệ mật thiết với tổ chức xã hội đen. Phiền ông theo chúng tôi về đồn để hỗ trợ điều tra!"

Cả hội trường chết lặng.

Livestream vẫn đang tiếp tục.

Hàng triệu người đang theo dõi qua màn hình đều chứng kiến toàn bộ diễn biến chấn động này.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cả gia đình Tần Yên Nhiên đã rơi xuống vực sâu không đáy.

Bão bình luận bùng nổ, mọi người bàn tán rôm rả.

"Cái gì cơ? Nhà họ Tần bị nghi ngờ liên quan đến tai nạn xe cộ, còn dính dáng tới tổ chức xã hội đen á? Tôi chỉ vào xem livestream tiệc sinh nhật thôi mà, sao lại hóng được drama khủng thế này!"

"Vãi, cảnh sát đến tận nơi luôn kìa! Chẳng lẽ còn giả được nữa chắc?"

"Nói thật, Tần Mân Dữ đúng là sao chổi, tự mình xui xẻo chưa đủ, giờ còn kéo theo cả đống rắc rối thế này!"

"Chuẩn, nhà họ Tần xảy ra chuyện chắc chắn là do vận rủi của anh ta lan ra!"

Thấy Tần Mân Dữ bị công kích nặng nề, Thái Văn Giai lập tức nổi giận.

Cô đối mặt với camera, lớn tiếng phản bác:

"Đừng có lôi cái lý thuyết vớ vẩn ‘người bị hại là kẻ có tội’ ra đây! Những chuyện này do Tần Trí Phú và Tần Hải làm, liên quan gì đến Tần Mân Dữ hả?"

Nhưng đây là buổi livestream sinh nhật của Tần Yên Nhiên, phần lớn người xem đều là fan cô ta. Bình luận tiếp tục tràn ngập màn hình.

"Nhà họ Tần chẳng có ai tốt đẹp cả, tất nhiên là trừ Yên Nhiên ra!"

"Haha, bảo Tần Mân Dữ là người bị hại, thế Yên Nhiên của chúng tôi không phải người bị hại à?"

"Đúng thế! Tiệc sinh nhật vui vẻ của Yên Nhiên bị phá hỏng rồi!"

"Thương Yên Nhiên quá, vì tiệc sinh nhật mà luyện hát đến đau họng, cuối cùng lại xảy ra chuyện này..."

"Đừng có mà làm tổn thương Yên Nhiên của chúng tôi! Rõ ràng là Tần Mân Dữ, Tần Trí Phú và Tần Hải phạm tội, chẳng liên quan gì đến Yên Nhiên cả!"

"Yên Nhiên vô tội! Yên Nhiên vô tội! Yên Nhiên vô tội!!!"

Tần Trí Phú và Tần Hải cũng nhìn thấy những bình luận này.

Đến nước này, với sự xuất hiện của cảnh sát, họ biết mình khó mà thoát thân.

Nhưng không sao cả...

Họ có thể gục ngã.

Nhưng Yên Nhiên thì không.

Những việc làm dơ bẩn của họ chưa bao giờ dính dáng trực tiếp đến Yên Nhiên, cảnh sát cũng chẳng thể tìm ra chứng cứ chống lại cô ta.

Nghĩ vậy, Tần Trí Phú liền kín đáo ra hiệu cho con gái.

Tần Yên Nhiên thông minh, ngay lập tức hiểu ý cha mình.

Vì thế, khi cảnh sát áp giải hai người rời đi, cô ta chỉ im lặng, không nói một lời.

Livestream tiệc sinh nhật bị gián đoạn.

Thấy nhà họ Tần gặp chuyện, khách khứa và fan nhanh chóng tìm cớ rời đi. Có người còn chẳng buồn lấy cớ, chỉ sợ dây dưa với gia đình này sẽ rước họa vào thân.

Cuối cùng, giữa khung cảnh hỗn loạn, chỉ còn lại ba người: Tần Yên Nhiên, quản lý của cô ta, và Thái Văn Giai.

Tần Yên Nhiên mặc váy lụa màu hồng nhạt, nhẹ nhàng xoay người lại, nhìn thẳng vào Thái Văn Giai.

Thấy gương mặt cô ấy đầy tức giận, cô ta khẽ cười.

"Cô nghĩ mình thắng rồi sao?"

"Tôi đã nói rồi, cô không thể phá hoại tiệc sinh nhật của tôi đâu."

"Chờ xem, sau khi chuyện này qua đi, tôi vẫn sẽ là một cô gái ngây thơ, vô tội. Tôi chẳng biết gì về những việc làm của ba và anh mình cả. Người phạm tội là họ, đâu có liên quan gì đến tôi?"

"Cô!"

Thái Văn Giai nhìn nụ cười đắc ý trên gương mặt Tần Yên Nhiên, siết chặt tay đến mức móng bấu vào da.

Cô hận không thể lao tới cho cô ta một bạt tai.

Nhưng cô cũng phải thừa nhận một sự thật cay đắng...

Tần Yên Nhiên nói đúng.

Trên phương diện pháp luật, cô ta quả thực vô tội.

Làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ không có cách nào để trừng trị loại người như cô ta sao?!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.