Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 212: Chương 212




Như lần trước, có người muốn nhờ cô giúp sửa vận, cô hoàn toàn có khả năng làm được, thậm chí còn biết cách đối phó với sự trừng phạt của thiên đạo.

Nhưng cô không làm.

"Người tu đạo, điều quan trọng nhất không phải thiên phú về huyền học, mà là một trái tim lương thiện."

Nghe vậy, Mạc Vũ liếc Lục Quân một cái, hừ lạnh:

"Chỉ có hai nghìn tệ thôi mà làm như mạng anh đáng giá lắm không bằng."

Dứt lời, cô cầm điện thoại lên, mở phòng livestream, bấm thưởng liên tục.

Tổng cộng mười hành tinh xanh hiện lên trên màn hình, đuôi kéo lộng lẫy nhảy múa khắp nơi.

Mạc Vũ không thiếu tiền.

Người cần tiền là Lục Quân.

Hắn dựa vào việc đùa giỡn tình cảm của các bạch phú mỹ để sống qua ngày, tận hưởng khoảng thời gian sung sướng tạm bợ.

Nhưng giờ thì sao...

Tiền không còn quan trọng nữa, ngay cả mạng hắn cũng không giữ được.

Sắc mặt Lục Quân tái mét, thay đổi liên tục như bảng màu bị ai đó đánh đổ.

Hắn nghiến răng nghiến lợi, giọng đầy oán hận:

"Kỷ Hòa, đừng vội đắc ý!"

"Cô tưởng trên đời này chỉ có mình cô biết huyền học à? Cô không chịu giúp tôi sửa mệnh, còn nhiều người khác có thể! Tôi không cần cô!"

Những năm qua, Lục Quân đã moi không ít tiền từ Mạc Vũ.

Bây giờ dùng tiền đổi mạng, hắn cảm thấy đáng giá.

Nhưng ngoài dự đoán của hắn, Kỷ Hòa lại cười.

Nụ cười đó khiến cả bão bình luận trong livestream khựng lại.

Trời ơi, đẹp quá!

Như tiên nữ giáng trần vậy!

Kỷ Hòa nhàn nhạt nói:

"Anh cứ yên tâm, ngoài tôi ra, chắc không ai có bản lĩnh này đâu."

Oán khí của quỷ linh quá lớn, sắp sửa biến thành lệ quỷ.

Loại quỷ này c.h.ế.t yểu ngay từ khi chưa kịp chào đời, sức mạnh kinh người.

Dù có là cao nhân thực thụ, cũng chẳng ai dám mạo hiểm ra tay.

"Dẹp xong vụ của Lục Quân, bình luận lại nổ tung như bão."

"Đợt này gọi là gì đây? Kẻ phạm tội mà lại đòi tố cáo trước!"

"Không ngờ có người tự treo cổ trên cành Đông Nam luôn, mở mang tầm mắt thật sự!"

"Không hiểu thì hỏi, rõ ràng biết chị Kỷ Hòa lợi hại, thế mà Lục Quân còn đòi chơi chiêu trước, gã nghĩ chị ấy không nhìn ra sao?"

Kỷ Hòa liếc nhìn thời gian, giọng điềm tĩnh: "Vẫn còn một quẻ cuối cùng."

Lời vừa dứt, đã có người kết nối.

Bình luận lại rần rần.

"Mẹ nó, sao lần nào tôi cũng không giành được kết nối vậy!"

"Thật sự phục rồi, livestream của Kỷ Hòa hot đến mức nào chứ! Tôi còn dùng cả công cụ hỗ trợ mà vẫn không cướp được! Người anh em nào vừa giành được đó, tay anh nhanh vậy là độc thân hai mươi năm à?"

Người kết nối thành công xuất hiện trên màn hình. Nhưng điều khiến mọi người xôn xao hơn cả là—anh ta đeo khẩu trang.

Bình luận lại ồ lên.

"Không phải chứ, anh bạn, livestream thôi mà, sao phải che mặt?"

"Đúng thế! Được kết nối với Kỷ Hòa đã là Âu hoàng (*) rồi, còn che mặt làm gì nữa?"

(*) Ý chỉ người cực kỳ may mắn

Người che mặt ho khẽ một tiếng, có vẻ hơi lúng túng, rồi giải thích:

"Không phải tôi có ý gì đâu, mà là... livestream của cô Kỷ Hòa hot quá. Tôi sợ bị người quen nhìn thấy, nên mới che mặt lại."

Bình luận lập tức nhảy số.

"Sao thế? Làm chuyện trái lương tâm giống Lục Quân à?"

"Không, không, không! Tuyệt đối không có! Hơn nữa, tôi mới là người bị hại!"

Anh ta vội giơ hai tay lên thề thốt, vẻ mặt thành khẩn.

"Nhưng mà... chủ kênh ơi, nếu tôi che mặt thế này, cô có thể tính cung mệnh cho tôi không?"

Câu hỏi này khiến khán giả cũng tò mò theo.

Kỷ Hòa bình thản đáp: "Không ảnh hưởng gì, anh có thể gửi bát tự riêng cho tôi qua tin nhắn."

"Được!"

Người che mặt lập tức thao tác, vừa gửi tin nhắn, vừa nói tiếp:

"Đại sư, thực ra hôm nay tôi đến đây là muốn nhờ cô tìm giúp... bạn gái yêu qua mạng của tôi."

Lời vừa thốt ra, bình luận đã cười nghiêng ngả.

"Tại sao lại nhờ đại sư tìm bạn gái yêu qua mạng? Bộ bị lừa hai mươi tệ hả?"

"Không đâu! Nhờ chị Kỷ xem một quẻ cũng hai nghìn rồi, chắc không phải lừa mỗi hai mươi tệ đâu!"

"Có khi nào bị lừa tình cảm? Hay lừa luôn cả thân thể không? Ha ha ha ha!"

"Đừng cười chứ, tôi đồng cảm với anh bạn này ghê... Tôi cũng từng yêu qua mạng hồi cấp hai, kết quả bị lừa đúng hai mươi tệ. Từ đó về sau, tôi đóng chặt trái tim, không yêu nữa!"

Người che mặt nghiêm túc phản bác:

"Không phải bị lừa tiền! Tôi không mất đồng nào!"

"Tôi chỉ biết ID của cô ấy là 'Mèo Ngọt Ngào', còn tên thật thì không rõ. Chúng tôi quen nhau qua game, ban đầu chỉ là bạn thôi, nhưng càng tiếp xúc, tôi càng thấy cô ấy là một người rất thú vị. Cô ấy dịu dàng, vui tính, sở thích và quan điểm của hai chúng tôi cực kỳ hợp nhau. Nếu phải dùng một từ để diễn tả thì... chắc là 'tâm giao'."

"Năm nay tôi đã hai mươi bảy tuổi rồi, không phải thanh niên bồng bột nữa. Tôi chắc chắn mình thích cô ấy, không phải cảm xúc nhất thời."

Bình luận lại nổi sóng.

"Vậy anh có xem ảnh của cô ấy chưa?"

Người che mặt lắc đầu: "Chưa."

"Anh bạn, anh đúng là liều mạng! Chưa xem ảnh mà đã động lòng? Lỡ đâu cô ấy trông như... chị Phượng (*) thì sao?"

(*) Người được mệnh danh là cô gái xấu nhất Trung Quốc

"Đúng đấy, khuyên anh nên xem thêm vài video về các vụ yêu đương qua mạng thất bại đi, để còn bình tĩnh lại..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.