Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 254: Chương 254




"Quy tắc trò chơi là như vậy!"

Kỷ Hòa bình tĩnh đáp, giọng điệu thản nhiên như đang trò chuyện phiếm:

"Nhưng mà tôi đâu có vi phạm quy tắc."

Vừa nói, cô vừa nhắc lại luật chơi một cách chuẩn xác không sai một chữ:

"Hai vị khách đọc thuộc lòng ba câu thoại khi ngồi trên tàu lượn siêu tốc. Sau lượt chơi, nếu có thể đọc thuộc tất cả lời thoại, nhiệm vụ coi như thành công. Nếu thất bại, nội dung sẽ được làm mới và đọc lại."

Cô dừng một chút, nhướng mày:

"Các anh chỉ yêu cầu đọc thuộc lòng toàn bộ lời thoại là hoàn thành nhiệm vụ, chứ không quy định phải là một người đọc hay hai người đọc."

Cả phòng phát sóng như c.h.ế.t lặng.

"Ôi vãi? Kỷ Hòa đỉnh quá vậy, không phải, cô ấy thậm chí còn đọc thuộc luôn cả nội dung trên thẻ nhiệm vụ sao?"

"Kỷ Hòa: Anh đừng hòng lòe tôi, tôi thuộc luôn cả thẻ nhiệm vụ đấy."

"Trí nhớ của chị Kỷ khủng thật ấy…"

Nghiêm Tập lùi về một bước, sắc mặt hơi tái.

Vấn đề là… Kỷ Hòa nói rất đúng!

Lời lẽ của tổ chương trình chưa đủ chặt chẽ, điều đó vô tình giúp cô tìm ra sơ hở.

Sao có thể như vậy được?

Nhiệm vụ này được thiết kế để gây khó dễ cho khách mời cơ mà!

Thế mà Kỷ Hòa lại dễ dàng vượt qua, còn ung dung như không có gì.

Nếu khách mời nào cũng như cô, vậy thì chương trình còn gì để xem nữa?!

Không phải anh ta làm khó Kỷ Hòa.

Mà là Kỷ Hòa đang làm khó anh ta!

Lần đầu tiên trong sự nghiệp, “Đạo diễn ma quỷ” Nghiêm Tập cảm nhận được thế nào là bị thử thách!

Ban đầu, theo thiết kế của tổ chương trình, thời gian dự kiến để các khách mời hoàn thành tất cả nhiệm vụ là khoảng một buổi chiều.

Bây giờ thì hay rồi.

Hai người Kỷ Hòa và Hạ Phong—chỉ mất một tiếng rưỡi đã xử lý gọn gàng mọi thử thách lẽ ra phải kéo dài tận mấy tiếng đồng hồ.

Thế này thì còn quay chụp cái gì nữa đây?!

Nghiêm Tập đau khổ nhìn thành quả của hai người này, trong lòng gào thét đầy bất lực. Cứ tưởng sẽ có đủ thời gian để thu thập những cảnh quay căng thẳng, gay cấn, ai ngờ lại bị họ "tốc chiến tốc thắng" phá vỡ toàn bộ kế hoạch.

Ấy thế mà Kỷ Hòa còn nghiêm túc quay sang hỏi:

"Đạo diễn, nhiệm vụ hoàn thành rồi. Giờ chúng tôi có thể đi dạo khu vui chơi không?"

Nghiêm Tập muốn khóc không ra nước mắt, cắn răng đáp:

"Được."

Không quay được nữa!

Thật sự không quay được nữa!

Rốt cuộc Kỷ Hòa là khách mời hay là bà cô của anh đây?!

Cứ như vậy, phòng phát sóng trực tiếp nhanh chóng chia thành hai thái cực rõ rệt.

Ba nhóm còn lại đang vật vã chiến đấu với những thử thách gian nan, chật vật giữa sự sống và cái chết. Trong khi đó, Kỷ Hòa và Hạ Phong lại nhàn nhã đi dạo trong công viên giải trí, tận hưởng khoảng thời gian thanh thản hiếm hoi.

Kiếp trước của Kỷ Hòa không hề có công viên giải trí.

Vậy nên, mọi thứ ở đây đều mới mẻ với cô.

Hạ Phong nhanh chóng nhận ra điều này khi phát hiện Kỷ Hòa hoàn toàn không biết gì về vòng quay ngựa gỗ hay thuyền hải tặc. Anh ta ngập ngừng một chút rồi hỏi:

"Cô chưa từng đến khu vui chơi à?"

"Chưa."

"Nhà họ Kỷ đối xử với cô kiểu gì thế? Hồi nhỏ chưa từng đưa cô đi công viên sao?"

Nhìn vẻ mặt đầy tức giận của Hạ Phong, Kỷ Hòa hiểu ngay anh ta đã hiểu lầm.

Chuyện này không thể trách nhà họ Kỷ được.

Ai bảo cô là người xuyên đến chứ.

Hạ Phong lập tức tưởng tượng đến một tuổi thơ đầy tủi hờn của Kỷ Hòa, trong lòng dâng lên sự thương cảm. Anh ta chỉ về phía xa, đề nghị:

"Chúng ta đi chơi đu quay nhé?"

Kỷ Hòa nhìn theo hướng tay anh ta chỉ, không khỏi ngẩn người.

Khó mà tưởng tượng nổi một người đàn ông trưởng thành như Hạ Phong lại muốn chơi thứ gì đó ấm áp và dễ thương như vậy. Cô chần chừ hỏi:

"Anh muốn chơi à?"

Hạ Phong khựng lại một giây, nghiêm túc đáp:

"... Dẫn cô đi chơi."

Chẳng phải người ta vẫn nói, cô gái nào cũng cảm thấy vòng quay ngựa gỗ lãng mạn sao?

Thế quái nào mà đến lượt Kỷ Hòa lại chẳng có chút phản ứng nào vậy!

——

[Ha ha ha, chị Kỷ đúng là một cô gái mạnh mẽ! Hạ Phong hiển nhiên là muốn làm chị ấy vui vẻ mà!]

[Chị Kỷ chỉ có "tuyệt đối", không có "rung động"!]

[Dù sao đi nữa, tôi vẫn thấy chị Kỷ có sức hút nhất trong tám người tham gia chương trình lần này.]

[Tôi thì thích Lương Nhất Hủ hơn, hehe, người đàn ông quyến rũ của lòng tôi!]

——

So với tàu lượn siêu tốc hay Xuyên qua thác nước, vòng quay ngựa gỗ rõ ràng là gần gũi với mọi người hơn.

Đám đông xếp hàng đông nghịt, hầu hết là cha mẹ dẫn theo con cái.

Hạ Phong và Kỷ Hòa đứng chờ suốt hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt.

Hai tiếng xếp hàng, đổi lấy năm phút ngồi chơi.

Bước xuống khỏi vòng quay, Kỷ Hòa âm thầm chê bai trong lòng.

Đúng lúc này, một đứa trẻ từ phía sau lao đến, đâm sầm vào cô.

Cú va chạm bất ngờ suýt chút nữa khiến cô mất thăng bằng.

Hạ Phong nhanh tay đỡ lấy Kỷ Hòa.

Ngay sau đó, một người phụ nữ trẻ tuổi vội vã chạy tới, ôm đứa bé vào lòng, liên tục cúi đầu xin lỗi:

"Ngại quá, ngại quá, trẻ con chạy loạn, thật sự xin lỗi!"

Dù chương trình thực hiện trong công viên giải trí, nhưng trừ những khu vực bố trí nhiệm vụ ra, phần lớn các trò chơi vẫn mở cửa cho khách du lịch.

Vì thế, khi đi dạo công viên, Hạ Phong và Kỷ Hòa đều đội mũ, đeo khẩu trang để tránh bị nhận ra.

Người phụ nữ kia rõ ràng không biết mình vừa va phải hai nhân vật nổi tiếng, vội bế con rời đi ngay sau đó.

Kỷ Hòa lặng lẽ nhìn theo bóng lưng hai mẹ con, trong mắt lóe lên tia suy nghĩ.

Có gì đó... không đúng.

Hạ Phong thì hoàn toàn không để tâm, hứng thú kéo cô đi xếp hàng chơi trò khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.