Chương 373: OP 48
"Đã chín ngày rồi sao, còn hai mươi ba tiếng nữa."
Nhìn trên bảng thông báo, Long Vũ thở dài đứng dậy, cầm lấy cái ghế bước vào căn nhà bên cạnh bãi biển.
Bây giờ hiện còn đang trời tối, chỉ còn hai mươi ba tiếng nữa là nhiệm vụ hoàn thành, trong vòng chín ngày, việc mà nhóm Long Vũ làm hoàn toàn là lặp đi lặp lại.
Thiền, ăn, ngủ, chơi game, thiền, ăn, ngủ.
Chín ngày chỉ có những việc đó lặp đi lặp lại, Long Vũ bây giờ phi thường chán, muốn trở về luân hồi đánh nhau cùng học kĩ năng, nâng cấp kĩ năng.
Thế giới này bây giờ là quá khó đối với Long Vũ, có Red Frame thì có thể ổn áp từ từ, nhưng cũng chỉ là đối với Moria mà thôi, nếu mà đối với những người khác thì c·hết là cái chắc.
Chưa nói đến hải quân, chỉ nói đến mấy tên CP 9 hôm trước thôi là đã đủ mệt, lúc trước ở sảnh Enies bị giới hạn nên mới có thể đơn giản đánh bại bọn họ, bây giờ thì khác, toàn bộ nhân vật bị phá bỏ giới hạn.
Trụ lại vài giây là cả một vấn đề chứ nói chi là chiến đấu.
Nên Long Vũ lựa chọn hòn đảo vừa kín đáo vừa ít người để bảo hộ rồi thành công sống sót qua thời kì này.
"Này Long Vũ, có thông tin ở kênh chat thế giới, một luân hồi giả mày quen biết vừa t·ấn c·ông một trụ sở của bang hội Mega."
Kaito lúc này mở cửa hớn hở nhìn về phía Long Vũ.
"Tao quen biết? Ai thế?"
Long Vũ đặt chiếc ghế vào hòm đồ, từng bước từng bước một lại gần căn nhà.
"Nguyễn Anh Tuấn, mày biết mà, bạn thân của mày đó, mau mở kênh chat lên xem đi."
Long Vũ bước vào nhà, cũng tò mò mở kênh chat thế giới lên xem, nghe Kaito nói là Tuấn thì sửng sờ một chút.
"Tuấn? Tấn công một trụ sở bang hội Mega? Bang hội gì nữa đây?"
Trong đầu Long Vũ xuất hiện vô số dấu chấm hỏi, nhanh chóng mở kênh chat lên xem.
Ẩn danh: "Có thông tin mới nhất mà ta thu thập được, một trụ sở của bang hội Mega bị một nhóm luân hồi giả thuộc nhà họ Nguyễn t·ấn c·ông thành công c·ướp lấy một vật phẩm giá trị."
Ẩn danh: "Cái quỷ, cuộc chiến giữa hai thế lực sao, nhớ không nhầm thì thành viên của bang hội Mega là một đô đốc đúng không nhỉ, thế quái nào lại bị t·ấn c·ông một cách đơn giản như thế được?"
Ẩn danh: "Không biết nữa, thông tin này là ta tình cờ nghe được từ một hải quân ở tổng bộ, tin này khiến cho tổng bộ đang cực kì r·ối l·oạn đây."
Mike: "Tìm kiếm thông tin Băng hải tặc Shank tóc đỏ, ai cung cấp thông tin sẽ gửi một triệu xu luân hồi!"
Ẩn danh: "Lại là tên này, hắn bị điên hay sao, tin nhắn này đã gửi ròng rã một tháng rồi đó."
Ẩn danh: "Mặc kệ hắn đi, mà nhà họ Nguyễn c·ướp được món đồ gì thế?"
Ẩn danh: "Nghe nói là một chiếc nhẫn."
Vừa mở lên thì quả nhiên rất nhiều người đang thảo luận vấn đề này, nhưng lẫn trong đó lại có tin nhắn của tên luân hồi giả Mike.
"Đó thấy chưa, rất nhiều người đang nói vấn đề này nè, mày có biết chiếc nhẫn đó là gì không Long Vũ, mày với thằng đó thân lắm mà, nó có tiết lộ cho mày không?" Kaito nói liên tục không ngừng.
Long Vũ vừa lướt xem tin nhắn vừa nghe Kaito nói đã khiến cho đầu óc cảm thấy hơi choáng.
"Bình tĩnh bình tĩnh."
Đưa tay lên chặn lấy cái miệng của Kaito, Long Vũ lúc này mới thanh tỉnh một chút.
"Tuy rằng tao thật sự thân với Tuấn nhưng không đồng nghĩa với việc cái gì nó cũng nói với tao, mày nghĩ đi, cái này là việc của dòng họ nhà người ta, tao là người ngoài xen vào làm gì."
"Với lại, tao cũng biết cái nhẫn đó là cái gì dù cho Tuấn không nói."
Long Vũ nhếch miệng cười, nhớ đến món vật phẩm hiếm mà mình có được ở lần đầu tiên xuyên toa.
"Cái gì, cái nhẫn đó là cái gì mà lại khiến cho đám họ Nguyễn này phải đi đánh trụ sở của người ta thế."
"Cái nhẫn đó là một món đồ thế giới, không, phải nói đúng hơn là một phần của món đồ thế giới."
Long Vũ nhẹ nhàng nói ra, Kaito sửng sờ, trừng mắt nhìn về phía Long Vũ.
"Vật phẩm thế giới? Mày không nói đùa chứ, móa thứ này phải nói là khó lấy, đến cả tao cũng không cách nào lấy được nó từ tay của Tsukasa, hắn giữ nó quá tốt."
Đẩy Kaito ra, Long Vũ nhanh chóng tiến về phòng game, để lại một mình Kaito bơ vơ đứng giữa nhà.
"Hừm, không rõ ràng sao, nếu thế thì mối quan hệ giữa hai người không có vững chắc như thế." Kaito nhìn về phía bóng lưng Long Vũ suy nghĩ
"Nguyễn Anh Tuấn cùng với tổ chức nhà họ Nguyễn sao, rất đáng giá để tìm hiểu, ngoài ra còn phải tìm hiểu xem hoàng gia Katlos nữa, theo thông tin có được thì cả hai nhóm này đều ở thế giới gốc của Long Vũ, lần này trở về nhất định phải điều tra."
Kaito lẩm bẩm vài câu, xong khuôn mặt lập tức trở về kiểu hớn hở chạy về phía phòng game.
"Này Long Vũ, chờ tao, hôm nay tao phải phục thù trận đấu hôm qua."
Đỉnh cao đang ngồi trên ghế nhắm mắt bổng nhiên mở mắt, ánh mắt nhìn về phía Kaito, chờ Kaito bước vào phòng mới đứng lên đi ra ngoài thăm dò ngoài biển.
...
Phía xa xa, cách hòn đảo khoảng mười lăm cây số, có một con tàu hải tặc khổng lồ đang từ từ thẳng tiến về phía hòn đảo.
"Theo thông tin mới nhất thì Luis Sorus xuất hiện ở chỗ này, đúng, hòn đảo đó hiện đang được bảo vệ dưới danh nghĩa của hắn, xin hỏi có nên t·ấn c·ông hay không hay chờ đợi, xin đợi lệnh từ ngài."
Một người đàn ông da đen lực lưỡng đứng trên đầu thuyền hóng gió, đỉnh đầu bóng loáng không có lấy một sợi tóc, phía sau lưng một tên hải tặc cầm ốc sên truyền tin nói.
Ốc sên truyền tên trợn mắt nhìn về phía tên hải tặc một chút, kêu ' lộc lộc lộc' một chút rồi nói.
"Đã nhận được tin nhắn, phía trên có lệnh, không nên t·ấn c·ông, chờ lấy, hiện tại xảy ra quá nhiều vấn đề, không nên quan tấm lấy hắn."
Nói xong, ốc sên truyền tin nhắm mắt lại xỉu đi, tên hải tặc thấy thế cất con ốc sên vào trong áo của mình.
"Thuyền trưởng, ngài nghe được đi, phía trên có lệnh đừng nên t·ấn c·ông hòn đảo này, ngài tốt nhất đừng nên manh động, nếu không chúng ta c·hết chắc."
Tên thuyền viên tố khổ, lấy ngón tay chạm chạm lấy cơ bắp của tên thuyền trưởng.
"Được, được, ta nghe rõ rồi, không đánh thì không đánh, móa mấy tên thần điên này, lúc thì kêu đánh lúc thì kêu không đánh, chả hiểu đám này đang nghĩ cái quỷ gì."
Thuyền trưởng giận dữ gầm lên vài câu rồi thôi, quay đầu vỗ vai thuyền viên rồi bước vào trong thuyền.
"Ah, đúng, ngươi bây giờ bật ốc sên truyền tin lên, ta có điều muốn nói với đám cấp trên đó."
Thuyền trưởng vừa đi được vài bước thì ngừng lại, quay đầu yêu cầu tên thuyền viên lấy ra con ốc sên.
Tên thuyền viên thấy thế thì sắp khói tới nơi.
"Đừng a thuyền trưởng, đừng có làm lớn mọi chuyện lên."
"Lẹ làng lên, không thì tối này ta cho ngươi tắm nước biển cùng vua biển."
"Được, được."
Lấy con ốc sên ra, lần nữa gọi điện, tiếng lộc lộc quen thuộc xuất hiện, hai mắt con ốc sên mở ra.
"Ngươi có gì muốn..."
"Móa mấy thằng chó, mốt ra lệnh thì dứt khoát một chút chứ đừng có mà ra lệnh xong rồi thu hồi, tao mệt lắm."
Thuyền trưởng hét to lên rồi đập máy, nhìn con ốc sên nhắm mắt, thuyền trưởng hài lòng rời đi, để lại một mình tên thuyền viên sợ hãi đứng đó.
Đúng lúc này, một thứ gì đó phóng tới thuyền hải tặc với tốc độ cực nhanh, tên thuyền trưởng đang đi thì ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía bên phải, nhảy lên chụp lấy rồi đáp xuống.
Mở bàn tay ra, một tờ giấy xuất hiện, tên thuyền trưởng tò mò mở giấy ra, một dòng chữ xuất hiện.
"Ta khuyên ngươi đừng nên đánh chủ ý hòn đảo đó, nếu không các ngươi sẽ c·hết!"
"Móa, thằng nào, ra đây, quăng tờ giấy uy h·iếp rồi thôi hả, ra đây."
Tên thuyền trưởng bực tức hét to lên, ngay lập tức một viên pháo từ xa xa bắn đến.
"Hừ, con chuột nhắt."
Tên thuyền trưởng cơ bắp gồng lên, haki vũ trang xuất hiện, hắn bước lên phía trước đưa tay ra dự định tay không bắt pháo.
Đúng lúc này haki quan sát cảnh báo, tên thuyền trưởng nhíu mày thay đổi từ thế bắt thành thế t·ấn c·ông, hai tay nắm lại thành nấm đấm đấm thẳng về phía trước.
Hai luồng sóng âm bắn ra nhưng không cách nào đẩy lùi viên pháo.
Viên pháo bắn trúng một bên thuyền.
'Ầm!'
Vụ nổ xuất hiện, một phần thuyền bị chạy, rất nhiều thuyền viên nhanh chóng chạy đến d·ập l·ửa.
Một tờ giấy lần nữa từ phương xa bay tới đúng chuẩn rơi vào lòng bàn tay của tên thuyền trưởng.
"Ta biết ngươi là Mike, đã cảnh cáo một lần, thêm lần nữa thì ngày này năm sau là ngày giỗ của các ngươi."