Xuyên Toa

Chương 99: Bleach 25




Chương 99: Bleach 25
Ở căn cứ mới của Visored, lúc này lại có thêm ba người nữa, Kensei, Mashiro cùng Momo. còn hai đội trưởng khác thì không biết đi chỗ nào ở, việc đó là thử thách dành cho họ.
"Mọi người đã quen thuộc, không cần phải chào hỏi gì thêm, đây là căn cứ của ta, mọi người cứ tự nhiên, nhất là Momo, tự nhiên là được."
Shinji cười nói với mọi người, với tính cách của hắn thì trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười, ngoại trừ gặp Aizen hoặc các đối thủ cũng như người mình ghét.
"Này tên ăn bám, lúc nãy ta có cảm nhận được linh lực của ngươi, ngươi lúc đó muốn g·iết tên Espada kìa đúng không, rất tiếc hắn chạy thoát."
Shinji thở dài, tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhưng nụ cười trên mặt vẫn giữ nguyên.
"Có điều, sự trợ giúp của ngươi là rất lớn, có khả năng cao hắn trúng đạn của ngươi mới rời khỏi mặc dù ở hiện trường còn có Kisuke cùng Yoruichi."
Long Vũ liếc nhìn một chút rồi mặc kệ, ở đây lâu, Long Vũ rốt cuộc kiếm được một chiếc điện thoại, thoải mái sử dụng nghe nhạc cũng như chơi game.
"Này này, ngươi phải nghe ta nói chuyện đi chứ tên ăn bám kia, Sorus, Sorus."
Shinji thấy Long Vũ không để ý mình, bắt đầu kêu lên, không ngừng đẩy vai cậu nhưng dù làm thế nào thì cậu cũng không quay đầu lại nên đành bó tay, không thèm nhìn Long Vũ.
"Hiện giờ chưa đến ca chúng ta phải đi tuần tra nên ai muốn làm gì thì làm, ta thì có việc bận ta đi trước, tạm biệt."
Shinji phất tay xong biến mất trước mặt mọi người, nghe thấy vậy thì Kensei cùng Mashiro đứng lên, đi đâu thì Long Vũ không biết, trong phòng lúc này chỉ còn mỗi Long Vũ cùng Momo.
Momo lúc này cực kì câu nệ, cứ quỳ ở đó nhìn chằm chằm cậu khiến cậu sởn gai óc.
"A hèm, ee vị này là Momo đúng không nhỉ, tại sao lại nhìn chằm chằm ta như thế này."
Khó chịu, Long Vũ đành phải đặt câu hỏi, biết sao giờ, chẳng lẽ cho Momo nhìn từ sáng đến tối, cảm giác cực kì ghê rợn đó Long Vũ không cách nào chịu đựng lâu trong vòng mười phút huống chi là cả ngày.
"Eto, cậu, cậu là Sorus đúng không nhỉ, cảm ơn cậu rất nhiều, nếu không nhờ cậu thì chắc bây giờ tôi vẫn còn đang hâm mộ con người xấu xa đó, thật lòng cảm ơn cậu nhiều."

Nói xong, Momo chân thành cúi đầu cảm tạ, khá bất ngờ, bởi vì từ lúc tiến vào thế giới này đến bây giờ, không có bất kì tử thần nào cảm tạ cậu, từ tử thần mới vào nghề cho đến tổng đội trưởng.
Nếu có nói cảm tạ thì chắc cũng nói cho có lệ, chứ không thể nào chân thành đến như thế này, cảm nhận nói cho Long Vũ biết, cô nương này cảm tạ là thật lòng, không hề giả trân.
"Đừng có lạy, ngồi lên đi Momo san, dù sao thì ta cũng bất đắc dĩ, b·ị b·ắt bởi Shinji, dùng khả năng của mình để đổi mạng sống, còn bây giờ thì vì mạng sống phải ở cùng Shinji."
Thấy Long Vũ nói hết ra như thế, Momo khá là bất ngờ, rồi cảm thấy khâm phục người này, vì sinh mạng của mình phải làm hết sức có thể, nhìn lại mình, chỉ vì tín ngưỡng bị mất trở nên trầm cảm suốt mấy ngày, mặt Momo trở nên đỏ lên.
Cả hai người không nói gì nữa, bầu không khí trở nên ngượng ngùng, thấy Momo không nhìn mình nữa, Long Vũ cũng mặc kệ, bây giờ cũng chả có khả năng c·ướp được viên Hogyoku của Aizen, đành phải nằm nhà chờ đợi, không biết lâu cỡ nào, bởi vì tương lai bây giờ trở nên bất định.
...
Cùng lúc đó, ngoại trừ đội của Shinji cùng Kensei ra thì đội của Byakuya cùng Toshiro cũng đã đến nhân giới, đi cùng là Ikkaku, Yumichika, Renji, Rukia cùng Rangiku.
Cả bọn đã tách nhau ra để tìm nơi trú ẩn cho riêng mình, bởi vì nhiệm vụ là phải canh gác ở nhân giới, thuận tiện tiêu diệt các Hollow ở nhân giới.
Ngoài ra thì ở Hueco Mundo, Las Noches, có ba Arrancar phản bội Aizen, g·iết c·hết phân thân Ulquiorra do Aizen tạo ra, c·ướp lấy viên Hogyoku giả rồi trốn sang nhân giới.
Cả ba Arrancar này lần lượt là Patros, Menis cùng Aldegor, tên cầm đầu là Patros, hắn đang cầm viên Hogyoku giả suy tư, bởi vì hắn không biết cách sử dụng, nhưng hắn biết bên phe tử thần có kẻ biết cách sử dụng chúng, cả ba lập tức tách ra.
Cả ba vừa xuất hiện ở nhân giới cùng lúc với đội của Byakuya cùng Toshiro, nguồn linh áp của bọn họ tỏa ra khiến cho các tử thần cảm nhận được.
"Bọn chúng đã đến nhân giới, không ngờ bọn chúng t·ấn c·ông nhanh đến vậy, đi nào Rangiku."
Toshiro cất lời, ngay lập tức biến mất.
"Được rồi đội trưởng."
Rangiku cũng biến mất theo Toshiro, phía sau Ikkaku cùng Yumichika thấy thế cũng đi theo.
Phía Byakuya thì vừa xuất hiện đã gặp hai tên Arrancar tách ra từ chỗ Patros, nhìn cũng không thèm nhìn.

Đưa ngón tay chỉ về phía hai Arrancar, cả hai trở nên căng thẳng, rút trảm hồn đao ra.
"Bakudo 61: Rikujou Kourou."
Ngay lập tức có mười hai linh lực màu vàng xuất hiện, chia làm sáu hai bên bay về phía hai Arrancar, cả hai định đưa trảm hồn đao lên đỡ nhưng không kịp, tốc độ bay của linh lực cực kì nhanh.
Ba phát, hai phát, một phát, cả hai ngay lập tức bị khóa bởi đòn bakudo, rơi xuống đất.
"Đây chính là đám Arrancar sao, nhìn yếu như thế này chắc chắn không phải Espada."
Renji từ phía sau đi lên, nhìn xuống hai tên Arrancar bị trói dưới đất, cả hai Arrancar lúc này cực kì bất ngờ, họ không ngờ rằng tử thần lại mạnh đến như thế, vừa mới xuất hiện đã b·ị b·ắt.
"Lần này các ngươi đến nhân giới có mục đích là gì."
Renji ngồi xuống, nhìn thẳng mặt Menis, vỗ vỗ.
"Hừ, các ngươi dù g·iết ta ta cũng sẽ không nói."
Thấy tên Arrancar kiên cường như thế, Renji rất bất ngờ, quay đầu nhìn Byakuya, hỏi xem có được quyền g·iết tên này hay không.
Hiểu ý, Byakuya gật đầu, đạt được chỉ thị, Renji rút thanh trảm hồn đao ra, c·hặt đ·ầu tên Arrancar này, ngay lập tức tên Menis này biến mất, chỉ còn lại một tên Arrancar.
Hắn lúc này cực kì sợ hãi, không biết tại sao đám tử thần này lại thẳng tay g·iết Menis như thế khi chưa có được câu trả lời.
"Thế ngươi như thế nào, có muốn đi theo bạn của ngươi hay không."
Renji quay đầu nhìn về phía Aldegor, ánh mắt của Renji khiến cho Aldegor sợ hãi.

Trải qua trận huyết chiến ngàn năm, mặc dù không huyết chiến, cũng không c·hết nhiều người nhưng Renji trưởng thành rất nhiều, không còn tính cách lỗ mãng như xưa, thay vào đó là một cỗ lạnh lùng sắt bén.
"Ta nói, ta nói, bọn ta c·ướp được viên Hogyoku, đến nhân giới để tìm người biết cách sử dụng nó, ngoài hai người bọn ta ra thì vẫn còn một tên nữa, vừa mới tách ra lúc nãy thôi."
Quá sợ hãi, Renji chỉ vừa mới hỏi thì ngay lập tức hắn đã tuôn hết những gì mình biết ra cho Renji nghe.
"Hogyoku sao, ta biết nó, tên Sorus đã từng nhắc đến việc này, vụ Aizen cũng liên quan đến nó, nếu thế thì dễ làm, nhưng tại sao bọn chúng lại có thể c·ướp nó từ tay Aizen dễ dàng đến thế, không thể nào, Aizen không thể b·ị c·ướp một cách dễ dàng như thế."
Nghe được từ khóa quan trọng, Renji bắt đầu lẩm bẩm, nằm kế bên Renji nghe được những gì Renji nói, càng ngày càng trở nên hoảng hốt.
Hắn cũng đồng dạng tự hỏi, tại sao tên Patros lại có thể dễ dàng g·iết c·hết một Espada trong khi đẳng cấp của cả hai không giống nhau, hắn cũng tự hỏi tại sao một vật phẩm quý giá như Hogyoku lại có thể dễ dàng bị lấy đi như thế.
"Thôi được rồi, ngươi có thể đi c·hết."
Không nhân từ, một kiếm chém xuống, đầu của Aldegor rơi xuống, thân thể dần tan biến.
"Đi tìm nơi trú ẩn thôi nào, nếu chỉ có ba người thì tên còn lại chắc chắn sẽ gặp bọn Toshiro, chúng ta cũng đừng phí công sức đi tìm."
Byakuya nhẹ nhàng nói, cả hai gật đầu, không còn quan tâm đến tên còn lại, còn về phần viên Hogyoku, chín mươi chín phần trăm là hàng giả, tên Aizen đó không thể nào để viên thật đó b·ị c·ướp đi một cách dễ dàng như thế.
Ở một chỗ khác, lúc này cả bốn người đội Toshiro đứng nhìn xuống Patros, tên Arrancar cuối cùng tiến vào nhân giới.
Nói đến cũng nhọ, vốn dĩ cả ba vừa tách ra là sẽ không b·ị b·ắt dễ dàng như vậy, nhưng ai biết được hướng đi của ba tên này lại đúng lúc đụng phải hai đội vừa tiến đến nhân giới.
Với sức mạnh của hai đội này thì bắt một tên Arrancar rất đơn giản, chỉ một câu Kido là bắt được, cả ba ngươi đều bị cùng một phương thức trói nằm dưới đất.
"Hogyoku sao, khả năng cực kì cao đây là hàng giả, nhưng cẩn thận vẫn hơn, tìm tên Kisuke đó nào."
Toshiro vứt viên Hogyoku giả được phong ấn trong khối lập phương. Rangiku chụp lấy, nhìn chằm chằm vào nó, nghiêng đầu.
"Ngươi xui xẻo thật đấy, chưa gì đã bắt gặp chúng ta, hai tên đồng bọn của ngươi chắc đ·ã c·hết rồi, vì hướng của bọn chúng là hướng của đội trưởng Byakuya, thôi, bọn ta tiễn ngươi một đoạn."
Ikkaku ở phía sau, bước lên, rút thanh trảm hồn đao ra, chém.
"Đừng, đừng g·iết ta, đừng..."
Dứt khoát, đầu rơi khỏi thân, thân thể dần tan biến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.