Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 323: Chương 323




Dù có bỏ bao nhiêu tiền thuê seeder thanh minh, cũng chẳng thể xóa được cảnh tượng vừa rồi khỏi ký ức của khán giả.

Họa vô đơn chí.

Người mà cô quan tâm nhất… Hạ Phong cũng…

"Dừng tại đây thôi. Cô biết rõ mà, quan hệ của chúng ta chỉ là hợp tác. Đừng để mọi chuyện đi quá xa."

Giọng nói của Hạ Phong lạnh như băng, không còn chút gì dịu dàng của ngày trước.

Tại sao anh đột nhiên xa cách cô như vậy?

Tại sao anh lại quan tâm đến Kỷ Hòa?

Kỷ Hòa vẫn luôn tỏ ra không hứng thú với Hạ Phong. Nhưng làm gì có chuyện đó!

Hạ Phong cao ráo, đẹp trai, giàu có, bao nhiêu cô gái theo đuổi.

Kỷ Hòa đã bị đuổi khỏi nhà họ Kỷ, hai bàn tay trắng. Nếu cô ta thông minh, chắc chắn sẽ tìm cách bám lấy Hạ Phong!

Kỷ Hòa tưởng giả vờ trong sạch là qua mắt được cô sao?

Chính cô ta, tất cả là do cô ta!

Từ lúc Kỷ Hòa xuất hiện trong chương trình này, chẳng có chuyện gì suôn sẻ với cô cả!

Dương Vận không tự vấn lại bản thân mà chỉ chất chứa thêm oán hận với Kỷ Hòa.

Tám giờ sáng.

Hạ Phong xuống lầu, sắc mặt khó chịu. Trong phòng khách, mọi người đã ngồi ngay ngắn, ăn mặc chỉnh tề.

Anh ta nhíu mày, cảm giác có gì đó sai sai.

Lúc này, anh mới quay sang nhìn Kỷ Hòa:

"Vừa rồi cô gọi tôi dậy… là vì nhiệm vụ à?"

Kỷ Hòa nhấp một ngụm trà, bình thản đáp:

"Ừ."

"Vậy hóa ra… những gì cô nói với tôi lúc nãy cũng là giả?"

"Đương nhiên rồi." Cô nhướng mày, cười nhạt. "Chẳng qua là cách bắt chẹt anh thôi."

Hạ Phong trừng mắt, giơ tay chỉ vào cô, hàm răng nghiến chặt.

Cuối cùng, anh ta buông tay, hậm hực nói:

"Bỏ đi! Xem như cô giỏi!"

Lương Điềm Điềm tò mò không nhịn được, ghé lại gần rồi hỏi:
"Gì thế? Chị Kỷ Hòa nói gì mà gọi anh dậy được vậy?"

Nếu là người khác, có lẽ Kỷ Hòa sẽ không nói. Nhưng đây là Lương Điềm Điềm, cô bèn ngoắc tay gọi cô ấy lại gần.

"Lại đây."

Lương Điềm Điềm tò mò ghé sát vào. Kỷ Hòa hơi nghiêng người, hạ giọng nói bên tai cô ấy:
"Không có gì đâu, chị chỉ nói với Hạ Phong một câu..."

Cô hơi ngừng lại một chút rồi chậm rãi nói tiếp:
"Nếu giờ anh không dậy thì tổ chương trình sẽ kêu Dương Vận đến gọi anh dậy."

Lương Điềm Điềm đơ ra trong một giây.

Rồi phản ứng đầu tiên: "???"

Phản ứng thứ hai: "Hahahahaha!"

Đáp án này… dù bất ngờ nhưng lại hợp lý đến không ngờ!

Hạ Phong thấy cô ấy cười sặc sụa thì mặt đen lại. Anh khoanh tay, gằn giọng:
"Lương Điềm Điềm, buồn cười lắm à?"

Lương Điềm Điềm cố nín cười, nghiêm túc nói:
"Nhưng nó đúng là có hiệu quả với anh đó, anh Hạ Phong!"

Nói chuyện một hồi, Hạ Phong bỗng nhận ra một điều kỳ lạ. Trong các tổ khác, khách mời nam đi gọi khách mời nữ dậy, vậy mà tổ của anh thì ngược lại!

Anh không nhịn được, quay sang nhìn Kỷ Hòa:
"Rốt cuộc là sao vậy?"

Kỷ Hòa bình tĩnh nhấp một ngụm nước, thản nhiên trả lời lần thứ ba:
"À, không có gì đâu, chỉ là tôi dậy sớm hơn tổ chương trình thôi."

Hạ Phong: "..."

Khán giả xem livestream cũng cười sảng:

"Ha ha ha, Hạ Phong: Tại sao trải nghiệm chơi game của tôi lúc nào cũng khác người vậy!!"
"Tôi thực sự sốt ruột muốn chết! Rốt cuộc Kỷ Hòa đã nói gì với Hạ Phong vậy? Sao chỉ nói cho Lương Điềm Điềm, có thể cho tụi tôi nghe ké được không?"
"Kỷ Hòa chỉ nói cho một mình Lương Điềm Điềm? Ái chà, tôi lại hít được đường rồi!"
"Tôi nói lại lần nữa, muốn không đu CP Kỷ Hòa x Lương Điềm Điềm cũng khó."

Mọi người ngồi trò chuyện trong phòng khách thêm một lúc. Đến khoảng nửa tiếng sau, Dương Vận mới lững thững đi xuống cầu thang.

Cô ta giờ đã hoàn toàn mắc hội chứng sợ camera.

Trước khi nói chuyện, cô ta phải quan sát thật kỹ xem xung quanh có máy quay nào chĩa vào mình không, xác nhận an toàn rồi mới dám mở miệng.

Hơn nữa, bây giờ cô ta cũng không dám mở bình luận xem nữa…

Chờ đến khi cả tám khách mời đã tụ tập đông đủ, đạo diễn Nghiêm mới vỗ tay, công bố nhiệm vụ thứ hai trong ngày:
"Nhiệm vụ tiếp theo là trình diễn thời trang theo chủ đề mười hai con giáp."

Ông dừng lại một chút rồi tiếp tục:
"Mỗi nhóm sẽ chọn một trong mười hai con giáp làm chủ đề, sau đó thiết kế và trình diễn. Xếp hạng sẽ được xác định dựa trên lượt bình chọn trực tuyến."

"Không chỉ có khán giả mà mỗi nhóm khách mời cũng có một phiếu bầu. Một phiếu của khách mời sẽ tính bằng mười phiếu của khán giả."

"Thứ hạng trong buổi trình diễn này sẽ được quy đổi thành một số phiếu tương đương, góp vào tổng phiếu bầu cuối cùng cho khách mời."

Bình luận ngay lập tức bùng nổ:
"Ồ, cái này đáng xem nè!"
"Đã đến lúc kiểm tra khiếu thẩm mỹ và khả năng trình diễn của khách mời rồi!"
"Đạo diễn Nghiêm cứ chiều Tần Trạm đi! Đây chẳng phải sân nhà của anh ấy sao? Chơi cái này thì Tần Trạm không phải thắng chắc à?"
"Tôi nghi ngờ đạo diễn Nghiêm có quan hệ mờ ám với Tần Trạm! Ai mà đấu lại anh ấy chứ?"
"Tới đây, để tôi giới thiệu sơ qua về anh trai chúng tôi: Người mẫu Đông Á đầu tiên sải bước trên sàn catwalk ‘Purify The Sky’ tại New York; người mẫu châu Á duy nhất làm đại diện toàn cầu cho thương hiệu cao cấp Graceful; năm ngoái còn lọt top 10 trong 50 người mẫu hàng đầu thế giới."
"Đạo diễn Nghiêm chơi xấu quá, chọn chủ đề này là biết ai thắng rồi!"
"Tào Khiết cười méo cả miệng kìa."

Lương Điềm Điềm giơ tay hỏi:
"Vậy tụi tôi có thể tìm tài liệu để sáng tạo ở đâu?"

Họ đến tham gia chương trình chứ có mang theo lễ phục hay phụ kiện gì đâu!

Đạo diễn Nghiêm cười tủm tỉm, chậm rãi nói:
"Đừng vội, tôi còn chưa nói hết mà. Mọi người có thể mua bất kỳ vật liệu nào trong toàn bộ vịnh Phất Hoa để thiết kế trang phục. Nhưng..."

Ông kéo dài giọng, nhìn từng người một rồi chốt lại:
"Kinh phí của mỗi người chỉ có năm trăm tệ."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.