Không chần chừ, Kỷ Hòa vươn tay, thản nhiên lôi cái xác chết treo ngược kia xuống.
Ngay khi cô định bước tiếp, lại phát hiện Hạ Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích.
"Sao thế?"
Hạ Phong nhìn cô với ánh mắt đau khổ như sắp gục đến nơi.
"Cô có thể đừng mang cái thứ đó theo không?"
Kỷ Hòa đáp một cách tự nhiên:
"Mang theo nó có thể dùng để chặn cửa. Nếu ở cửa ải tiếp theo chúng ta cần dùng đến manh mối này, ít nhất cũng có thứ phòng hờ."
Phòng xa một chút vẫn tốt hơn mà.
Khu bình luận bùng nổ hàng loạt bình luận phấn khích:
"Trời má, có chắc đây là lần đầu tiên Kỷ Hòa chơi trò thoát khỏi mật thất không? Sao mới qua được cửa đầu tiên mà cô ấy đã hoàn toàn nắm vững quy tắc trò chơi rồi???"
"Đúng đó! Tôi nhớ lần đầu tôi chơi, suốt cả quá trình chỉ biết đi theo người khác, toàn bộ đều dựa vào đồng đội gánh còng lưng!"
"Kỷ Hòa đúng là khác biệt mà… Tôi xem nãy giờ, có tổng cộng ba nhóm, nhưng nhóm của Kỷ Hòa và Hạ Phong đang dẫn đầu đấy!"
"Đương nhiên rồi! Anh Hạ Phong của bọn này là cao thủ thoát khỏi mật thất đó! Ai ghép cặp với anh ấy đều được thơm lây hết!"
"Này này, cho hỏi bà kia có biết xấu hổ là gì không? Manh mối toàn là do Kỷ Hòa tìm, cửa cũng là do cô ấy mở, nói thế nào thì hai người cũng cùng nhau giải đố chứ? Sao đột nhiên công lao lại thành của anh Hạ Phong hết vậy?"
Trong lúc khu bình luận tranh luận sôi nổi, trong mật thất, Hạ Phong trầm mặc nhìn chằm chằm vào đạo cụ "xác chết" đầy máu me mà Kỷ Hòa đang xách lên.
Anh ta nuốt nước bọt, rồi chậm rãi mở miệng:
"Có thể… nhưng có thể đổi thành món khác được không?"
Thậm chí, anh ta còn suy nghĩ đến chuyện cởi áo khoác ra để chặn cửa.
Chứ không phải dùng thứ này!
Dùng cái "xác chết" máu me, lè lưỡi, mắt trợn trừng thế kia thì… không thể nào!
Kỷ Hòa im lặng nhìn anh ta ba giây, rồi bất chợt mỉm cười:
"Hạ Phong, có phải anh sợ không?"
Hạ Phong: "..."
Sợ???
Anh ta mà sợ gì chứ?!
Quá lắm thì cũng chỉ cảm thấy thứ này xui xẻo thôi, chứ tuyệt đối không phải là sợ!
Khu bình luận cười bò:
"Ha ha ha ha, Hạ Phong còn mạnh miệng, rõ ràng lúc nãy thấy xác chết nhảy ra, anh ta đã run một cái mà!"
"Dáng vẻ Hạ Phong mạnh miệng đáng yêu ghê ha ha ha ha!"
"Trời ơi, làm sao bây giờ? Kỷ Hòa vừa dũng cảm vừa bình tĩnh, vẫn luôn đi thẳng về phía trước, còn Hạ Phong thì như một cô vợ bé nhỏ theo sau vậy! Tự nhiên tôi muốn ship hai người này quá đi!"
"Nói xàm gì vậy? Hạ Phong và Dương Vận mới là một cặp nha!"
"Hơ hơ, fan của Hạ Phong đừng ám chỉ linh tinh nhé! Chị Kỷ Hòa của bọn này xinh đẹp, độc thân, không cần đàn ông!"
"Đồng ý! Ủng hộ!!!"
Lúc này, fan hâm mộ của Kỷ Hòa vô cùng đoàn kết.
Trong mắt họ, Kỷ Hòa chính là nữ thần đứng trên đỉnh cao, không một tên đàn ông nào xứng với cô!
Trong khi đó, hai người tiếp tục tiến về phía trước.
Đột nhiên, phía trước xuất hiện một bóng dáng mơ hồ.
Nhìn từ xa, dường như là một người.
Hạ Phong đã có kinh nghiệm sau cú giật mình ban nãy.
Anh ta hừ nhẹ, lắc đầu:
"Lại là xác chết nhảy ra nữa à? Cái mật thất này thiết kế nhàm chán quá, kiểu dọa người này làm một lần là được rồi, sao còn lặp lại?"
Vừa nói, anh ta vừa bước nhanh hơn.
Hạ Phong đi vượt qua Kỷ Hòa, chủ động tiến về phía người đó.
Dù sao…
Ban nãy, anh ta đã nói "vô cùng hùng hồn" rằng sẽ giúp Kỷ Hòa thắng.
Kết quả?
Từ đầu đến giờ, người thể hiện chỉ có mỗi cô ấy!
Còn anh ta thì chưa có cơ hội chứng tỏ bản thân.
Như vậy sao được?!
Là đàn ông, ít nhất cũng phải có chút thể diện chứ!
Hạ Phong nhanh chóng tiếp cận bóng người mờ mờ kia, đưa tay ra định kiểm tra xem trên người đó có manh mối gì không.
Nhưng ngay khoảnh khắc tay anh ta vừa chạm vào…
Bóng người đen thui ấy đột nhiên bật dậy, hung bạo rống lên một tiếng kinh hoàng!
Khu bình luận lập tức bùng nổ, đầy rẫy những bình luận lộn xộn hoảng loạn:
"TRỜI MẸ ƠI! ĐẬU MỚ, HÙ CHẾT TÔI RỒI!!!"
"CÁI GÌ VẬY, SAO NÓ LẠI CỬ ĐỘNG?!"
"MÁ ƠI, SAO KINH KHỦNG VẬY! HU HU HU, TÔI KHÔNG DÁM XEM TIẾP NỮA!!!"
Một khán giả có nickname "Thần linh thích ăn dâu tây" nhanh chóng gõ một dòng giải thích:
"Trong mật thất này có NPC! Sẽ có người đóng vai zombie, truy lùng người chơi!"
Ngay sau đó, một khán giả khác có tên "Nghe gió nói mơ" cũng chen vào:
"Đúng vậy! Tôi cũng từng chơi mật thất này rồi! Nhưng không chỉ là zombie bình thường đâu! NPC đó là tên bác sĩ biến thái cuồng giết người! Gã ta sẽ cầm theo một cái cưa điện, rượt người chơi khắp nơi!"
Bình luận vừa xuất hiện, lập tức có người hoảng hốt hỏi lại:
"CƯA ĐIỆN?!!!"
"Trời má, cái này có bị quá không?!"
"Không đùa đâu! Cái cưa điện đó làm cực kỳ giống thật! Tôi từng bị đuổi theo một lần, còn ngửi được cả mùi dầu nữa đó!"
Mọi người trong khu bình luận lạnh sống lưng, trong lòng đồng loạt rít gào:
Mật thất này, không phải kinh dị bình thường đâu… mà là siêu cấp kinh dị luôn ấy!!!
Hạ Phong đã từng chơi rất nhiều trò chơi trốn khỏi mật thất.
Đương nhiên, anh ta cũng hiểu có lúc vận may không đứng về phía mình. Hôm nay chính là một ngày như thế. Xui xẻo thế nào lại gặp ngay một NPC giả ma bằng người thật.
Trước khi bước vào mật thất, lúc bị bịt mắt trên đường đi, ban tổ chức đã phổ biến quy tắc trò chơi.
Nếu chẳng may bị NPC bắt, người chơi sẽ bị "nhốt" trong một căn phòng tối suốt mười phút.
Nhưng chuyện đáng sợ không chỉ dừng lại ở đó.
Ngoài việc phải ở chung với NPC và chịu đựng những màn dọa nạt ghê rợn, mấu chốt còn nằm ở chỗ—ba nhóm người chơi đang thi đấu với nhau, kết quả thắng thua sẽ dựa vào tổng thời gian hoàn thành thử thách.
Mười phút bị trì hoãn?
Thế thì chơi bời gì nữa?
Cho nên, mục tiêu quan trọng nhất chính là—tuyệt đối không được để NPC bắt!
Trong phòng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng cười ầm lên khi thấy tình cảnh của Hạ Phong:
"Ha ha ha, Hạ Phong xui quá đi mất, anh ta đụng trúng NPC rồi kìa, lần này chắc chắn bị bắt luôn!"
"Nhiệm vụ của NPC: Đứng im, thế nào cũng có người tự dâng mình tới cửa."
"Chắc NPC đang thầm nghĩ: 'Không sao cả, cứ đứng đây thôi, sẽ có đứa ngu tự động đâm đầu vào mình'."
Hạ Phong cũng nhận ra người trước mặt chính là NPC.
Anh ta hoàn toàn tuyệt vọng.