Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 288: Chương 288




Khu bình luận dưới livestream cũng bùng nổ một loạt dấu chấm hỏi.

[Cái gì thế này? Tưởng yêu đương thế nào, cuối cùng thành anh em?]

[Khoan đã... Để tôi sắp xếp lại thông tin. Con trai của người giúp việc, con gái của chủ nhà... Uầy, sao thấy có mùi drama thế này?]

[Chẳng lẽ là bí mật hào môn? Chuyện tình cẩu huyết giữa giới thượng lưu?!]

Kẹo Thật Ngọt cứng đờ trong giây lát, sắc mặt dần dần biến đổi.

Rồi cô ấy bỗng nổi giận.

"Chị Kỷ Hòa, em đã theo dõi livestream của chị từ lâu, còn là fan cứng của chị! Nhưng lần này, chị thực sự làm em quá thất vọng!"

"Anh em? Chuyện này làm sao có thể? Rõ ràng bọn em không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, sao tự dưng lại thành anh em?"

Kỷ Hòa vẫn giữ vẻ bình thản, nhẹ giọng nói:

"Nếu không tin, cô có thể đi làm xét nghiệm ADN."

Cô ngừng lại một chút, rồi chậm rãi nói tiếp:

"Nhưng mà, kết quả ADN không thể có ngay lập tức. Nếu muốn xác minh nhanh hơn, cô có thể thử gạt ba mình một chút... Giả vờ như cô đã biết mọi chuyện rồi, xem phản ứng của ông ấy thế nào."

Kẹo Thật Ngọt cắn môi, có vẻ bối rối.

Câu chuyện này thật sự quá hoang đường. Ngay cả Kỷ Hòa cũng thấy khó tin, nhưng kết quả bói toán lại chỉ ra như vậy.

Lý trí bảo Kẹo Thật Ngọt rằng chuyện này quá vô lý, nhưng cảm giác bất an trong lòng cô lại ngày một lớn dần.

Cuối cùng, cô ấy cắn răng, kiên quyết nói:

"Được, bây giờ tôi sẽ đi hỏi rõ!"

Nói xong, cô ấy cầm điện thoại, bước nhanh lên lầu.

Trước cửa phòng sách, cô hít sâu một hơi, sau đó giơ tay gõ cửa.

Bên trong vọng ra giọng nói trầm ổn của ba cô:

"Vào đi."

Cô đẩy cửa bước vào.

Người đàn ông trung niên ngẩng lên, thấy con gái, sắc mặt lập tức dịu đi, giọng nói cũng mềm mỏng hơn hẳn:

"Gì đây, con gái cưng? Tìm ba có chuyện gì sao?"

Nhưng rồi dường như đoán được điều gì đó, ông ta lại nhíu mày, giọng điệu trở nên gắt gỏng:

"Chẳng lẽ lại là vì thằng nhóc đó? Ba nói bao nhiêu lần rồi, ai con yêu cũng được, nhưng nó thì không!"

"Con nhìn lại đi, lương tháng của nó còn không mua nổi một cái túi xách của con! Nó có thể mang lại hạnh phúc cho con sao?"

Ông ta nói một tràng dài, nhưng con gái vẫn im lặng, không phản bác lấy một câu.

Thấy lạ, ông ta dừng lại, nhíu mày nhìn cô.

Lúc này, Kẹo Thật Ngọt chậm rãi ngẩng lên, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào ba mình.

"Ba, ba nói thật đi."

Cô hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc hỏi:

"Lý do ba phản đối con và anh ấy, thực sự là vì anh ấy nghèo sao?"
 

Thấy Kẹo Thật Ngọt nghiêm túc như vậy, người đàn ông trước mặt bỗng khựng lại.

Ông ta ngập ngừng trong chốc lát nhưng vẫn cố tỏ ra cứng rắn, giọng nói trầm xuống:

“Nếu, nếu không thì sao? Nhà mình không phải kiểu coi trọng bối cảnh, nhưng người như nó thì không được!"

"Công chúa nhỏ của bố lấy chồng, sau này theo nó rồi chịu khổ thì phải làm sao đây?”

Nhưng câu nói tiếp theo của con gái khiến ông ta biến sắc.

"Nhưng mà… tại sao trong kết quả xét nghiệm lại ghi rằng con và Hàn Thước có quan hệ máu mủ?"

Giọng Kẹo Thật Ngọt cao lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bố mình.

Người đàn ông ngồi trên ghế, khẽ nhíu mày rồi đưa tay xoa huyệt thái dương, cố gắng giữ vẻ bình thản:

"Nhảm nhí! Sao tự dưng con lại đi làm xét nghiệm? Chắc chắn có sai sót gì đó, kết quả này không đúng đâu."

Ông ta nói rất chắc chắn, vẻ mặt thản nhiên, hoàn toàn quang minh chính đại.

Dường như chẳng có gì để nghi ngờ.

Nhưng… Kẹo Thật Ngọt bỗng nhớ đến lời Kỷ Hòa.

Cô mím môi, giọng đầy kiên định:

"Không, kết quả này là thật."

"Con đã đến nơi tốt nhất để xét nghiệm. Không có chuyện nhầm lẫn."

"Bố, bố phải nói cho con biết… rốt cuộc chuyện này là thế nào?"

Cô nhìn thẳng vào mắt bố mình, vẻ ngoài cố giữ bình tĩnh, nhưng trái tim đập loạn từng nhịp.

Cô muốn quan sát phản ứng của ông ta.

Đây là cuộc đấu trí giữa hai cha con…

Xem ai là người giữ vững lập trường đến cùng.

Không khí trong phòng im lặng đến ngột ngạt.

Cuối cùng, chính Kẹo Thật Ngọt là người chủ động châm ngòi lần nữa.

"Bố, có phải con phải mang bản kết quả đến trước mặt bố, bố mới chịu nói thật không?"

Câu hỏi này giống như một nhát dao đâm thẳng vào lòng ông ta.

Bàn tay người đàn ông khẽ siết lại.

Sau một hồi im lặng, ông ta thở dài thật sâu, cuối cùng cũng chịu thừa nhận.

"Được… Nếu con đã phát hiện rồi, vậy bố cũng không giấu nữa."

"Hàn Thước… đúng là anh trai con."

Khoảnh khắc câu nói ấy vang lên, phòng livestream như bùng nổ.

"???"

"Trời đất ơi, thật hả trời?!?"

"Kỷ Hòa bảo chị ấy thử gài bẫy bố mình, ai ngờ lừa được thật luôn!"

"Từ người yêu thành anh em… mà lại là phiên bản đời thực!"

"Đúng là đến giờ Kỷ Hòa chưa từng bói sai… dù đáp án có kỳ cục đến đâu, cũng là sự thật."

Kẹo Thật Ngọt ngồi sững trên ghế, sắc mặt trắng bệch.

Đây rốt cuộc là kiểu kịch bản ngược tâm gì vậy?!

Người cô yêu… lại chính là anh trai ruột của mình?

Cô cảm thấy từng cơn chóng mặt ập tới, cố gắng trấn tĩnh lại, nhưng bàn tay đặt trên bàn vẫn siết chặt đến mức run rẩy.

Cố nén cảm giác ghê tởm đang dâng lên, Kẹo Thật Ngọt tiếp tục hỏi:

"Bố, rốt cuộc chuyện này là sao?"

Người đàn ông đối diện khẽ nhắm mắt lại, giọng trầm xuống như đang nhớ lại quá khứ:

"Trước khi gặp mẹ con, bố từng yêu một người phụ nữ khác… chính là mẹ của Hàn Thước. Nhưng con cũng biết, khi ấy bố không thể nào cưới một người phụ nữ bình thường, không có học thức, không môn đăng hộ đối. Vì vậy, cuối cùng hai người chia tay."

"Khi đó, bố không hề biết bà ấy đã mang thai, mà đứa trẻ trong bụng bà ấy… chính là Hàn Thước."

Kẹo Thật Ngọt nín thở, giọng khàn đặc:

"Vậy… khi nào thì bố biết Hàn Thước là con của mình?"

Người đàn ông im lặng một chút rồi đáp:

"Bố cũng mới biết chuyện này không lâu trước đây."

"Mẹ của Hàn Thước xin vào làm người giúp việc trong nhà mình. Quản gia là người tuyển dụng, bố không biết trước. Còn bà ấy… cũng không biết chủ nhân ngôi nhà này chính là bố."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.